Tru Tiên: Ta, Ngộ Tính Nghịch Thiên, Kiếm Khai Thiên Môn!

Chương 255: Các ngươi hiện tại biết rõ ta mạnh bao nhiêu sao?

Chương 255: Các ngươi hiện tại biết rõ ta mạnh bao nhiêu sao? Giết người! ! Theo hai chữ đơn giản đó vừa thốt ra, bầu không khí bên trong Ngọc Thanh điện bỗng chốc trở nên nặng nề. Từng sợi sát khí lưu chuyển trong đại điện, kèm theo kiếm ý vô hình bốc lên, khiến các vị thủ tọa xung quanh cảm thấy da đầu tê dại. Quý Trường Phong, với bộ huyền bào bay phấp phới, đứng chắn trước hai cô gái Lục Tuyết Kỳ, ánh mắt ôn hòa nhưng tâm can lại tràn đầy sát cơ. Tốt lắm. Thì ra có nhiều kẻ thích tự tìm đường chết đến vậy sao? Vậy thì chết đi! Phần Hương cốc, Vạn Độc môn, Hợp Hoan phái! Hễ dính vào thì đừng hòng thoát! Vừa hay thực lực của hắn đã tăng tiến không ít, cũng là lúc để thế nhân biết rõ hắn Quý Trường Phong là dạng người gì. Có những kẻ không thể tùy tiện trêu chọc. Lục Tuyết Kỳ nhận thấy sự lạnh lẽo trong mắt Quý Trường Phong, gương mặt xinh đẹp lộ ra vẻ dịu dàng, nàng nhẹ nhàng nắm tay hắn, âm thầm thể hiện sự ủng hộ. Các thủ tọa xung quanh liếc nhau, chìm vào trầm tư. Tề Hạo và Sở Dự Hoành không lên tiếng, bởi cả hai gần như ủng hộ Quý Trường Phong vô điều kiện. Đạo Huyền chân nhân hơi suy ngẫm, dù không còn là chưởng môn, nhưng thân phận và địa vị vẫn cho phép ông lên tiếng. "Trường Phong à." "Chúng ta vẫn nên bàn bạc kỹ hơn đi." Đạo Huyền chân nhân nhỏ giọng khuyên nhủ. Dù Phần Hương cốc có cấu kết với Ma giáo, nhưng Thanh Vân môn không thể cứ thế mà xông đến tận cửa. Làm vậy chẳng khác nào đạo tặc không biết đạo lý sao? Cách làm đúng là phải công khai chuyện này, kêu gọi sự ủng hộ của chính đạo, rồi mới đến chất vấn Phần Hương cốc, bắt bọn họ phải giải thích rõ ràng. Giang hồ đâu phải cứ chém giết nhau, mà còn là đạo lý đối nhân xử thế. Đương nhiên, mọi chuyện đều dựa trên một nền tảng – thực lực! Nếu thực lực của ngươi chưa đủ để trấn áp thiên hạ, thì ngươi cần dựa vào sức mạnh của quần chúng, kiểu như "Đông người thì sức mạnh lớn". Nhiều người cùng chí hướng thì cơ hội thành công cũng sẽ cao. Còn nếu thực lực của ngươi đã đứng ở đỉnh thiên hạ mà vẫn không thể quét ngang tất cả, thì có thể bỏ ngoài tai lời bàn ra tán vào. Thực lực cường đại có thể cho phép ngươi độc tài ở mức độ nhất định. Bởi vì khi đạt đến cảnh giới này, mọi việc đúng sai đều chỉ là thứ yếu, tự khắc sẽ có người bên ngoài đứng ra biện minh, nói sai cũng thành đúng. Tương tự, nếu thực lực của ngươi vô địch thiên hạ, thì không cần để ý đến cái nhìn hay cách nói của thiên hạ. Ta độc nhất vô nhị, ai dám chỉ trích ngươi? Ai dám làm trái ý ngươi? Thật ra, với thực lực của Quý Trường Phong hiện tại, hắn hoàn toàn có thể độc tài thiên hạ, nhưng hắn không chọn con đường đó, vì nó quá phiền phức. Hắn chỉ muốn tận hưởng thời gian của mình mà thôi. Nhưng hết lần này đến lần khác có kẻ tự tìm đến cái chết, dám làm tổn thương người thân của hắn, đến địa bàn của hắn giương