Tru Tiên: Ta, Ngộ Tính Nghịch Thiên, Kiếm Khai Thiên Môn!

Chương 410: Chơi điểm không đồng dạng? U Cơ run sợ!

**Chương 410: Chơi trò khác biệt? U Cơ r·u·n sợ!**
Khí chất trên người U Cơ quả thực khiến người ta say đắm.
Dù sao nàng và Lục Tuyết Kỳ, Kim Bình Nhi không giống nhau, kinh nghiệm và trải nghiệm của nàng phong phú hơn, không giống như Lục Tuyết Kỳ các nàng...
Khí chất của Tuyết Kỳ và Bình Nhi ẩn chứa nét thanh xuân hoạt bát, mỗi cử chỉ toát ra hơi thở thanh xuân tươi đẹp. Khí chất này không phải là không hấp dẫn, chỉ có thể nói là không giống với U Cơ.
Khí chất thanh thoát trên người U Cơ càng thêm phần chín chắn.
Hơn nữa vóc dáng của nàng cũng đầy đặn hơn.
Nói cách khác ——
Chính là hương vị thiếu phụ càng đậm đà hơn chăng?
Có lẽ Tuyết Kỳ, Bình Nhi về mặt vóc dáng không hề thua kém U Cơ, thậm chí còn có phần vượt trội? Dù sao hai chữ Nãi Kỳ, Nãi Bình không phải để làm cảnh. (Nãi: Sữa)
Nhưng mà.
Trên người U Cơ lại có hương 'sữa' nồng nàn hơn.
Giữa vầng trán nàng tản ra sự bao dung vô tận, tựa như Quý Trường Phong ở trước mặt nàng chỉ là một đứa trẻ, điểm này thật sự khiến người ta khó mà quên...
Quý Trường Phong còn nhớ rõ.
Cái dáng vẻ U Cơ ôm hắn vào trong n·g·ự·c kia.
Chậc chậc chậc.
Chỉ có thể nói không hổ là đại tỷ tỷ?
Không sai.
Tính tình U Cơ giống như đại tỷ tỷ, có thể bao dung tất cả mọi thứ của ngươi. Tuyết Kỳ, Bình Nhi tuy nói cũng sẽ bao dung Quý Trường Phong, nhưng các nàng giống như là bao dung một cách ỷ lại.
Cùng với U Cơ là hai ý nghĩa khác nhau.
Đây chính là điểm khác biệt giữa hai bên.
Quý Trường Phong ở cùng Tuyết Kỳ, Bình Nhi lâu, đột nhiên ở chung với U Cơ, tự nhiên sẽ càng thêm lưu luyến không muốn về, dù sao...
Không ai có thể cưỡng lại một đại tỷ tỷ có vóc dáng đầy đặn.
Quý Trường Phong khẽ liếc mắt.
Chỉ thấy bên cạnh, người con gái mang khí chất u nhã, linh hoạt, với một bộ váy đen ôm sát, tôn lên vóc dáng hoàn mỹ, tơ lụa trên váy có chút hắc sa rũ xuống, che đi thân thể thướt tha, đồng thời cũng che khuất làn da thịt duy nhất...
U Cơ ăn vận rất kín đáo.
Chỉ khi ngươi gỡ bỏ từng lớp trở ngại trên người nàng, ngươi mới có thể phát hiện vóc dáng của nàng rốt cuộc thướt tha đến cỡ nào? Ý chí rộng lớn đến nhường nào?
"Soạt —— "
Tấm hắc sa che mặt khẽ đung đưa.
Gương mặt trái xoan hoàn mỹ dưới lớp lụa mỏng ẩn hiện.
U Cơ dường như chú ý tới ánh mắt của Quý Trường Phong, nàng khẽ ngước mắt, hướng về phía hắn nhẹ nhàng cười một tiếng, sau đó mang khí chất thanh thoát nhìn về phía trước.
"Bạch!"
Chiếc cổ trắng nõn khẽ chuyển.
Quý Trường Phong mơ hồ nhìn thấy chiến tích đêm qua.
Chỉ thấy phía dưới cần cổ trắng nõn thon dài của U Cơ, có một vùng da thịt trắng mịn, phía trên chi chít những dấu ấn màu đỏ như 'dâu tây', đây là vết tích Quý Trường Phong lưu lại đêm qua.
"Ừm?"
U Cơ dường như chú ý tới ánh mắt Quý Trường Phong.
Nàng kinh ngạc nhìn xuống, bất chợt nhìn thấy chiến tích màu đỏ trên làn da trắng nõn.
"Ngươi nhìn cái gì vậy?"
U Cơ có chút xấu hổ đưa tay che đi.
Sau đó tức giận trừng mắt nhìn Quý Trường Phong bên cạnh.
Thấy một màn này.
Quý Trường Phong nhẹ nhàng cười một tiếng.
Hắn không tiếp tục dò xét, đưa tay nắm lấy mỹ nhân bên cạnh, sau đó tiếp tục hướng về phía Đông Hải bát ngát du ngoạn.
Đông Hải rộng lớn, không một dấu chân người.
Nhưng trong đó cũng có không ít cảnh sắc đáng để chiêm ngưỡng, cự thú biển sâu to lớn từ đáy biển hiện lên; t·h·i·ê·n tài địa bảo tản ra ánh sáng bảy màu xuất thế; hoàng hôn buông xuống, mặt nước thu lại một màu cùng với trời cao...
Rất nhiều cảnh đẹp mà người bình thường không thể nào chạm tới.
Thậm chí cả đời cũng không thể nhìn thấy?
