Tru Tiên: Ta, Ngộ Tính Nghịch Thiên, Kiếm Khai Thiên Môn!

Chương 201: Tiểu Bạch: Vợ ngươi chính là ta nàng dâu!

Trong điện, người thanh lệ thoát tục. Một bộ áo trắng bồng bềnh, váy tay áo bay lên, dáng người cao gầy, tuyệt thế mà độc lập. Lục Tuyết Kỳ mang một thân khí chất thanh lãnh, có chút xa cách, duy chỉ khi nhìn về phía thiếu niên bên cạnh, đôi mắt mát lạnh của nàng mới lộ ra vô tận ôn nhu…
Ngoài điện, người vũ mị yêu kiều. Nàng cũng mặc một bộ áo trắng, dáng người thướt tha, mái tóc như tuyết, áo choàng xõa tung. Tiểu Bạch với đôi mắt đào hoa vũ mị nhìn Lục Tuyết Kỳ, lần đầu tiên thấy đối phương, đáy mắt nàng bỗng lộ vẻ kinh ngạc.
“Đúng là một tuyệt thế mỹ nhân!” Tiểu Bạch thầm nghĩ. Nàng liếc nhìn Quý Trường Phong bên cạnh Lục Tuyết Kỳ, trong lòng hiểu rõ thân phận đối phương. Không biết vì sao, trong lòng nàng đột nhiên cảm thấy có chút ghen ghét. Cái gì chứ? Rõ ràng nàng và Quý Trường Phong chỉ là bạn bè tốt mà thôi. Vì sao trong lòng lại có chút không hiểu không thoải mái chứ?
Tiểu Bạch ngoài mặt bất động thanh sắc, chỉ lẳng lặng nhìn Lục Tuyết Kỳ trong điện. Lúc này, Lục Tuyết Kỳ cũng đang nhìn Tiểu Bạch. Đôi mắt mát lạnh của nàng lộ vẻ kinh ngạc, đồng thời trong lòng dâng lên cảm giác không tự nhiên. Thanh Vân môn khi nào có một mỹ nhân như vậy? Chắc là… Lục Tuyết Kỳ kín đáo liếc thiếu niên áo trắng bên cạnh, nghĩ thầm hình như chỉ có hắn mới có thể mang về một người tuyệt sắc như vậy.
Thiếu nữ thanh lãnh sắc mặt không đổi, nhưng khí chất trên người lại mơ hồ có chút thay đổi, từ vẻ “ôn nhu” ban đầu dần trở nên mát lạnh, lãnh đạm. Quý Trường Phong trong lòng cảm thấy nặng nề. Hắn biết Nãi Kỳ đây là có chút cảm xúc nhỏ.
"Khụ khụ." Đúng lúc này, một tiếng ho nhẹ vang lên từ vị trí chủ tọa, Đạo Huyền Chân Nhân cất tiếng vang vọng trong Ngọc Thanh điện: "Cửu Vĩ đạo hữu có muốn vào điện cùng nghị sự?" "Dù sao mọi người ở đây đều không phải người ngoài." Nói xong, Đạo Huyền Chân Nhân không hiểu liếc Quý Trường Phong. Đúng vậy, tất cả mọi người không phải người ngoài.
"Đa tạ chân nhân." Tiểu Bạch khẽ khom người hành lễ. Lập tức, nàng ưu nhã đi vào Ngọc Thanh điện, không chút do dự hướng về phía Quý Trường Phong đi tới. Đạo Huyền Chân Nhân mỉm cười. Hắn kín đáo thu liễm khí cơ trên người, cố gắng giảm sự hiện diện của mình xuống thấp nhất. Tề Hạo ngơ ngác đứng một bên. Hắn liếc Tiểu Bạch bước vào đại điện, rồi lại nhìn Quý Trường Phong và Lục Tuyết Kỳ, trong lòng như có điều suy nghĩ... Tề Hạo bất động thanh sắc lùi thêm vài bước về sau, tạo một khoảng không gian rộng hơn.
“Bá ——” Tiểu Bạch đến bên cạnh Quý Trường Phong. Ánh mắt nàng đầy hứng thú nhìn Lục Tuyết Kỳ, rồi mỉm cười nói với Quý Trường Phong: "Không giới thiệu cho ta sao?" Nghe vậy, đôi mắt mát lạnh của Lục Tuyết Kỳ cũng nhìn về phía Quý Trường Phong. Dù nàng không nói gì, ánh mắt ấy đã thể hiện tất cả.
Quý Trường Phong nhẹ nhàng hắng giọng, tự nhiên giới thiệu Tiểu Bạch cho Lục Tuyết Kỳ trước: “Tuyết Kỳ, vị này là tộc trưởng Hồ tộc Tiểu Bạch, đồng thời cũng là mẫu thân của Lục Vĩ đạo huynh...”
Nghe vậy, Lục Tuyết Kỳ có chút kinh ngạc nhìn Tiểu Bạch. Nàng biết rõ Quý Trường Phong rời Thanh Vân môn đến Nam Cương là để giải cứu mẫu thân Lục Vĩ Yêu Hồ. Nhưng nàng không ngờ mẫu thân của Lục Vĩ Yêu Hồ lại là một tuyệt thế mỹ nhân như vậy! Nghĩ đến đây, tâm tư của Lục Tuyết Kỳ có chút không hiểu. Nhưng ngoài mặt nàng vẫn bình tĩnh khẽ gật đầu với Tiểu Bạch, nói: "Tiểu Bạch tiền bối." Coi như chào hỏi.
