Tru Tiên: Ta, Ngộ Tính Nghịch Thiên, Kiếm Khai Thiên Môn!

Chương 315: Hôm nay qua đi! Quỷ Vương tông tuyên bố phong sơn!

Chương 315: Hôm nay qua đi! Quỷ Vương tông tuyên bố bế núi!
Vạn Nhân Vãng ngoài miệng nói không sao cả. Nhưng thực tế hắn không biết mình đang phải chịu áp lực lớn đến mức nào. Dù sao hắn cũng chỉ có tu vi Thượng Thanh cảnh, mà Quý Trường Phong thì đã sớm đột phá lên cảnh giới cao hơn nhiều, chênh lệch giữa hai bên quả thực một trời một vực!
Vì vậy...
Quý Trường Phong chỉ vừa mới hé lộ một tia sát ý. Ngay lập tức đã khiến Vạn Nhân Vãng toàn thân run rẩy, giống như bị một cái gì đó to lớn kinh khủng để mắt tới vậy.
Lúc này, Vạn Nhân Vãng cũng hiểu ra. Nếu Quý Trường Phong thật sự muốn giết hắn. Chắc là chỉ cần một ý nghĩ trong đầu cũng có thể làm được? ! Không còn cách nào... hắn thật sự quá mạnh!
Vạn Nhân Vãng có chút trầm mặc. Hắn hoảng sợ ngẩng đầu nhìn về phía thiếu niên huyền bào phía trước, chỉ từ đáy mắt đối phương nhìn thấy một vòng lạnh nhạt, rõ ràng là — đối phương căn bản không hề để hắn vào mắt.
Đúng vậy. Đối với một cường giả đã vượt xa trình độ của mình mà nói. Hắn chỉ là một Thượng Thanh cảnh thì tính là gì chứ? ! Sâu kiến sao? Ha ha —
Vạn Nhân Vãng tự giễu cười một tiếng.
Lúc này đây, đứng trước mặt Quý Trường Phong. Trong lòng hắn mọi mưu đồ, kế hoạch, tham vọng lớn lao đều tan thành mây khói. Nếu như Quý Trường Phong không xuất hiện trước mặt hắn thì còn đỡ, hắn vẫn có thể trốn trong một góc hẻo lánh để mà ảo tưởng, nhưng một khi Quý Trường Phong đã xuất hiện trước mặt. Tất cả những ảo tưởng của hắn đều sẽ biến mất không còn dấu vết.
Vạn Nhân Vãng im lặng nhìn thiếu niên huyền bào trước mặt, hắn không thể không thừa nhận, người này thật sự quá mạnh mẽ! Mạnh mẽ đến mức nào? Không thể nào giải thích được. Bởi vì ngươi chỉ cần đứng trước mặt hắn là có thể hiểu rõ hắn đến tột cùng cường đại, chói lọi và phong hoa tuyệt đại đến cỡ nào!
"Cha —" Bích Dao có chút lo lắng nhìn Vạn Nhân Vãng, nàng khẽ cắn môi, vẻ mặt có chút cẩn trọng và nghiêm túc, chần chừ nói: "Hay là cha bỏ đi?"
"Quý Trường Phong hắn đều nói rồi. . ." Tứ Linh Huyết Trận chính là cái hố, phong ấn cái tên Tu La kia có ý thức riêng, hắn sao cam tâm tình nguyện bị cha khống chế chứ? !"
Nàng vốn muốn nói — Cha chỉ là một Thượng Thanh cảnh, làm sao khống chế được Tu La Thái Thanh cảnh được? ! Nhưng nói như vậy thật sự quá đả kích người. Nghĩ đi nghĩ lại, Bích Dao vẫn quyết định nói uyển chuyển một chút.
Vạn Nhân Vãng sao có thể nghe không hiểu? Hắn thở dài, ánh mắt dừng lại trên người Bích Dao một lát, cuối cùng lại nhìn về phía Quý Trường Phong. . .
Vạn Nhân Vãng im lặng hồi lâu. Cuối cùng. Hắn chỉ lắc đầu rời đi. Đồng thời. Trong lòng hắn đã đưa ra một quyết định. Hôm nay qua đi — Quỷ Vương tông, bế núi!
Quý Trường Phong thu hết mọi chuyện vào trong tầm mắt. Đối với việc Vạn Nhân Vãng rời đi, hắn không hề có bất kỳ động thái nào, thậm chí không thèm đoái hoài đến, dù sao. . . Hắn nên nói đều đã nói hết rồi. Nếu Vạn Nhân Vãng thật sự không biết hối cải. Vậy cũng đừng trách hắn xuống tay vô tình.
"Quý Trường Phong. . ." Bích Dao cẩn trọng nhìn thiếu niên huyền bào trước mặt, nàng khẽ cắn môi đỏ, đáy mắt hiện lên chút cô đơn, nói: "Ta sẽ khuyên can cha ta."
Khoảng cách lớn nhất giữa nàng và Quý Trường Phong là gì? ! Đương nhiên là do nàng có một ông già ma giáo đầy tham vọng bá nghiệp! Bây giờ Quý Trường Phong một mình trấn áp toàn bộ ma giáo, coi như nàng không khuyên can, Vạn Nhân Vãng cũng phải đối diện với thực tế, Bích Dao hiểu rất rõ ý nghĩ của cha mình. . . Nói sao nhỉ? Nói khó nghe một chút thì — Vạn Nhân Vãng chưa trải qua thất bại, chỉ khi hắn đã từng nếm trải đau khổ, hắn mới hiểu trân trọng cuộc sống hơn.