Du ngoạn Đông Hải một phen.
Quý Trường Phong lại nắm tay U Cơ đi về phía Bắc Cảnh, dù sao Nam Cương bên kia không có gì đẹp, hơn nữa chính U Cơ cũng từng đến, còn phía tây...
Bên kia càng không có gì.
Chỉ có một mảnh Tử Vong Chiểu Trạch hoang vu.
Không có gì đẹp mắt.
Cũng chỉ có Bắc Cảnh là có thể đi dạo một vòng.
Hơn nữa U Cơ còn chưa từng đến.
Từ bờ Đông Hải chạy tới Bắc Cảnh.
Quý Trường Phong chỉ mất không đến hai, ba ngày thời gian, dù sao tu vi còn đó, lại thêm quãng đường xa xôi nên cũng không mất bao lâu.
Đi vào Bắc Cảnh.
Quý Trường Phong nắm tay U Cơ bốn phía du ngoạn.
Bọn hắn tốn nửa tháng thời gian, đi sâu vào Bắc Cảnh, con đường này Quý Trường Phong từng mang theo Tuyết Kỳ đi qua...
Bây giờ xem như đi lại đường cũ.
U Cơ có chút cảm thán nhìn Quỷ Phủ Thần Công của tự nhiên, yêu thú ở sâu trong Bắc Cảnh vô số, cho dù là cao thủ Thái Thanh cũng không dám tiến vào.
Bây giờ nàng có thể đến đây.
Cũng xem như nhờ phúc của Quý Trường Phong.
Liên tiếp du ngoạn trong thiên hạ một tháng, kiến thức Đông Hải bao la, tận mắt thấy Bắc Cảnh Quỷ Phủ Thần Công, tâm cảnh của U Cơ lại tăng trưởng không ít.
Không chỉ có vậy.
Nàng cũng càng thêm quyến luyến Quý Trường Phong.
Nếu như có thể.
Nàng thật muốn mãi ở bên cạnh Quý Trường Phong, nhưng nàng biết rõ——
Điều này là không thực tế.
Dù sao Quý Trường Phong có chuyện riêng của mình, hơn nữa bên cạnh hắn không chỉ có mình nàng, có thể dành thời gian ở bên nàng lâu như vậy, đã xem như là rất tốt...
Nàng còn có gì không hài lòng đây?
U Cơ khẽ cười một tiếng.
Khí chất trên người nàng càng thêm thanh thoát, đối với Quý Trường Phong ỷ lại cũng sâu sắc không ít.
"Chúng ta, trở về đi."
Mỹ nhân váy đen mỉm cười nói.
Nàng đã chơi chán rồi sao? Đương nhiên là không.
Nàng chỉ là không muốn trì hoãn hắn mà thôi.
Quý Trường Phong ôn nhu nhìn nàng, đưa tay vuốt ve khuôn mặt trái xoan hoàn mỹ, khẽ nói:
"Được."
Hai người nắm tay nhau quay về.
Nhưng Quý Trường Phong không vội đi, hắn mang theo U Cơ vừa đi vừa nghỉ, sau đó trở lại một tiểu trấn gần Quỷ Vương Tông.
"Hôm nay ở lại đây một đêm nhé?"
"Được."
U Cơ khẽ hé miệng.
Khuôn mặt nàng có chút ửng hồng, không dám nhìn Quý Trường Phong.
Thật sự chỉ là ở lại một đêm sao?
Nàng còn nhớ rõ khoảng thời gian trước ở tại Xương Hợp Thành kia...
Liên tục hai ngày hai đêm không ra ngoài.
Đêm nay...
Sẽ không phải lại như vậy chứ?
Nghĩ tới đây.
U Cơ nhịn không được trong lòng khẽ run lên, nàng không tự chủ có chút run chân, thậm chí trái tim nhỏ bé cũng có chút tê dại.
Hai người đi vào khách sạn.
Sau đó dắt tay đi vào phòng.
"Soạt —— "
Hoàng hôn đã buông xuống, bóng đêm dần dần giáng lâm.
Quý Trường Phong nhẹ nhàng phất tay, hắn đóng cửa sổ lại, sau đó vung ra một cây trận kỳ, trận pháp vô hình lập tức bao phủ xung quanh, cho dù động tĩnh bên trong có kịch liệt đến đâu, bên ngoài tuyệt đối không nghe được một chút nào.
Thấy một màn này.
U Cơ trong lòng khẽ run lên.
Nàng ngồi nửa người trên giường, đôi mắt hơi rũ xuống, đang nhìn bộ n·g·ự·c, không dám đối mặt với ánh mắt nóng bỏng của Quý Trường Phong...
U Cơ biết rõ đêm nay nàng không thể trốn thoát.
Đã như vậy.
Vậy liền cam chịu số phận đi.
Nữ tử váy đen nhẹ nhàng nâng mắt, nàng nhìn Quý Trường Phong, mỉm cười, chủ động tháo khăn che mặt, lộ ra khuôn mặt trái xoan hoàn mỹ, trên chiếc cổ trắng nõn thon dài chi chít những vết tích mới.
Đây là chiến tích hai ngày trước của Quý Trường Phong.
"Soạt —— "
U Cơ cởi nửa xiêm y.
Chiếc áo lót màu tím nhạt ẩn hiện.
Đôi mắt ngập nước của nàng nhìn về phía Quý Trường Phong, không nói lời nào, nhưng lại như nói hết thảy?
"Hôm nay, chúng ta thử trò khác biệt nhé."
Quý Trường Phong mỉm cười nói.
...
...
Bạn cần đăng nhập để bình luận