Quý Trường Phong tiếp tục giới thiệu Lục Tuyết Kỳ với Tiểu Bạch. Hắn tự nhiên nắm lấy tay Lục Tuyết Kỳ, giới thiệu: "Vị này là đệ tử Tiểu Trúc phong Lục Tuyết Kỳ, ân… cũng là nàng dâu chưa cưới của ta."
Lời vừa nói ra, Lục Tuyết Kỳ hơi ngẩn người. Nàng có chút kinh ngạc nhìn Quý Trường Phong, gương mặt xinh đẹp hoàn mỹ “bịch” một tiếng ửng hồng. Trong nháy mắt, khí chất thanh lãnh tan biến không còn, gương mặt thiếu nữ ửng hồng, đôi mắt mát lạnh lộ vẻ ngượng ngùng. Nàng không ngờ Quý Trường Phong lại giới thiệu mình như vậy! Nàng dâu chưa cưới? A! Thật mắc cỡ! Lục Tuyết Kỳ có chút xấu hổ cúi đầu, khẽ nép vào bên cạnh Quý Trường Phong, không dám nhìn mọi người xung quanh.
"Ách." Tiểu Bạch bĩu môi. Trong lòng nàng không hiểu có chút ghen ghét. Nhưng ngoài mặt không hề thể hiện, ngược lại còn thoải mái khoác vai Quý Trường Phong, rồi tiến đến giữa hắn và Lục Tuyết Kỳ. Tiểu Bạch ra vẻ trêu ghẹo nhìn Lục Tuyết Kỳ một hồi, sau đó nói: "Đây chính là nàng dâu tương lai của chúng ta? Không tệ, không tệ, quả nhiên là tuyệt thế mỹ nhân!"
Mặt Quý Trường Phong đen lại. Ngay trước mặt ta mà Ngưu Đầu Nhân hả? "Cái này là nàng dâu tương lai của ta, không phải của ngươi!" Quý Trường Phong tức giận nói. Tiểu Bạch ngẩng chiếc cổ trắng như tuyết lên, cau mày nói: "Sao lại không phải vợ ta? Nói xong kết bái làm huynh đệ khác phái mà! Nhi tử của ta chính là con ngươi, vợ của ngươi chính là nàng dâu của ta!" "Sao? Ngươi muốn đổi ý à?"
Gạch chân từ “khác phái”! Không phải khác họ.
"Ta..." Quý Trường Phong có chút bất đắc dĩ. Trong lòng hắn phảng phất đã có dự cảm. Về sau, nếu Tiểu Bạch thân quen với Nãi Kỳ, Nãi Bình, không chừng sẽ quấn lấy các nàng mỗi ngày, cùng nhau đi ngủ, cùng nhau tắm rửa các kiểu… Dù sao thì mấy chuyện tốt kia đâu chỉ dành cho nam nhân. Về việc này, Quý Trường Phong chỉ muốn biểu thị liệu có thể mang ta theo một suất?
Lục Tuyết Kỳ nhìn Tiểu Bạch gần trong gang tấc, có chút cẩn trọng lùi lại mấy bước, đồng thời khẽ giật tay áo Quý Trường Phong. Trong lòng nàng có chút nghi hoặc. Nói thế nào nhỉ? Tiểu Bạch tuy tùy tiện tiếp xúc thân thể với Quý Trường Phong, nhưng quan hệ giữa họ không giống tình yêu nam nữ? Ngược lại giống như bạn bè vậy. Nhưng giữa nam và nữ... sẽ có quan hệ như vậy sao? Lục Tuyết Kỳ có chút hồ nghi. Ánh mắt của nàng nhìn về phía Quý Trường Phong, muốn hắn giải thích.
Quý Trường Phong tức giận đẩy Tiểu Bạch sang một bên, đồng thời quay sang giải thích với Lục Tuyết Kỳ: “Không sao đâu, Tiểu Bạch nàng là tính cách như vậy…”
“Thật sao?” Trong lòng Lục Tuyết Kỳ như có điều suy nghĩ. Nàng liếc nhìn Tiểu Bạch tùy tiện, bất động thanh sắc đè nén nghi ngờ trong lòng, ánh mắt lại nhìn ra ngoài điện. Lúc này, các mạch thủ tọa đã vội vàng chạy đến. Trong đó có cả ân sư Thủy Nguyệt đại sư của nàng. Đạo cô thanh lãnh một thân đạo bào màu xanh nhạt, dáng người cao gầy, phong thái trác tuyệt, nàng chậm rãi bước vào Ngọc Thanh điện, liếc mắt đã thấy Lục Tuyết Kỳ bên cạnh Quý Trường Phong. Đồng thời, nàng cũng chú ý tới Tiểu Bạch. "Ừm?" Các vị thủ tọa khác cũng chú ý tới Tiểu Bạch bên cạnh Quý Trường Phong, ánh mắt của họ cùng lúc khẽ nheo lại. Không phải vì cái gì khác, chỉ vì khí thế trên người Tiểu Bạch quá mức huyền diệu. Thượng Thanh đỉnh phong! Đây tuyệt đối là một cường giả Thượng Thanh đỉnh phong!.
Bạn cần đăng nhập để bình luận