Dựa vào cái gì mà các ma giáo khác đều bị diệt? Chỉ còn lại Quỷ Vương tông? Không phải là do Bích Dao sao? Trong lòng Bích Dao có chút ngọt ngào, lại có chút bất lực. Ngọt ngào vì Quý Trường Phong từng hứa với nàng — sau khi thiên hạ vô địch, sẽ bằng lòng để cho Vạn Nhân Vãng một con đường sống. Bất lực là vì ông cha mình. Sao còn chưa chịu chấp nhận hiện thực chứ? !"Không sao cả." Quý Trường Phong khẽ cười. Hắn không quan trọng, cơ hội cần cho đã cho, không được thì giết vậy. Còn có thể thế nào? Dù sao hắn căn bản không hề để Vạn Nhân Vãng vào mắt, chỉ là một Thượng Thanh cảnh tồn tại? Có khác gì so với sâu kiến đâu? !
U Cơ hơi hé miệng. Nàng đứng một bên im lặng. Chỉ dùng một đôi mắt sáng ngời ngạc nhiên nhìn thiếu niên huyền bào trước mắt, trong lòng không biết đang suy nghĩ điều gì.
"Tặc tặc tặc." Tiểu Bạch khoanh tay trước ngực. Miệng nàng chậc lưỡi tỏ vẻ kinh ngạc. Đôi mắt đào hoa quyến rũ nhìn tất cả mọi thứ trước mắt. Ngươi xem này? Cũng không biết Quý Trường Phong này rót cho người ta cái Mê Hồn thang gì rồi? Không giết cha nàng mà còn phải nói tiếng cảm ơn? Thật sự là hiếu thảo quá mà.
Tiểu Bạch bất lực lầm bầm. Nhưng nàng cũng không nói gì, dù sao trước đó Quý Trường Phong đã đi chơi cùng nàng mấy tháng, bây giờ nàng không tiện làm mất mặt Quý Trường Phong.
Tiểu Bạch nghĩ ngợi một chút. Nàng xoay người rời đi, dự định đi xem từng ngóc ngách trên núi Hồ Kỳ, dù sao nơi đây từng là nhà của nàng. Xem như về thăm chốn cũ.
Quý Trường Phong liếc mắt nhìn bóng lưng Tiểu Bạch, hắn không nói gì, chỉ chuyển ánh mắt sang Bích Dao và U Cơ trước mặt.
"Qua một thời gian nữa ta có lẽ sẽ bế quan một thời gian." Quý Trường Phong nhẹ giọng nói.
"Hả?" Bích Dao có chút sững sờ. Nàng nhịn không được chu môi nói: "Lại muốn bế quan nữa sao?"
U Cơ ngẩng mắt lên. Nàng trầm mặc nhìn Quý Trường Phong, trong đáy mắt cũng lộ ra một tia cảm xúc khác thường.
Quý Trường Phong nhẹ nhàng cười, nói: "Không sao, lần này ta không bế tử quan quá lâu, nếu các ngươi muốn gặp ta, có thể tùy thời đến Thanh Vân môn tìm ta. . ." Tuyết Kỳ đã bế quan rồi. Chuyện Tu La tràng chắc sẽ không xảy ra nữa nhỉ?
"Thật sao? !" Bích Dao vui mừng nói.
"Đương nhiên là thật." Quý Trường Phong khẽ cười.
U Cơ không nói gì. Nghe thấy những lời này, nàng chỉ khẽ cụp mắt xuống, dường như cũng thở phào nhẹ nhõm.
"Đúng rồi.""Nghe nói trong Quỷ Vương tông có một quyển thiên thư?" Quý Trường Phong hỏi dò.
Nghe vậy, Bích Dao không chút do dự gật đầu, rành rọt nói: "Đúng vậy, ngươi cần sao?" Vừa dứt lời, Bích Dao đã lấy ra một cuốn da dê từ trong ngực, là một thiếu tông chủ của Quỷ Vương tông, nàng luôn mang theo mình quyển thiên thư thứ hai này.
Quý Trường Phong tiếp nhận cuốn da dê, cẩn thận nhìn qua. Hắn đem nó so với bốn quyển thiên thư trước đó, phát hiện quyển thiên thư này không có gì sai sót, liền bỏ thẳng vào trong túi. Đối với Quý Trường Phong mà nói. Lấy được thiên thư của Quỷ Vương tông tự nhiên là vô cùng đơn giản. Hắn thậm chí không cần phải đi cướp Vạn Nhân Vãng, trực tiếp mở miệng với Bích Dao hoặc U Cơ là được.
Đương nhiên. Quý Trường Phong cũng sẽ không lấy không. Hắn đưa tay hướng phía Bích Dao và U Cơ khẽ chạm, một sợi Bất Diệt linh quang trực tiếp tràn vào trong đầu của các nàng.
"Ầm ầm —" Linh quang chợt lóe! Âm thanh vang dội nổ tung! Bốn quyển Vô Thượng thiên thư hiện lên trong đầu các nàng, tỏa ra âm thanh vi diệu, đọc lên Vô Thượng Chí Lý giữa thiên địa.
【 Thiên địa bất nhân, dĩ vạn vật vi sô cẩu! 】"Đây là. . ." Hai người ngẩn người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận