Tru Tiên: Ta, Ngộ Tính Nghịch Thiên, Kiếm Khai Thiên Môn!

Chương 209: Lục Tuyết Kỳ: Phu quân ~

Chương 209: Lục Tuyết Kỳ: Phu quân ~
Trải qua gần nửa ngày suy nghĩ. Tiểu Bạch kỳ thật cũng nghĩ không sai biệt lắm. Chỉ bất quá nàng tạm thời không có dũng khí đó bước ra một bước này, hay là nói. . . Nữ nhân vốn thận trọng đang giở trò? Nàng đã uống say mèm, sau đó hoàn toàn phơi bày trước mặt Quý Trường Phong, kết quả thì sao? ! Kết quả hắn lại bỏ đi. Tiểu Bạch trong lòng có chút im lặng.
Nhưng nàng cũng không nghĩ xem lại bản thân, hình như trước đây nàng cũng từng dùng chiêu này để thăm dò Quý Trường Phong? ! Lúc ấy Quý Trường Phong đã không có hành xử như vậy. Hiện tại Quý Trường Phong cũng vậy. Không sai. Hắn thèm khát thân thể Tiểu Bạch. Điểm này hắn chưa từng che giấu. Tiểu Bạch cũng có thể nhìn ra. Nhưng điều này không có nghĩa hắn sẽ ép buộc Tiểu Bạch.
Nói thế nào nhỉ? Hiện tại Tiểu Bạch vẫn còn có chút mông lung, trong lòng nàng thiếu quá nhiều cảm giác an toàn, Thần Châu đại lục không nhỏ, nguy hiểm trong đó vô số. Một cái Phần Hương cốc đã khiến nàng e ngại. Quý Trường Phong nhìn rõ ràng, cũng hiểu rất tường tận, cho nên. . . Hắn muốn để Tiểu Bạch rõ một điều. Cái gọi là Phần Hương cốc? Chỉ thường thôi! Hắn sẽ cho nàng thấy, ở bên cạnh hắn, không ai có thể tổn thương nàng. . . Phần Hương cốc? Không phục thì đ·á·n·h! !
Khoảng cách tiếp nhận chức chưởng môn chỉ còn chưa đầy một tháng, chờ đến khi Quý Trường Phong chính thức trở thành Thanh Vân chưởng môn, cũng là thời điểm hắn cùng Phần Hương cốc giao phong! ! Chờ đến khi đó. Tiểu Bạch sẽ rõ tất cả. Nàng sẽ hiểu rằng ở bên cạnh Quý Trường Phong không cần sợ bất cứ nguy hiểm nào, chỉ cần an tâm du ngoạn, thực hiện trách nhiệm của huynh đệ là được. . .
Sau khi rời khỏi Thông Thiên phong. Quý Trường Phong đầu tiên là về Đại Trúc phong một chuyến, cùng sư phụ sư nương, Kim Bình Nhi, tiểu sư tỷ ăn một bữa tối. Làm xong mọi việc. Đến khi đêm xuống. Hắn lại lặng lẽ rời khỏi Đại Trúc phong. Dù sao hôm nay hắn đã bồi Bình Nhi, lại trấn an Tiểu Bạch, Tiểu Trúc phong còn có Tuyết Kỳ chờ hắn đây. . .
Vì hôn ước. Hai người không thể công khai gặp mặt. Phần lớn thời gian đều là có việc quan trọng mới có thể gặp nhau ở Thông Thiên phong một lần, ngoài ra chỉ có thể dựa vào hắn lén đến Tiểu Trúc phong gặp riêng. . . Nhưng những vấn đề này sau này đều giải quyết được. Chỉ cần Lục Tuyết Kỳ đến Huyền Xá tông làm k·h·á·c·h, bọn họ có thể quang minh chính đại gặp mặt ở Huyền Xá tông.
"Rầm rầm —— " Một rừng trúc vang lên tiếng xào xạc. Quý Trường Phong lặng lẽ đến bên ngoài phòng Lục Tuyết Kỳ, liếc nhìn cánh cửa khép hờ, hắn thầm cười. . .
"Bạch!"
Thân hình Quý Trường Phong lóe lên. Hắn lập tức tiến vào phòng trong. Đồng thời đóng c·h·ặ·t cửa phòng, phất tay ném ra một lá cờ trận, bố trí một đạo trận pháp cách âm, tránh cho người bên ngoài nghe thấy động tĩnh. . . Quay đầu nhìn lại. Chỉ thấy một thiếu nữ thanh lãnh đang ngồi ngay ngắn trên giường. Nàng mặc một bộ áo trắng tinh, dáng người cao gầy, trâm cài tóc xanh lam quấn quanh búi tóc, đôi mắt lạnh lùng ánh lên nỗi nhớ mong vô tận.
"Quý sư huynh. . ." Lục Tuyết Kỳ khẽ gọi. Nàng đứng dậy nhào vào lòng Quý Trường Phong. Quý Trường Phong ôm lấy thân thể mềm mại của nàng, nhẹ nhàng đưa tay vuốt ve mái tóc nàng.
"Tuyết Kỳ." May mắn hắn đã cố ý dùng pháp lực khử mùi rượu trên người, nếu không giờ phút này Lục Tuyết Kỳ ít nhiều cũng sẽ nhận ra điều gì đó.
Cô nam quả nữ ở chung một phòng. Gương mặt xinh đẹp của Lục Tuyết Kỳ hơi ửng hồng, nàng ngước mắt nhìn chàng trai áo trắng trước mắt, đáy mắt lộ ra vẻ quyến luyến. Hai người cứ thế ôm nhau mà không làm gì.
Quý Trường Phong kể cho nàng nghe những chuyện đã gặp ở Nam Cương, về việc Phần Hương cốc cấu kết với Man tộc Nam Cương, cả chuyện Thú Thần bị phong ấn. . . Lục Tuyết Kỳ khẽ cau mày. Khi nghe Phần Hương cốc cấu kết với Man tộc Nam Cương, trong đáy mắt nàng lộ ra vẻ khó tin, nhưng nàng không hề chất vấn. . . Quý sư huynh nói đều đúng ~ Đồng thời, đối với ân oán của Thú Thần, Lục Tuyết Kỳ không quá quan tâm, trong mắt nàng chỉ có Quý Trường Phong, dù thế giới có hủy diệt. . . Nàng vẫn muốn ở bên cạnh hắn.
"Quý sư huynh." Lục Tuyết Kỳ đột nhiên gọi.
"Ừm?" Quý Trường Phong hơi ngẩn người. Hắn cúi đầu nhìn thiếu nữ thanh lãnh trong lòng, thấy nàng đang ngước mắt nhìn mình, không nói một lời, chỉ có ánh mắt tràn ngập sự dịu dàng. Thấy vậy. Quý Trường Phong mỉm cười. Hắn nhẹ nhàng nâng khuôn mặt xinh đẹp hoàn mỹ của Lục Tuyết Kỳ lên, sau đó khẽ chạm môi nàng, rồi ghé sát tai nàng nói:
"Đừng gọi sư huynh, gọi cái gì êm tai chút."
"Gọi phu quân cho ta nghe một chút?"
Lời vừa thốt ra. Gương mặt xinh đẹp của Lục Tuyết Kỳ lập tức đỏ bừng. Đôi mắt trong veo của nàng lộ vẻ ngượng ngùng đáng yêu, khuôn mặt xinh đẹp hoàn mỹ ửng lên sắc hồng, ngay cả phần cổ trắng nõn cũng xuất hiện chút ửng hồng. . . Nhưng, đối với yêu cầu của Quý Trường Phong. Nàng có từ chối sao? Sẽ không.
Lục Tuyết Kỳ nhẹ nhàng rúc vào lòng Quý Trường Phong, nàng hơi hé miệng, có chút xấu hổ cúi đầu, vành tai óng ánh cũng hơi ửng đỏ. . . Một lát sau, một giọng nói rất nhỏ vang lên. Mang theo vô tận ngượng ngùng.
"Phu, phu quân ~"
Lục Tuyết Kỳ lấy hết dũng khí ngước mắt nhìn chàng trai trước mặt, trái tim nàng đ·ậ·p thình thịch, đôi mắt long lanh ánh lên tia thẹn thùng.
Thấy vậy. Quý Trường Phong không nhịn được nữa. Hắn đưa tay nâng khuôn mặt xinh đẹp của Lục Tuyết Kỳ, rồi hôn nàng thật sâu. . . Đối với điều này, Lục Tuyết Kỳ đáp lại không hề yếu. Đôi tay trắng nõn của nàng ôm chặt chàng trai áo trắng trước mắt, thân thể mảnh mai dựa sát vào người hắn, một khắc cũng không muốn rời. . .
"Soạt —— "
Váy trắng trượt xuống. Xương quai xanh tinh xảo lộ ra trong không khí. Một mảng da t·h·ị·t trắng như tuyết đ·ậ·p vào mắt, hướng xuống là chiếc áo lót trắng phối cùng váy trắng, phía trên thêu một đóa đào hoa hồng nhạt. . . Cánh hoa đào nổi lên cao cao. Giống như một vầng trăng tròn treo trên cao. Trong giây lát, một mùi hương nhàn nhạt thoang thoảng bên chóp mũi.
"Soạt ——"
Áo lót trắng trượt xuống. Thân thể mềm mại của Lục Tuyết Kỳ khẽ r·u·n lên. Đôi mắt như thu thủy của nàng nhắm chặt, hàng mi dài khẽ run rẩy, đôi cánh tay ngọc trắng nõn ôm chặt lấy Quý Trường Phong. . .
"Hô!"
Hơi thở nóng hổi phả ra. Lục Tuyết Kỳ khẽ hé miệng, gương mặt ửng đỏ hiện lên vẻ ngượng ngùng, nhưng cuối cùng vẫn không hề phản kháng, mặc kệ hắn tùy ý sắp đặt. . . Một lát sau. Quý Trường Phong đột nhiên dừng lại. Hắn nhìn hình dáng hoàn mỹ trước mắt, trong lòng không ngừng niệm Băng Tâm Quyết, kiềm chế cảm xúc trong lòng.
Thiếu nữ mở mắt. Hàng mi dài khẽ rung động. Lộ ra đôi mắt trong veo sáng ngời. Đáy mắt tràn đầy yêu thương, ánh lên sự dịu dàng vô tận. Vì sao nàng không phản kháng? Đương nhiên là vì nàng tin tưởng Quý Trường Phong, huống hồ. . . Nếu như Quý Trường Phong thật sự muốn. Nàng cũng sẽ không cự tuyệt.
Đương nhiên. Quý Trường Phong đã nói muốn cho Lục Tuyết Kỳ một hôn lễ hoàn mỹ, long trọng, vậy thì sẽ không nuốt lời. . . Hắn muốn cho Lục Tuyết Kỳ một hôn lễ hoàn mỹ. Hắn muốn nàng trở thành người phụ nữ được chú ý nhất toàn Thần Châu đại lục. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận