Tru Tiên: Ta, Ngộ Tính Nghịch Thiên, Kiếm Khai Thiên Môn!

Chương 242: Lôi kiếp lui tán! Tuyết Kỳ đột phá Thượng Thanh hậu kỳ!

Chương 242: Lôi kiếp tan! Tuyết Kỳ đột phá Thượng Thanh hậu kỳ!
Thanh Long kể lại sự tình đã xảy ra ở Đầm Lầy Tử Vong.
Khi Bích Dao và U Cơ nghe tin hai vị Thánh Sứ Bạch Hổ và Huyền Vũ đã bỏ mạng, cả hai đều ngây người.
"...Chết, chết rồi sao?"
"Thanh Long thúc thúc, vậy cha ta đâu?" Bích Dao lo lắng hỏi.
Nghe vậy, Thanh Long trầm ngâm nói: "Tông chủ vẫn còn hành động ở bên trong Đầm Lầy Tử Vong, xem thử có thể bắt được Hoàng Điểu không."
Đáy mắt Bích Dao thoáng lộ vẻ lo âu.
Đôi mắt sáng như sao của U Cơ hiện lên vẻ mờ mịt.
Bạch Hổ, Huyền Vũ hai vị Thánh Sứ chết rồi sao?
Là một trong tứ đại Thánh Sứ.
U Cơ có quan hệ tốt nhất với Thanh Long, cả hai xem nhau như anh em, nhưng nàng cũng có mối quan hệ không tệ với Bạch Hổ và Huyền Vũ, dù sao mọi người cũng đã cùng nhau chung sống mấy trăm năm.
Nhưng bây giờ bọn họ đã chết.
Hơn nữa còn bị Quý Trường Phong giết chết.
U Cơ có chút trầm mặc.
Một bên là bạn tốt của nàng;
Một bên là người nàng nhớ mãi không quên.
Nàng...nên làm gì?
Nàng có thể làm gì!
Nàng là yêu nữ của Ma giáo, Quý Trường Phong là thủ lĩnh chính đạo, giữa bọn họ có lẽ không có kết quả. . .
Trong lòng U Cơ có chút bi thương.
Cũng có chút cay đắng.
Từ ban đầu.
Nàng chưa từng nghĩ đến nhiều vấn đề như vậy, nhưng sau khi Bạch Hổ và Huyền Vũ chết, nội tâm nàng lập tức hiểu ra rất nhiều đạo lý.
Chính đạo và ma đạo, không chết không thôi.
Giữa nàng và Quý Trường Phong, sẽ không có kết quả.
"Khụ khụ."
Quỷ Lệ khẽ ho một tiếng, hắn liếc nhìn U Cơ đang mờ mịt, tự mình thở dài, nói: "Ai —— "
"Lúc ấy đã nói với tông chủ rồi, không nên tùy tiện ra tay, chính sự mới quan trọng, vậy mà hắn không tin."
"Nhất định phải ra tay chặn giết người của Thanh Vân môn."
"Lần này thì tốt rồi?"
"Hại Quỷ Vương tông ta tổn thất hai vị Thánh Sứ, còn mất Thất sư...."
"Với thực lực của chưởng môn Thanh Vân, đối phương chắc chắn đã sớm phát hiện chúng ta ẩn nấp trong bóng tối, hắn vì một số nguyên nhân không có ra tay với chúng ta trước."
"Kết quả tông chủ hết lần này tới lần khác muốn phái chúng ta lên chịu chết."
Nói xong.
Quỷ Lệ bất đắc dĩ lắc đầu.
Nghe vậy, Thanh Long liếc nhìn hắn.
Không mở miệng phản bác.
Bởi vì hắn cũng cảm thấy như vậy. . .
Quý Trường Phong vẫn luôn đi theo phía sau người Thanh Vân môn, với thực lực của đối phương, chắc chắn đã sớm phát hiện ra bọn họ nấp trong bóng tối.
Thế mà Quý Trường Phong không chọn ra tay.
Mà đợi bọn họ ra tay với người của Thanh Vân môn, đối phương mới chủ động xuất thủ...
Rất rõ ràng.
Có lẽ ngay từ đầu Quý Trường Phong vì một số nguyên nhân thật sự không có ý định động thủ với bọn họ, mà chính bọn họ tự mình tìm đến cái chết...
Ánh mắt Thanh Long có chút lóe lên.
Hắn nhìn thoáng qua Bích Dao và U Cơ, trong lòng rất rõ Quý Trường Phong vì sao không ra tay với bọn họ trước.
Trong lòng Quỷ Lệ cũng hiểu rõ.
Mấy tháng trước U Cơ một mình rời khỏi Quỷ Vương tông, không lâu sau khi trở lại, mọi người phát hiện dung mạo của nàng trở nên trẻ hơn. . .
Mọi người đều cho rằng U Cơ đã tìm được bảo bối linh đan diệu dược gì đó để bảo dưỡng.
Nhưng trong lòng Quỷ Lệ lại hiểu rõ.
U Cơ thực chất là ăn Định Nhan đan do Thất sư huynh luyện chế.
Đối với chuyện này, trong lòng Quỷ Lệ không khỏi cảm khái, đúng là Thất sư huynh. . . Ngay cả Thánh Nữ Ma giáo cũng không thể cự tuyệt.
Giờ phút này.
U Cơ nghe được lời của Quỷ Lệ, đáy mắt mờ mịt biến thành một tia phức tạp, trong lòng thì thầm: "Hắn ngay từ đầu không định xuất thủ sao..."
Vì sao Quý Trường Phong ngay từ đầu lại không ra tay? Có thể là vì nàng? Cũng có thể là vì Bích Dao?
Nhưng bất kể là vì ai.
Có một chuyện không thể phủ nhận.
Cái chết của Bạch Hổ và Huyền Vũ, thật ra không liên quan nhiều đến Quý Trường Phong, tất cả đều do bọn họ tự tìm đường chết, dù sao người ta ngay từ đầu căn bản không có ý định ra tay. . .
Ừm, đúng!
Là như vậy!
Trong lòng U Cơ dễ chịu hơn một chút. . .
. . .
Đầm Lầy Tử Vong, Thiên Đế bảo khố!
"Ầm ầm ——"
Lôi kiếp nhắm vào vị trí trung tâm, nơi này khí tức thiên uy đậm đặc nhất, từng sợi khí cơ rũ xuống, trực tiếp tại chỗ đè bẹp đám đệ tử chính đạo xuống đất. . .
"Chuyện này rốt cuộc là như thế nào?!"
Sắc mặt nhóm Tằng Thư Thư có chút bối rối.
Bọn họ chật vật ngẩng đầu lên, nhìn về phía đạo lôi vân trên bầu trời, trong mắt lộ vẻ sợ hãi bất an. . .
May mà lôi đình trong kiếp vân tạm thời không giáng xuống.
Nếu không.
Người chết đầu tiên chính là bọn họ.
"Bá ——"
Ánh sáng vô hình khuếch tán trên tầng chín trời.
Một Quý Trường Phong nhỏ xíu trôi lơ lửng giữa không trung, hắn ngẩng đầu nhìn vô tận lôi vân trên bầu trời, trong lòng mơ hồ có chút kiêng kỵ. . .
Dù sao hiện tại hắn đang ở trạng thái Nguyên Anh.
Đối với những thứ như lôi đình đặc biệt e ngại.
Ánh mắt Quý Trường Phong có chút ngưng trọng, hắn thử thu liễm khí tức trên người, sau đó một lần nữa trở về Thiên Đế bảo khố, tiến vào trong cơ thể mình. . .
Quý Trường Phong chậm rãi mở mắt.
Khí tức trong cơ thể hắn được thu liễm đến cực hạn.
"Ầm ầm ——"
Cũng đúng lúc này.
Lôi đình trên bầu trời bắt đầu co lại.
Đạo lôi vân đột nhiên xuất hiện này, từ một mức độ nào đó mà nói, thật ra chỉ là cảnh báo mà thôi. . .
Quý Trường Phong có thể cảm giác được rất rõ.
Lôi đình trong kiếp vân không có ý định giáng xuống.
Sự xuất hiện của nó chỉ đang cho Quý Trường Phong thấy một ý tứ, khi hệ thống tu luyện mới do hắn tạo ra hoàn toàn lộ diện. . .
Kiếp pháp mới sáng tạo mới thực sự giáng lâm!
"Hô~"
Quý Trường Phong khẽ thở ra một hơi.
Bên trong Thiên Đế bảo khố vẫn lưu chuyển từng sợi đạo vận.
Bởi vì hoàn cảnh bên trong tương đối đặc thù, cho nên Lục Tuyết Kỳ và Kim Bình Nhi không nhận ảnh hưởng của thiên uy lúc trước. . .
Các nàng vẫn đang tham ngộ thiên thư.
"Ầm ầm ——"
Giờ phút này, bên ngoài Thiên Đế bảo khố.
Mây đen ngưng tụ cùng nhau từ từ tan ra, từng đợt sấm sét đinh tai nhức óc vang lên, nhưng cũng không lâu sau, tiếng sấm liền yếu dần xuống. . .
Cho đến cuối cùng.
Lôi vân hoàn toàn biến mất.
"Hô! Hô! Hô!"
Đám đệ tử chính đạo thở hổn hển, bọn họ ánh mắt hoảng sợ nhìn đám mây tiêu tán, trong lòng hiện lên một chút may mắn. . .
Còn tốt.
Cũng may mấy đạo lôi đình không thật sự bổ xuống.
Nếu không mà nói, bọn họ có lẽ đã bỏ mạng ở đây.
"Soạt ——"
Ngay lúc này.
Cửa chính Thiên Đế bảo khố đột nhiên mở ra.
Linh khí thiên địa xung quanh cực nhanh hội tụ vào bên trong, nửa đường đã dẫn phát từng đợt triều tịch linh khí, thổi tan một chút khí độc xung quanh. . .
Cuối cùng, vô tận linh khí ở bên ngoài Thiên Đế bảo khố tạo thành một vòng xoáy linh khí, linh khí nồng đậm cơ hồ hóa thành thể lỏng.
Nhanh chóng trút vào bên trong.
"Bạch!"
Chỉ thấy hai thân ảnh như ẩn như hiện.
Rõ ràng là Lục Tuyết Kỳ và Kim Bình Nhi.
Hai người bọn họ đồng thời đột phá, chỉ bất quá Lục Tuyết Kỳ là đột phá Thượng Thanh hậu kỳ, Kim Bình Nhi cách Thượng Thanh hậu kỳ còn kém một bước. . .
"Ầm ầm!"
Quý Trường Phong vung tay lên.
Để tránh cho linh khí không đủ.
Hắn trực tiếp thi triển vĩ lực cưỡng ép hội tụ vô tận linh khí xung quanh, cuối cùng còn vung ra một giọt linh dịch lấy được từ bên trong Thiên Đế bảo khố. . .
Trong khoảnh khắc, linh khí xung quanh nồng đậm tới cực điểm.
"Ầm ầm ——"
Khí thế của Lục Tuyết Kỳ hơi chấn động một chút.
Vô số linh khí tràn vào cơ thể các nàng, cuối cùng chuyển hóa thành pháp lực của các nàng, từng chút một thăng hoa thần niệm của hai người.
. . .
. . .
PS: Nội dung tiếp theo là kịch bản quan trọng nhất toàn truyện —— phong tuyết đại hôn!
Cho nên, cho ta hôm nay tạm thời hai chương, sắp xếp lại kịch bản một chút.
Ngày mai ba chương! Tiếp theo cũng sẽ cố gắng viết nội dung tốt nhất, mong mọi người theo dõi~ mọi người đừng nuôi sách nhé!
Bạn cần đăng nhập để bình luận