Tru Tiên: Ta, Ngộ Tính Nghịch Thiên, Kiếm Khai Thiên Môn!

Chương 291: Nghe lén góc tường? Mệnh trung chú định một trận chiến!

Chương 291: Nghe lén góc tường? Mệnh trung chú định một trận chiến!
Trong phòng tân hôn, không khí ấm áp khác thường. Bộ áo cưới đỏ rực lộng lẫy vương vãi trên sàn, có vẻ như còn chút nếp gấp, cả giường cưới trông thật lộn xộn.
"Phu quân ~" Lục Tuyết Kỳ hờn dỗi liếc Quý Trường Phong, nàng hơi mím môi, đôi mắt như có dòng nước thu đang chảy, ánh sáng lấp lánh, quyến rũ vô cùng.
Nàng duỗi bàn tay thon thả nhẹ nhàng đẩy Quý Trường Phong, sau đó cẩn thận xuống giường, đôi mày thanh tú hơi nhíu lại, bắt đầu cẩn thận sửa sang lại áo cưới trên mặt đất.
Đây chính là áo cưới của nàng đó! Cả đời cũng chỉ có một bộ này thôi. Sao có thể tùy tiện vứt lung tung trên sàn nhà như vậy được chứ?
"Tuyết Kỳ..." Quý Trường Phong thấy Lục Tuyết Kỳ nhíu đôi mày thanh tú, hắn đưa tay đỡ lấy nàng, sau đó bế ngang nàng lên.
"Ai nha —– quần áo!!" Lục Tuyết Kỳ cẩn thận nhặt bộ áo cưới lên.
Thấy vậy, Quý Trường Phong chỉ bất lực cười. Hắn hiểu Lục Tuyết Kỳ đang nghĩ gì, nên cũng không ngăn cản, mà đợi đến khi nàng thu dọn xong xuôi mới ôm nàng vào lòng lần nữa.
"Ngô —–" Lục Tuyết Kỳ khẽ kêu lên một tiếng.
Nhưng nàng chỉ khẽ mím môi, đôi mắt trong veo dịu dàng nhìn người thiếu niên trước mặt, không nói gì thêm. Mọi thứ đều tùy ngươi ~
Trong khi hai người họ đang ân ái thì người ở viện bên cạnh lại không vui chút nào. Rõ ràng lúc này cả Đại Trúc phong đang vô cùng náo nhiệt, rất nhiều tu sĩ tụ tập cùng nhau luận đạo, vô số tuấn kiệt trẻ tuổi đang trò chuyện.
Thế mà Điền Linh Nhi lại sớm về phòng mình chuẩn bị nghỉ ngơi. Đương nhiên, nàng nói là nghỉ ngơi, còn thực sự muốn làm gì thì không ai rõ.
"Hừ!" Điền Linh Nhi có chút ngượng ngùng hừ một tiếng. Nàng khoanh tay trước ngực, hơi chu môi, ánh mắt lộ vẻ do dự, liên tục liếc nhìn sang vách tường bên cạnh.
Nơi đó – Rõ ràng là phòng tân hôn của Quý Trường Phong.
Điền Linh Nhi do dự một hồi, cuối cùng vẫn rón rén bước tới, định thừa dịp Quý Trường Phong động phòng để nghe trộm. Nhưng tiếc thay, nàng nghe nửa ngày trời mà chẳng nghe được gì cả.
"Không thể nào..." Điền Linh Nhi trong lòng có chút buồn bực. Chẳng lẽ đã kết thúc rồi sao? Trong lòng nàng bỗng nghĩ: "Không có khả năng".
Điền Linh Nhi lắc đầu. Nàng vốn là người theo chân Quý Trường Phong sớm nhất sau khi hắn rời tiệc cưới, trước sau nếu có sai lệch, cũng chỉ ngắn ngủi không đến nửa khắc đồng hồ thôi mà. Đã như vậy, vì sao lại không có tiếng động gì?
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Điền Linh Nhi hơi nghi hoặc, nàng khẽ mấp máy môi, thầm nghĩ: "Chẳng lẽ thật sự đã xong rồi sao..."
Không thể nào? Không thể nào?! Quý Trường Phong nhanh như vậy sao? Điền Linh Nhi khẽ cắn môi, trong lòng lẩm bẩm: "Sách nói chuyện này nhất định phải ít thôi, không thì rất có thể tổn thương tinh nguyên, thế mà bên cạnh Quý Trường Phong lại có nhiều người như vậy..."
Điền Linh Nhi không kìm được suy nghĩ lung tung. Nếu thật sự như vậy thì...
Có vẻ rất có khả năng?!! Khuôn mặt xinh đẹp của Điền Linh Nhi dần dần trở nên bối rối, nàng phát hiện mình dường như đã đoán ra chân tướng — Xong rồi! Quý Trường Phong không được rồi!!
Nàng vốn sớm đã thầm thương trộm nhớ Quý Trường Phong, ngày thường tỏ ra thận trọng bất quá chỉ là làm cao thôi, nhưng giờ suy luận ra chuyện như thế này, trong lòng nàng không khỏi hoảng loạn.
"Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ?" Điền Linh Nhi vô cùng lo lắng. Nàng theo nguyên tắc 'việc gì không quyết thì hỏi mẹ', lập tức quay người rời sân nhỏ, vội vàng đi tìm Tô Như — Nương! Có chuyện lớn rồi! Quý Trường Phong không ổn rồi!!!
...
Quý Trường Phong không hề biết đến vở kịch trong lòng Điền Linh Nhi. Hắn cũng không biết mình đã âm thầm bị Điền Linh Nhi thêm vào 'Sổ Thánh Khư'.
Sau một đêm điên loan đảo phượng, Lục Tuyết Kỳ an tâm ngủ say trong lòng Quý Trường Phong, gương mặt nàng ửng hồng, da dẻ trắng mịn như tuyết, vô cùng tinh tế. Dù là khi đang ngủ say... dung nhan nàng vẫn hoàn mỹ không tì vết, giống như nàng công chúa ngủ trong rừng trong truyện cổ tích.
Quý Trường Phong ôm Lục Tuyết Kỳ vào lòng, nhắm mắt nằm một bên, trong lòng suy tư, tính toán về trận chiến ngày mai... Hắn đã hẹn với Thú Thần, đợi đại hôn kết thúc sẽ giao chiến một trận.
Trận chiến này liên quan đến sự sống còn của nhân gian, dù hắn có tự tin tuyệt đối vào bản thân. Với tu vi hiện tại, cùng hàng loạt át chủ bài, trấn áp Thú Thần chỉ như trở bàn tay, nhưng hắn không muốn lập tức giết chết đối phương.
Bởi vì hắn hiện giờ đã vô địch thiên hạ, gần như không ai có thể đỡ được một kiếm của hắn, chỉ có tu vi Thú Thần là gần với hắn nhất. Hắn còn muốn mượn Thú Thần để kiểm nghiệm thực lực của mình.
Cảnh giới Nguyên Anh rốt cuộc mạnh đến mức nào? Đối đầu với Thú Thần là cao thủ Thái Thanh đỉnh phong, cần dùng thêm bao nhiêu phần lực?
Quý Trường Phong suy nghĩ một lúc, liền đưa ra kế hoạch sơ bộ, rồi không suy nghĩ nhiều nữa, đưa tay ôm lấy người trong ngực, ôm Nãi Kỳ thơm ngào ngạt ngủ say.
...
Hôm sau, không khí trên dưới Đại Trúc phong có phần nặng nề. Đệ tử của tam đại môn phái chính đạo đều chưa rời đi, bởi vì mục đích chính đến Thanh Vân Môn của họ vẫn là chuyện 'thú yêu'.
Hôm qua, trong tiệc cưới, cuộc trò chuyện giữa Quý Trường Phong và Thú Thần không hề giấu diếm mọi người, vì vậy nội dung nhanh chóng lan ra khắp nơi —– Chưởng giáo Thanh Vân muốn đánh một trận với Thú Thần!!
Trận chiến này sẽ ảnh hưởng đến vận mệnh của toàn thiên hạ, liên quan đến sự sống còn của muôn dân! Vì thế... tất cả mọi người trong lòng đều có chút nặng nề.
Dù ai nấy đều tin tưởng vào Quý Trường Phong, nhưng giao sinh mạng mình vào tay người khác thì vẫn khiến người ta bất an.
"Quý chân nhân có thể thắng sao?"
"Nghe nói con thú yêu tự xưng 'Thú Thần' tu vi đã đạt đến thông thiên triệt địa, vượt xa Đạo Huyền Chân Nhân, tiến gần đến Thái Thanh đỉnh phong trong truyền thuyết..."
"Tê —— "
"Thái Thanh đỉnh phong? Đáng sợ vậy sao!"
Đệ tử của các phái chính đạo khác có lẽ còn có chút lo lắng, nhưng đệ tử Thanh Vân Môn lại không hề sợ hãi chút nào... Bởi vì họ vô điều kiện tin tưởng Quý Trường Phong!
Chỉ ai đã hiểu rõ con người hắn mới biết hắn thần kỳ đến mức nào! Cả đời chưa từng thua trận nào? Không! Đây chỉ là một phần nhỏ đại diện cho Quý Trường Phong thôi!
Tóm lại! Người Thanh Vân Môn căn bản là không hề biết sợ hãi. Rất nhiều vị thủ tọa cũng vậy, họ dù không biết thực lực thật sự của Quý Trường Phong đến mức nào, nhưng lại biết tu vi của hắn đã vượt qua Thái Thanh... Với tu vi đó, lại thêm Tru Tiên Kiếm Trận... giết một Thú Thần có đủ sao?
Nếu là Thú Thần bất tử, chuyện này có lẽ hơi phiền, nhưng Thú Thần hiện giờ đã mất đi thân thể bất tử... Hắn còn chịu nổi mấy kiếm?
Mọi người Thanh Vân Môn cùng nhau ngẩng đầu nhìn lên —
Nơi sâu trong dãy núi phía xa, lệ khí nồng nặc bốc lên trời cao, khí đen kịt xé tan mây xanh, trực tiếp làm thay đổi thiên tượng!
Thú Thần, đã ở đó chờ sẵn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận