Tru Tiên: Ta, Ngộ Tính Nghịch Thiên, Kiếm Khai Thiên Môn!

Chương 330: Vạn Kiếm tiên thành! Huyết đồ ngàn dặm! Luyện chế Huyết Đan!

**Chương 330: Vạn Kiếm Tiên Thành! Huyết Đồ Ngàn Dặm! Luyện Chế Huyết Đan!**
Vạn Kiếm Tiên Thành!
Nơi này vốn ban đầu là Phong Nguyệt Tiên Thành!
Nhưng từ khi hơn mười năm trước, Phong Nguyệt lão tổ dấn thân vào Ma giáo, thiên hạ tán tu liền tự ý đem hai chữ 'Phong Nguyệt' đổi thành 'Vạn Kiếm'...
Về phần nguyên nhân?!
Tự nhiên là bởi vì trận đại chiến năm đó.
Năm đó --
Thanh Vân chưởng giáo Quý Trường Phong lần đầu rời núi, liền ngang nhiên hủy diệt Luyện Huyết Đường của Ma giáo, đ·á·n·h c·hết cao thủ Niên lão đại của Ma giáo, đồng thời từ trong miệng đối phương biết được tin tức Phong Nguyệt lão tổ dấn thân vào ma giáo...
'Ghét ác như cừu' Quý thiên tôn không chút do dự đi đến Phong Nguyệt Tiên Thành.
Sau đó mượn toàn thành một kiếm.
Lấy thế 'Vạn Kiếm' đem Phong Nguyệt lão tổ tu tập Luyện Huyết đại pháp cường thế đ·á·n·h g·iết, đây...
Chính là sự tồn tại của danh xưng Vạn Kiếm Tiên Thành.
Dù đã qua hơn mười năm.
T·h·i t·hể Phong Nguyệt lão tổ cùng mấy vạn chuôi pháp kiếm vẫn ngang nhiên chặn trên tường thành 'Vạn Kiếm Tiên Thành'.
Trong đó bao phủ từng sợi kiếm ý sắc bén.
Đưa tới rất nhiều kiếm đạo tán tu trong thiên hạ truy phủng.
Gần như mỗi ngày đều có thể trông thấy không ít kiếm tu thân mang áo trắng, hai đầu gối đặt ngang pháp kiếm, xếp bằng dưới tường thành cảm ngộ kiếm ý trong đó...
Bởi vậy.
Vạn Kiếm Tiên Thành cũng ẩn ẩn trở thành thánh địa mà kiếm tu thiên hạ truy phủng.
Gần như mỗi một vị kiếm tu đều sẽ tiến về Vạn Kiếm Tiên Thành, ý đồ lĩnh ngộ kiếm ý thời kỳ t·h·iếu niên của 'Quý thiên tôn', nhờ vào đó mà ngộ ra tuyệt thế kiếm pháp...
Chỉ tiếc.
Đến nay vẫn không một người thành công.
Dù sao muốn từ kiếm ý phổ thông lĩnh ngộ ra kiếm pháp?!
Trong đó độ khó có thể xưng là cực lớn!
Trừ khi kiếm ý ẩn chứa chân ý.
Nếu không thì vẫn là đừng suy nghĩ.
Nhưng cho dù như vậy.
Dưới tường thành Vạn Kiếm Tiên Thành, mỗi ngày vẫn có không ít người kiên nhẫn cảm ngộ.
Bọn hắn cơ bản đều là ôm tâm thái cầu may.
Vạn nhất đâu?
Vạn nhất bọn hắn lĩnh ngộ ra thì sao?
...
...
Theo sự tình phát sinh ở Thanh Vân Môn truyền khắp toàn bộ thiên hạ.
Các phương các nơi phong vân phun trào, đồng thời, không ít địa phương trong thiên hạ nghị luận ầm ĩ, gần như nơi nào có người thì nơi đó đều đang thảo luận chuyện này, Vạn Kiếm Tiên Thành tự nhiên cũng không ngoại lệ...
"Nghe nói không?"
"Thanh Vân Môn kinh hiện thiên kiếp!"
"Thanh Vân chưởng giáo Quý Trường Phong bởi vì nguyên nhân thiên kiếp, bản thân bị trọng thương, đến nay đã lâm vào trạng thái trọng thương ngã gục..."
Người trong Vạn Kiếm Tiên Thành đều đang thảo luận chuyện này.
Tại một tửu lâu nào đó.
Chu Tiểu Hoàn nghe tiếng thảo luận xung quanh, đáy mắt không khỏi n·ổi lên một chút mờ mịt, Quý đại ca...
Thật sự trọng thương ngã gục rồi sao?
"Các ngươi nói bậy!"
"Thanh Vân chưởng giáo một thân thực lực phi phàm, cho dù là thiên kiếp cũng không thể làm gì được hắn, sao có thể trọng thương ngã gục chứ?"
Chu Tiểu Hoàn nhịn không được lên tiếng phản bác.
Nàng và Quý Trường Phong tuy nói nhiều năm không gặp.
Nhưng đối với phong thái của vị t·h·iếu niên chưởng giáo kia, nàng có thể nói là ấn tượng khắc sâu, nhân vật phong hoa tuyệt đại như vậy há lại sẽ vì 'thiên kiếp' mà vẫn lạc?!
Chu Nhất Tiên đứng bên cạnh nàng.
Hắn thân mang một bộ đạo bào, khuôn mặt càng thêm già nua, nhưng sắc mặt vẫn hồng nhuận, tiên phong đạo cốt.
Giờ phút này nghe tiếng nghị luận xung quanh.
Chu Nhất Tiên nhịn không được nhẹ nhàng vuốt ve chòm râu, ánh mắt hắn có chút lấp lóe, trong lòng phảng phất nghĩ tới điều gì, bởi vậy...
Hắn cũng không giúp tiểu Hoàn phản bác.
Cùng lúc đó.
Rất nhiều tán tu xung quanh khi nghe thấy tiểu Hoàn giải thích, lập tức liền nhìn nhau, kỳ thật bọn hắn cũng không tin lắm việc Quý Trường Phong thật sự trọng thương ngã gục...
Nhưng.
Người trong thiên hạ đều nói như vậy.
Truyền đi truyền lại tự nhiên sẽ có người tin.
Mọi người thấy tiểu Hoàn chỉ là một tiểu cô nương.
Bọn hắn cũng lười chấp nhặt với tiểu cô nương, tập trung một chỗ, tự mình trò chuyện.
Thấy một màn này.
Tiểu Hoàn lập tức tức giận dậm chân.
Nàng ngoái nhìn trừng mắt liếc Chu Nhất Tiên, x·ấu hổ nói: "Gia gia! Người mau nói giúp một câu đi..."
"Ha ha --"
Chu Nhất Tiên cười cười.
Hắn lôi kéo tiểu Hoàn ngồi xuống một bên, nhỏ giọng nói: "Bọn hắn nói Quý Trường Phong trọng thương ngã gục thì ngươi liền tin sao?"
"Nơi này chính là Vạn Kiếm Tiên Thành, một trong những địa khu quản hạt của Thanh Vân Môn, bọn hắn truyền tin như vậy mà không ai ngăn cản, ngươi đoán xem vì sao?!"
Tiểu Hoàn hơi sững sờ.
Nàng có chút kinh ngạc nhìn thoáng qua Chu Nhất Tiên, chần chờ nói: "Gia gia, ý người là..."
"Suỵt!"
Chu Nhất Tiên cười ha hả ngăn trở tôn nữ phát biểu.
Hắn có chút cảm khái nói:
"Mấy năm trước lão phu đã xem thấu m·ệnh cách của hắn, chính là 'Sáng tạo pháp mệnh cách' ngàn năm khó gặp, không nghĩ tới mới qua năm năm, hắn đã khai sáng ra hệ thống tu luyện mới..."
"Còn vượt qua thiên kiếp?!"
"Chậc chậc chậc."
Chu Nhất Tiên có chút tiếc nuối.
Đáng tiếc không thể tự mình chứng kiến một màn lịch sử này.
Quả nhiên là một nỗi tiếc nuối khôn nguôi trong nhân sinh!
Tiểu Hoàn như có điều suy nghĩ.
Nàng bây giờ cũng không còn nhỏ.
Ngày thường đi theo Chu Nhất Tiên lưu lạc thiên nhai, hiểu được rất nhiều đạo lý, bởi vậy, trải qua một phen chỉ điểm, rất nhanh liền minh bạch đạo lý trong đó...
Thanh Vân Môn là cố ý để những tin tức này truyền khắp thiên hạ?
Đúng vậy.
Nơi đây chính là trụ sở của Thanh Vân Môn.
Nếu là không có Thanh Vân Môn bỏ mặc.
Những tán tu kia nào dám tùy ý làm bậy như thế?!
Nói không chừng trong đó còn có Thanh Vân Môn trợ giúp.
Nghĩ rõ ràng điểm này.
Tiểu Hoàn liền không còn lo lắng.
Nàng cùng Chu Nhất Tiên tại quán rượu ăn một bữa, sau đó liền cầm lấy biển chữ vàng 't·h·iết khẩu thần toán' đi dạo xung quanh Vạn Kiếm Tiên Thành...
"Vị đạo hữu này!"
"Lão phu thấy ấn đường của ngươi biến thành màu đen, sau này sợ rằng sẽ nguy hiểm đến tính mạng!"
Chu Nhất Tiên liên tục xem tướng mạo cho mấy vị tán tu, nhưng đều không ngoại lệ, tất cả đều là ấn đường biến thành màu đen, họa s·á·t thân...
Không ít tán tu nhao nhao giận tím mặt.
Dù cho ai bị người khác nói mình lập tức sẽ c·hết.
Thì cũng sẽ vì vậy mà tức giận?!
Nhìn những tán tu phất tay rời đi.
Chu Nhất Tiên ngược lại đã tập mãi thành quen.
Nhưng hắn có chút không hiểu.
"Quái lạ thật."
"Những người này rõ ràng không quen biết nhau, nhưng vì sao bọn hắn đều có họa s·á·t thân?"
Trong lòng Chu Nhất Tiên có chút nghi hoặc.
Tiểu Hoàn bên cạnh hắn cũng chú ý tới điểm không thích hợp.
Tiểu Hoàn nghiêng đầu một chút.
Nàng tùy ý đ·u·ổ·i kịp một tán tu đi ngang qua, sau đó cẩn thận nhìn tướng mạo của đối phương, kết quả thình lình không ngoài dự đoán --
Vẫn là ấn đường biến thành màu đen, họa s·á·t thân!
Tiểu Hoàn ngây dại.
Một hai người thì còn dễ nói.
Nhưng nếu tất cả đều như vậy.
Vậy cũng chỉ có thể đại biểu...
Vạn Kiếm Tiên Thành có vấn đề.
Tiểu Hoàn có chút kinh nghi bất định.
Nàng vốn dự định cùng Chu Nhất Tiên ở lại Lý Trường Kỳ một thời gian, nhưng những chuyện ngoài ý muốn này thật sự khiến người ta có chút lo lắng.
Vừa nghĩ đến đây.
Tiểu Hoàn lại nhìn tướng mạo của gia gia mình.
Nhưng lần này không nhìn thì không sao.
Xem xét thì giật mình!
Chỉ thấy ấn đường sung mãn của Chu Nhất Tiên, giờ phút này còn quấn một cỗ hắc khí nồng đậm, trong đó còn có một sợi m·á·u quang quấn quanh.
"Gia gia."
Tiểu Hoàn có chút cà lăm, nàng kinh ngạc nhìn Chu Nhất Tiên trước mắt, nói:
"Người, gương mặt người..."
...
Bạn cần đăng nhập để bình luận