Tru Tiên: Ta, Ngộ Tính Nghịch Thiên, Kiếm Khai Thiên Môn!

Chương 167: Trên vai nâng lên Huyền Xá tông tương lai!

Chương 167: Trên vai gánh vác tương lai của Huyền Xá tông! Ta muốn ngươi... Giúp ta tu hành. Nghe vậy, Quý Trường Phong cũng không thể nhịn được nữa. Hắn không chút do dự ôm ngang thiếu nữ vào lòng, thân hình lập tức lóe lên, trong nháy mắt biến mất khỏi cửa đại điện. Khi hắn xuất hiện trở lại, hắn đã ôm Kim Bình Nhi lên tầng cao nhất của đại điện. Nơi đây có một gian tĩnh thất, vật dụng bên trong cái gì cũng có, bố cục tổng thể không khác biệt lắm so với khuê phòng của Kim Bình Nhi ở Tiêu Tương các... Một chiếc giường lớn mềm mại đặt ngang ở giữa. Chiếc màn giường màu hồng nhạt hơi rủ xuống, miễn cưỡng che khuất bố cục bên trong, nhưng cũng có thể lờ mờ trông thấy một chút phong cảnh.
"Bịch --" Kim Bình Nhi ngã xuống giường. Tim nàng đập thình thịch, đối mặt với những sự tình sắp xảy ra, nói không khẩn trương là không thể, tuy rằng nàng và Quý Trường Phong đã tiếp xúc rất lâu... và đã làm qua rất nhiều chuyện. Nhưng hôm nay không giống. Các cô gái đều rất coi trọng lần đầu của mình, nàng cũng không ngoại lệ, chỉ là... đáng tiếc là không thể có một đám cưới. Vừa nghĩ đến đây, gương mặt xinh đẹp của Kim Bình Nhi thoáng lộ vẻ cô đơn. Đương nhiên, nàng tuy có chút khao khát có thể có được một hôn lễ long trọng, nhưng cũng chỉ là khao khát thôi, có những chuyện này... không nên đòi hỏi quá đáng. Có thể ở bên nhau cả đời đã rất tốt rồi. Đúng không?
Kim Bình Nhi đưa tay nắm lấy vạt áo của thiếu niên trước mặt. Nàng khẽ nhắm hai mắt, hàng mi dài khẽ rung động, khuôn mặt không tì vết sớm đã đỏ bừng, thân thể mềm mại run rẩy khe khẽ, trong lòng vừa mong chờ lại vừa có chút sợ hãi...
"Bình Nhi." Âm thanh ôn nhu vang lên bên tai. "Ừm." Kim Bình Nhi phát ra một tiếng hừ nhẹ tinh tế, nàng không mở mắt, nhưng vẫn cảm nhận được đối phương đang làm gì... Dù sao, xúc cảm từ đôi bàn tay lớn thật đậm. Một ngọn lửa vô hình đang lan tỏa.
"Đến lúc đó, ta sẽ cho nàng một đám cưới, được không?" Giọng nói mang theo ý cười vang lên. "Hả?" Kim Bình Nhi chợt mở mắt, nàng vui mừng nhìn thiếu niên trước mặt, không khỏi chớp chớp mắt, như đang hỏi -- Thật sao? Quý Trường Phong khẽ cười. Ánh mắt hắn tuy tràn ngập dục vọng, nhưng trong đó còn có yêu thương, mang theo chút xót xa.
"Nàng có bằng lòng không?" Quý Trường Phong khẽ hỏi. Nghe vậy, bờ môi Kim Bình Nhi hơi mấp máy, nàng nhắm mắt lần nữa, hàng mi dài run rẩy khe khẽ, giọng khàn khàn nói: "Bằng lòng!" "Đương nhiên là bằng lòng!"
Tổ chức một hôn lễ, như vậy thân phận của nàng có thể được công khai với toàn bộ Thần Châu đại lục, chứ không chỉ giới hạn trong Thanh Vân môn... Đúng vậy, người Thanh Vân môn cơ bản đã biết mối quan hệ giữa nàng và Quý Trường Phong, nhưng người thiên hạ không biết, người thiên hạ chỉ biết nàng và Hồng Lô kiếm tiên có vạn sợi tơ tình. Bởi vậy, nàng muốn không phải Hồng Lô kiếm tiên, mà là Quý Trường Phong.
"Được." "Vậy sau này ta sẽ tổ chức một hôn lễ cho nàng." Âm thanh ôn nhu vang lên. Cùng lúc đó, Kim Bình Nhi đột nhiên phát hiện váy ngắn của mình bị người cởi ra, dây thừng bị nhẹ nhàng kéo một cái, vạt váy ngắn và ngực váy cứ vậy mà buông lỏng... một vùng trắng nõn chợt hiện ra. Chiếc áo lót màu vàng kim nhạt hiện ra trước mắt. Váy lụa tản ra, trên áo lót thêu hình một con chim Kim Ti Tước, một nửa vòng ngọc bích móc ngược, hơi nhô lên đồng thời, còn có từng sợi hương thơm tỏa ra.
"Bá --" Mái tóc buông xõa. Kim Bình Nhi nhắm chặt mắt. Không dám nhúc nhích. Nàng chỉ cảm thấy tim mình đập thình thịch, toàn thân mềm mại hơi run rẩy, lòng bàn tay hắn mơn trớn trên da thịt nàng, cuối cùng khiến nàng dần bình tĩnh lại.
"Soạt --" Váy lụa hoàn toàn rơi xuống. Rải trên tấm đệm mềm mại. Thiếu nữ nhắm chặt hai mắt, hàng mi dài run rẩy, mái tóc như dòng thác hồng buông xõa, khuôn mặt xinh đẹp không tì vết ửng lên một vầng hồng, xương quai xanh tinh xảo trắng ngần, xuống phía dưới... Chiếc áo lót màu vàng kim nhạt che giấu tất cả. Xuống thêm chút nữa... Đôi chân thon dài khép chặt lại, trên đôi bàn chân nhỏ nhắn mang đôi tất lưới màu trắng nhạt, để lộ ra nửa bắp chân trắng nõn... Quý Trường Phong khẽ chạm vào. Hắn một tay nâng cằm thiếu nữ, ngậm chặt đôi môi đỏ mọng, đồng thời, "Ô ~!" thiếu nữ phát ra một tiếng kêu ngọt ngào. Chim Kim Ti Tước trên áo lót khẽ ưỡn người lên, Trên vai gánh vác không nhất định là trách nhiệm, hai đầu gối quỳ xuống đất không nhất định là cầu xin tha thứ, phía sau đâm người không nhất định là dao, gào thét xé tim không nhất định là đau khổ,
Nhưng Quý Trường Phong cảm thấy hiện tại mình đang gánh vác trách nhiệm. Đôi vai hắn trĩu nặng, hôm nay hắn muốn gánh vác tương lai của Huyền Xá tông, chỉ một mình hắn, có thể khiến tương lai của Huyền Xá tông hưng thịnh... Đôi chân thon dài từ từ nâng lên, da thịt mịn màng, trắng nõn như tuyết, đôi tất lưới bao bọc bàn chân ngọc, từ từ hiện ra trước mắt. Quý Trường Phong không do dự nữa... ... Giữa thiên địa, linh khí chậm rãi tụ tập, là thể chất song tu bậc nhất thế gian, hiệu quả gần như là tức thì. Tuy rằng Quý Trường Phong không hề để ý đến chút tu vi này. Nhưng... Hắn vẫn thích được tận hưởng. Ai lại từ chối của ngon tặng kèm như vậy chứ? Ân...Vậy thì... Quý Trường Phong không biết rõ. Dù sao... Vậy nên. "Ong ong ong --" Thiên địa linh khí chấn động kịch liệt. Tu vi của Quý Trường Phong và Kim Bình Nhi tăng trưởng phi tốc, tinh thần của hai người cùng lúc đắm chìm trong sự 'tăng vọt' và 'vui sướng' của tu vi. Sự vui sướng này. Thật khiến người ta khó quên. Kim Bình Nhi cảm thấy cả đời mình đều không quên được, việc tu luyện thanh tịnh trước đây sao có thể tăng nhanh như hiện tại? Nàng tu luyện bảy tám năm cũng chưa chắc có thể tăng được nhiều tu vi như thế này.
"Ầm ầm --" Khí thế to lớn khẽ rung chuyển. Một cỗ uy áp vô hình từ từ lan tỏa. Thiên địa linh khí trong khoảnh khắc này điên cuồng hội tụ. Thượng Thanh cảnh. Kim Bình Nhi đột phá Thượng Thanh cảnh. Không hổ là thể chất bậc nhất thế gian. Hiệu quả thật đáng kinh ngạc. Ân, Quý Trường Phong nghĩ vậy. Hiệu quả này còn hữu dụng hơn cả linh đan diệu dược. Thật khiến người ta khó quên. Chỉ sợ. Sau này tu thanh tịnh có chút không yên. ... ... PS: Cầu đọc truyện
Bạn cần đăng nhập để bình luận