Tru Tiên: Ta, Ngộ Tính Nghịch Thiên, Kiếm Khai Thiên Môn!

Chương 400: Thiên Gia Thần Kiếm rục rịch!

**Chương 400: Thiên Gia Thần Kiếm Rục Rịch!**
"Phu quân, trên người chàng có mùi hương của nữ nhân khác!"
Nghe thấy câu nói này trong nháy mắt.
Thân hình Quý Trường Phong lập tức không nhịn được có chút cứng đờ.
Ý nghĩ đầu tiên trong lòng hắn chính là xong đời.
Lúc rời khỏi Đại Trúc Phong quên không thi pháp làm sạch mùi trên người, để đến nỗi bây giờ bị Tuyết Kỳ bắt được...
Làm sao bây giờ?
Đại não Quý Trường Phong vận chuyển cấp tốc.
Hắn vốn còn định thẳng thắn với Tuyết Kỳ về chuyện của tiểu sư tỷ, dù sao Điền Linh Nhi đối với tình cảm của Quý Trường Phong, toàn bộ Thanh Vân Môn rất nhiều người đều có thể nhìn ra.
Lục Tuyết Kỳ tự nhiên cũng không ngoại lệ.
Nhưng ——
Hiện tại dường như không phải là cơ hội tốt để thẳng thắn a?!
Quý Trường Phong nhìn Lục Tuyết Kỳ trước mắt, chỉ thấy nàng dừng dáng người tinh tế thướt tha, đôi mắt đẹp mát lạnh tràn đầy hồ nghi...
Lục Tuyết Kỳ nhẹ nhàng nhíu mũi ngọc tinh xảo.
Nàng càng đến gần Quý Trường Phong liền càng phát hiện ra mùi thơm trên người hắn dị thường nồng đậm, hơn nữa mùi thơm này không phải của Kim Bình Nhi các nàng...
Không phải là Kim Bình Nhi, cũng không phải Tiểu Bạch.
Vậy thì là ai đây?!
Lục Tuyết Kỳ có chút hồ nghi nhìn Quý Trường Phong trước mắt, gương mặt xinh đẹp dần dần lạnh lẽo xuống, đáy mắt có chút xấu hổ, nhìn qua tựa hồ muốn nói ——
Thẳng thắn sẽ được khoan hồng, kháng cự sẽ bị nghiêm trị!
Thấy một màn này.
Vẻ mặt Quý Trường Phong vẫn như cũ bất động thanh sắc.
"Trên người của ta có hương vị?"
"Tuyết Kỳ, nàng không phải là nghe nhầm rồi chứ?"
Nói.
Quý Trường Phong liền dang hai tay ra, chủ động hướng phía Lục Tuyết Kỳ ôm, nhưng ——
Lục Tuyết Kỳ chỉ là nhẹ nhàng nâng mắt.
Nàng bình tĩnh liếc qua Quý Trường Phong trước mặt, Thiên Gia Thần Kiếm trong tay khẽ rung, mơ hồ tản ra một cỗ khí tức nguy hiểm.
"Ong ong ong —— "
Thần kiếm màu xanh thẳm phát ra tiếng kiếm reo thanh thúy.
Thiên Gia có linh tính giờ phút này đã nhìn rõ hết thảy, nó run rẩy không ngừng, tựa hồ như là đang đổ thêm dầu vào lửa vậy?
"Khụ khụ."
Quý Trường Phong vội vàng hắng giọng một cái.
Hắn liếc qua Thiên Gia trong tay Lục Tuyết Kỳ.
Sau đó, hắn tự mình ngửi một cái trên người, ra vẻ bừng tỉnh đại ngộ nói:
"Hình như quả thật có chút mùi hương? Hẳn là mùi trên người tiểu sư tỷ đi, trước đó ta có về Đại Trúc Phong một chuyến gặp sư phụ, sư nương..."
Hắn xác thực không có nói láo.
Đúng là có về Đại Trúc Phong một chuyến.
Sau đó còn gặp Điền Bất Dịch, Tô Như bọn họ.
Nhưng...
Đằng sau có phải còn làm chuyện khác không?
Hắn cũng không dám nói ngay bây giờ.
Chủ yếu là hiện tại Tuyết Kỳ thật đáng sợ, một tay cầm Thiên Gia không ngừng rung động, phảng phất một giây sau liền có thể sử xuất 'Thần kiếm ngự phu chân quyết' vậy.
"Hừ!"
Lục Tuyết Kỳ nhẹ nhàng hừ một tiếng.
Nàng nghe thấy câu trả lời này, cũng không có tiếp tục bày sắc mặt cho Quý Trường Phong, chỉ là tức giận trừng mắt liếc hắn một cái.
Mùi trên người nồng như vậy?
Sợ không phải là ôm ấp nhau rồi đi?
Lục Tuyết Kỳ trong lòng có chút ghen ghét, nhưng nàng đối với sự tồn tại của Điền Linh Nhi, từ sớm đã nghe qua, bởi vậy cũng không có nói cái gì.
"Khụ khụ."
Quý Trường Phong ho nhẹ một tiếng.
Hắn vội vàng thi pháp cho mùi trên người mình tán đi, sau đó tiến đến trước người Lục Tuyết Kỳ, dang hai tay ra ôm nàng vào trong ngực...
Hắn vốn định trực tiếp thẳng thắn.
Nhưng hiện tại Tuyết Kỳ thật sự là quá đáng sợ.
Vẫn là thôi đi.
Chờ lần sau có cơ hội rồi nói chuyện này sau.
"Tuyết Kỳ..."
Trên Vọng Nguyệt Đài, Quý Trường Phong nhẹ nhàng ôm lấy giai nhân trong ngực, kể cho nàng nghe về những trải nghiệm trong chuyến đi lần này, bao gồm cả chuyện ở bí cảnh Thiên Đế.
Chỉ là.
Liên quan tới chuyện 'thiên ma xâm lấn', hắn cũng không có nhắc đến, dù sao chuyện này thật sự là có chút quá chấn động lòng người, nói ra sẽ chỉ làm người ta lo lắng vô duyên vô cớ.
Cũng tỷ như Linh Lung.
Nàng khi biết chuyện này, trực tiếp khiến đạo tâm bản thân bất ổn, so với việc nói ra làm người ta lo lắng...
Còn không bằng giấu đi.
Quý Trường Phong cũng không muốn để Tuyết Kỳ lâm vào trạng thái lo lắng, dù sao liên quan tới chuyện 'thiên ma xâm lấn' còn sớm, nói không chừng mấy trăm, mấy ngàn năm nữa mới có thể phát sinh?!
Bởi vậy.
Chuyện này không vội nói ra.
Đồng thời ——
Liên quan tới 'Thiên Đế bản cương', quyển kinh văn vô thượng này, Quý Trường Phong cũng lựa chọn giữ lại, hắn có đề cập với Lục Tuyết Kỳ một chút.
Nhưng không có đem nó truyền thụ cho Lục Tuyết Kỳ.
Bởi vì 'Thiên Đế bản cương' là bản tập hợp của năm quyển thiên thư, trong đó bao hàm thiên địa chí lý bác đại tinh thâm, chỉ có hiểu được năm quyển thiên thư...
Mới có thể tham ngộ 'Thiên Đế bản cương', quyển kinh văn này.
Nếu không.
Cưỡng ép tham ngộ sẽ chỉ khiến bản thân lâm vào điểm mù.
Giống như kiểu bài tập siêu khó sẽ khiến người ta phát điên.
"Bí cảnh Thiên Đế?!"
Nghe vậy, đôi mắt Lục Tuyết Kỳ lóe lên một tia hiếu kỳ.
Quý Trường Phong nhẹ nhàng phất tay.
"Bá —— "
Hai người bọn họ trong nháy mắt biến mất trên Vọng Nguyệt Đài, khi bọn hắn xuất hiện lần nữa, đã tới bên trong bí cảnh Thiên Đế ——
"Ầm ầm!"
Núi non nguy nga cao ngất, liên miên bất tuyệt, đại thụ che trời thẳng vào mây xanh, cùng linh khí trong không khí nồng đậm tới cực điểm...
Hết thảy đều cho thấy.
Nơi này đã là một tiểu thế giới khác.
Lục Tuyết Kỳ trừng lớn con ngươi.
Nàng đứng lặng bên cạnh Quý Trường Phong, váy trắng tung bay, tóc đen bồng bềnh, toàn thân lỗ chân lông đều mở ra, không tự chủ được hút vào thiên địa linh khí xung quanh.
"Bá —— "
Lục Tuyết Kỳ linh quang lóe lên.
Nàng phảng phất bắt được thời cơ nào đó.
"Phu quân, ta dự định ở chỗ này bế quan một thời gian."
Lục Tuyết Kỳ nhẹ nói.
Nơi này linh khí nồng đậm tới cực điểm, cơ hồ gấp bốn, năm lần trình độ bên ngoài.
Bây giờ tu vi của nàng đã là Kim Đan hậu kỳ.
Mượn nhờ linh khí nơi này bế quan tu luyện, nói không chừng có cơ hội đột phá đến Kim Đan đỉnh phong?!
"Được." Quý Trường Phong khẽ gật đầu.
"Đúng rồi..." Lục Tuyết Kỳ dường như nghĩ tới điều gì, nàng ngước mắt nhìn Quý Trường Phong trước mặt, đôi môi đỏ khẽ mở, thanh âm mát lạnh:
"Phu quân, sư phó gần đây thường xuyên hỏi ta, nói chàng khi nào trở về? Nghĩ đến hẳn là muốn gặp mặt chàng để nói lời cảm tạ về chuyện ở Bắc Cảnh..."
Trước đây nếu không phải Quý Trường Phong xuất thủ kịp thời.
Thủy Nguyệt ở Bắc Cảnh sợ sẽ gặp nguy hiểm đến tính mạng.
Nghe vậy.
Quý Trường Phong hơi sững sờ.
Thủy Nguyệt muốn gặp hắn thật sự chỉ là để nói cảm tạ sao?
Hắn cũng không rõ ràng.
Thôi thôi.
Trước trì hoãn một chút đi.
Quý Trường Phong hướng về phía Lục Tuyết Kỳ trước mặt, nhẹ nhàng cười một tiếng, nói: "Đều là người một nhà, Thủy Nguyệt sư thúc cần gì phải khách khí như vậy?"
Lục Tuyết Kỳ gật đầu cười.
Gương mặt xinh đẹp thanh lãnh của nàng hiện lên một vòng đỏ ửng, nàng cũng cảm thấy Quý Trường Phong nói đúng, đều là người một nhà, sư phó xác thực không cần khách khí như vậy.
Quý Trường Phong mang theo Lục Tuyết Kỳ đi tới nơi linh khí nồng đậm nhất trong bí cảnh, sau đó vì nàng xây dựng riêng một tòa động phủ.
"Tuyết Kỳ, nàng ở chỗ này bế quan tu luyện đi."
Quý Trường Phong nhẹ nói.
"Vâng ~ "
Lục Tuyết Kỳ nhu thuận gật đầu.
...
...
Bạn cần đăng nhập để bình luận