Tru Tiên: Ta, Ngộ Tính Nghịch Thiên, Kiếm Khai Thiên Môn!

Chương 220: Là huynh đệ liền để ta thoải mái một thoải mái~ ( tất nhìn)

Chương 220: Là huynh đệ thì để ta thoải mái một chút ~ (phải xem)
Trong tiểu viện yên tĩnh. Một vòm trời đêm bao phủ, lấp lánh ánh sao, gió nhẹ khẽ lướt qua, xoa dịu nội tâm đang xao động...
Nhưng lúc này.
Tiểu Bạch không chút nào bình tĩnh.
Nàng xoay người, hai chân dạng ra ngồi trên đùi Quý Trường Phong, hai người mặt đối mặt nhìn nhau, đôi tay trắng nõn ôm lấy cổ hắn, đôi mắt đào hoa vũ mị nghiêm túc nhìn hắn.
"Thình thịch! Thình thịch! Thình thịch!"
Trái tim Tiểu Bạch đập liên hồi.
Bề ngoài nàng có vẻ bình tĩnh, nhưng thực chất bên trong vô cùng bối rối, thân thể mềm mại thướt tha lúc này cũng không khỏi run nhẹ, trên gương mặt xinh đẹp ửng lên một vòng Yên Hồng...
Tiểu Bạch chăm chú nhìn chàng thiếu niên trước mắt.
Ánh mắt Quý Trường Phong mang theo chút trêu đùa, hắn đưa tay đỡ lấy thân thể mềm mại đang lung lay của Tiểu Bạch, một tay ôm lấy eo nàng, cảm nhận được sự run rẩy khẩn trương của nàng...
"Ha ha ~" Quý Trường Phong không nhịn được cười.
"Ngươi cười cái gì?!"
Thấy vậy, Tiểu Bạch lập tức xấu hổ trong lòng.
Nàng đưa tay vỗ vỗ vào vai Quý Trường Phong, rồi trừng mắt nhìn hắn, trông vừa tức giận vừa đáng yêu.
"Không, không có cười gì." Quý Trường Phong vội lắc đầu.
"Vậy ta hỏi ngươi nè! Vì sao ngươi không quay về?" Tiểu Bạch cau mày.
Tốt lắm ngươi, Quý Trường Phong!
Thích xem ta gặp chuyện không hay đúng không?
Lão nương đã cố hết sức lấy dũng khí để trút hết lòng mình với ngươi!
Kết quả thì sao?
Ngươi lại dám giễu cợt ta!
Tiểu Bạch càng nghĩ càng giận, nàng tức giận đến mức ngực phập phồng, chu môi, gương mặt xinh đẹp ửng đỏ, giận dữ trừng mắt chàng thiếu niên trước mặt.
Không chút do dự, nàng nhào tới cắn Quý Trường Phong một cái.
"Ngao ô ~" Để ngươi cười ta!
Tiểu Bạch cắn vào môi Quý Trường Phong, vẫn là vị trí cũ, vẫn chuẩn xác như vậy.
Đôi tay ngọc của nàng siết chặt lấy cổ Quý Trường Phong, không cho hắn cơ hội phản kháng, chẳng mấy chốc...
Tiếng thở dần trở nên nặng nề.
Gương mặt xinh đẹp của Tiểu Bạch ửng đỏ như ánh chiều tà.
Nàng khẽ nhắm mắt, hàng mi dài hơi run rẩy, cả thân thể mềm mại dường như hơi mềm nhũn bất lực, cứ thế rúc vào ngực Quý Trường Phong...
Đến lúc này.
Thế chủ động không còn là của nàng.
Quý Trường Phong tự nhiên chuyển từ bị động thành chủ động.
Trở tay đè Tiểu Bạch tại chỗ!
Chỉ là tạp ngư? Một tay tóm gọn!
...
Bầu trời đêm lấp lánh, những chòm sao tỏa sáng.
Một làn gió mát nhẹ nhàng lướt qua.
Tiểu Bạch hơi bình tĩnh thả hai tay đang ôm cổ Quý Trường Phong ra, nàng im lặng ngồi trong ngực hắn, đôi mắt đào hoa vũ mị chăm chăm nhìn hắn...
Sự bối rối trong lòng nàng đã lắng xuống.
Tiểu Bạch im lặng nhìn Quý Trường Phong chờ đợi câu trả lời của hắn - Ngươi, ngươi thích ta sao?
Quý Trường Phong khẽ cười.
Hắn đưa tay chỉnh lại sợi tóc lòa xòa bên tai Tiểu Bạch, sau đó nhẹ nhàng nói ra hai chữ.
"Thích."
Vấn đề này còn cần phải hỏi sao?
Quý Trường Phong cảm thấy không cần thiết.
Tiểu Bạch cũng có thể thấy rõ tâm ý của hắn.
Nhưng nàng chỉ muốn có một chút cảm giác nghi lễ, muốn đi một quá trình, nàng không quan tâm những thứ khác, thân phận gì, hôn lễ nàng đều không cần, nàng chỉ cần một câu trả lời... thích không?
Chỉ cần ngươi nói ra.
Nàng sẽ dứt khoát kiên quyết đi theo ngươi.
Dù là cùng ngươi chỗ mỗi lần bị đám huynh đệ trêu ghẹo cũng được!
Cho nên.
Quý Trường Phong trả lời.
Tiểu Bạch mỉm cười, mái tóc như tuyết của nàng tung bay trong gió, tỏa ra một mùi hương nhè nhẹ, gương mặt xinh đẹp vũ mị lộ ra nụ cười tuyệt mỹ khó tả.
"Thích không?"
"Vậy ta cho ngươi thoải mái một chút nhé?"
Tiểu Bạch nhẹ nhàng nhích lại gần, hai chân dạng ra trên người Quý Trường Phong, cả người như đang nằm sấp, đôi môi đỏ mọng ghé sát tai, giọng nói tê dại, mang theo sự quyến rũ.
Trong khoảnh khắc.
Vẻ phong tình vô tận chập chờn.
Đôi tay ngọc trắng nõn của Tiểu Bạch lại một lần nữa ôm lấy hắn.
Quý Trường Phong kinh ngạc nhìn người trước mắt.
Hắn không do dự, nhẹ nhàng ôm lấy Tiểu Bạch, một tay giữ eo thon của nàng, không kìm được mà khẽ siết chặt.
Một tiếng rên khẽ khe khẽ vang lên.
Tiểu Bạch lười biếng tựa vào ngực hắn.
Một khắc sau.
Vạt váy khẽ mở ra.
Chiếc váy trắng buông lơi nửa kín nửa hở.
Chiếc áo lót màu xanh nhạt dưới lớp váy trắng nửa kín nửa hở có vẻ hơi...
Trên chiếc áo xanh thêu một con hồ ly trắng, nó có Cửu Vĩ, giống như Tiểu Bạch trước mắt.
Chín cái đuôi trên y phục không ngừng lan ra.
Giống như một dãy núi uốn lượn.
Nhìn thoáng qua...
Váy trắng rơi lả tả trên đất.
Rơi rải rác trên mặt đất xung quanh
Da thịt trắng nõn như tuyết.
Chiếc áo lót xanh nhạt nửa kín nửa hở.
Bụng dưới bằng phẳng hiện ra.
Một đôi bán cầu ngọc nửa vòng cung cong lên.
"Hừ..."
Tiểu Bạch khẽ rên.
Nàng hé mắt, đôi mắt vũ mị kinh ngạc nhìn chàng thiếu niên trước mắt, dùng sức ôm cổ hắn.
Quý Trường Phong hiểu.
Dục Thượng Thanh thiên Lãm Minh Nguyệt.
Trên trời có, dưới trời cũng có một đôi bán nguyệt.
Dưới trời, trăng sáng mỹ lệ;
Trên trời, Tiểu Bạch càng tuyệt vời hơn!
Trong viện, y phục nửa kín nửa hở, một vài mảnh áo rơi vương vãi trên đất, xung quanh trông phá lệ tĩnh mịch, chỉ có tiếng rên khe khẽ vang lên như có như không.
"Hô..." Quý Trường Phong nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Hắn thương tiếc nhìn Tiểu Bạch trước mắt, nhất thời không nói gì, chỉ im lặng nhìn nàng.
Cảm nhận được ánh mắt.
Tiểu Bạch hơi hé mắt, vẻ phong tình chập chờn, hàng mi dài run rẩy, nàng chăm chăm nhìn hắn, cũng không nói gì...
Một lát sau.
Tiểu Bạch hơi dùng sức.
Đôi tay ngọc trắng nõn của nàng ôm lấy cổ Quý Trường Phong, ý tứ không cần nói cũng hiểu.
Huynh đệ! Cố mà tận hưởng sự thoải mái nhé ~
Thấy vậy.
Quý Trường Phong không do dự nữa.
Hắn nhẹ nhàng đỡ lấy eo thon của Tiểu Bạch.
Sau đó.
Rất, Sâu...
"Rào rào..." Gió nhẹ nhàng thổi qua.
Trong đó phảng phất có một tiếng rên khe khẽ nương theo gió nhẹ vang lên, quanh quẩn trong sân không ngừng.
"Vụt!" Đúng lúc này.
Linh khí giữa trời đất hơi dao động.
Một lá cờ trận đột ngột từ xa lao đến.
Cuối cùng vững vàng dừng lại giữa sân.
Trận pháp vô hình khuếch tán.
Lập tức che kín cả khu nhà.
Sau một khắc.
Sân nhỏ vốn còn chút động tĩnh hoàn toàn khôi phục sự tĩnh lặng...
Bạn cần đăng nhập để bình luận