oai múa võ, vậy thì đừng trách hắn! Các thủ tọa khác không rõ thực lực thật sự của Quý Trường Phong, suy nghĩ của họ vẫn dừng ở mức "bình thường", tự nhận mình là cao nhân chính đạo, không thể hành động vô lý. Cho dù Phần Hương cốc thật sự cấu kết với Ma giáo, họ cũng không thể xông đến gây sự, mà phải làm cho rõ ngọn ngành mọi chuyện đã. "Lão Thất, chưởng môn à..." Điền Bất Dịch cũng lên tiếng khuyên can. Bên cạnh, Tô Như nhẹ nhàng vỗ vai Quý Trường Phong, gương mặt đoan trang thể hiện chút lo lắng: "Trường Phong à, sư nương biết con rất mạnh." Không, ngươi không hề biết. Quý Trường Phong bất đắc dĩ thở dài. Hắn quay lại nhìn các thủ tọa, trầm ngâm một hồi rồi quyết định không nói mà chậm rãi phóng xuất một luồng khí thế. "Ầm ầm –" Trong khoảnh khắc, một luồng khí thế ngạo nghễ thiên hạ bùng nổ. Khí thế này từ yếu đến mạnh, từ cảnh giới Thái Thanh chậm rãi tăng lên, đến cuối cùng hoàn toàn vượt xa Thái Thanh. Sức mạnh Thần Niệm to lớn bộc phát, khí tức nặng nề ép mọi người không thở nổi. Sắc mặt mọi người kinh hãi. Đạo Huyền chân nhân và Điền Bất Dịch cảm nhận rõ nhất, bởi cả hai là cao thủ Thái Thanh, nên họ hiểu rõ Quý Trường Phong mạnh đến mức nào... Vượt xa cảnh giới Thái Thanh! "Lão Thất, tu vi của con..." Điền Bất Dịch rùng mình, ánh mắt không tin nổi nhìn Quý Trường Phong. Đạo Huyền chân nhân cũng ngơ ngác, vuốt râu nhìn Quý Trường Phong nghi hoặc: "Trường Phong, chẳng lẽ con đã...?" "Không sai." Quý Trường Phong khẽ gật đầu. Hắn đứng im, không che giấu khí thế, sức mạnh Thần Niệm trấn áp tất cả mọi người. "Cảnh giới này," "Ta gọi nó là Nguyên Anh!" Quý Trường Phong từ tốn nói về thực lực thật sự của mình. "Nguyên Anh?" Đạo Huyền chân nhân ngạc nhiên, ông như thấy con đường phía trước, vô cùng xúc động. Thì ra Thái Thanh không phải là đỉnh điểm! Trên đời còn có con đường để đi tiếp! "Đương nhiên..." Giọng Quý Trường Phong chuyển hướng: "Thái Cực Huyền Thanh Đạo vẫn còn nhiều khiếm khuyết, nếu chỉ tu luyện Thái Cực Huyền Thanh Đạo, thì Thái Thanh có lẽ là giới hạn cuối cùng." Mọi người không khỏi ngơ ngác. Ý là sao? Không phải vẫn còn con đường phía trước sao? Sao Thái Thanh lại là điểm cuối? Lẽ nào... Điền Bất Dịch như nghĩ đến điều gì, người run lên, ánh mắt khó tin nhìn Quý Trường Phong: "Lão Thất, lẽ nào cái 'cảnh giới Nguyên Anh' đó không thuộc hệ thống Thái Cực Huyền Thanh Đạo? Con..." "Đã khai sáng ra một hệ thống mới?" Tất cả đều sững sờ, nhìn Quý Trường Phong với ánh mắt kinh ngạc xen lẫn chờ mong. Quý Trường Phong bình tĩnh gật đầu, cười nhẹ nói: "Ta đã khai sáng ra một hệ thống mới, gọi là Kim Đan đại đạo!" "Chỉ là tạm thời chưa hoàn thiện." Nghe vậy, mọi người đều kinh ngạc. Họ nhìn nhau, không biết nói gì. "Haizz..." Quý Trường Phong thở dài, nhìn một lượt các thủ tọa rồi từ tốn nói: "Sư phụ, sư nương, chư vị sư thúc..." "Các người, bây giờ đã biết rõ ta mạnh đến mức nào chưa?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận