Tru Tiên: Ta, Ngộ Tính Nghịch Thiên, Kiếm Khai Thiên Môn!

Chương 292: Có thụ chú mục một trận chiến! Quý Trường Phong chân chính thực lực!

Chương 292: Một trận chiến thu hút mọi ánh nhìn! Thực lực chân chính của Quý Trường Phong!
Nơi sâu trong Thanh Vân sơn mạch.
Một thiếu niên yêu mị tùy tiện ngồi trên một tảng đá, hắn khoác trên mình bộ y phục đỏ rực, tay cầm một bầu rượu, rượu bên trong đã sớm cạn sạch…
Giờ phút này.
Hắn khẽ ngước mắt.
Ánh mắt hờ hững nhìn về phương xa.
Cũng không ai biết trong lòng hắn đang suy nghĩ điều gì.
"Gầm ——"
Thao Thiết như một con thú cưng nằm phục một bên, yên lặng bầu bạn Thú Thần, hai người cứ thế cô độc ngồi một đêm.
"Xoẹt!"
Đúng lúc này.
Một khoảng không phía trước hơi vặn vẹo.
Ngay sau đó, một bóng dáng cường tráng rắn rỏi chậm rãi xuất hiện ở đó, đối phương mặc một bộ huyền bào, mái tóc đen dày bay lên, vạt áo tung bay, đôi mắt như đuốc.
Trong đó có từng sợi kiếm ý sắc bén lấp lánh.
Rõ ràng là Quý Trường Phong.
Hắn mang theo thanh kiếm đá đơn sơ, cũ kỹ 'Tru Tiên kiếm' tới nghênh chiến.
Thú Thần hứng thú nhìn thoáng qua 'Tru Tiên kiếm' trong tay Quý Trường Phong, với thực lực của hắn tự nhiên không khó nhận ra bản nguyên của Tru Tiên kiếm, trong đó sức mạnh quả thực cùng hắn đồng căn đồng nguyên.
"Lệ khí!"
"Lệ khí vô tận của thiên địa!"
Thú Thần khẽ lẩm bẩm một câu.
Hắn nhìn chằm chằm Tru Tiên kiếm một lát, rồi thu hồi ánh mắt, khẽ cười nói: "Đã sớm nghe danh Tru Tiên kiếm của Thanh Vân môn uy lực phi phàm, không ngờ lại là một thanh ma kiếm tràn đầy lệ khí thiên địa?!"
Nghe vậy.
Quý Trường Phong nhẹ nhàng nâng tay.
Hắn lau chuôi Tru Tiên kiếm trong tay, cười nhạt nói: "Các hạ nói đùa, thật sự là ma có gì quan trọng sao? Ít nhất trong tay ta…"
"Không ai nói nó là ma kiếm."
Thú Thần như có điều suy nghĩ gật đầu, hắn nhìn thiếu niên huyền bào trước mắt, cười nói: "Không ngờ đường đường chưởng giáo Thanh Vân, người đứng đầu chính đạo lại có thể nói ra những lời này?"
"Ồ——"
"Xem ra vị kia tên là 'U Cơ' nữ tử kia và ngươi không phải là không có khả năng."
Nói xong.
Trong lòng Thú Thần lại có chút hiếu kỳ, nói: "Ngươi một mình mang kiếm đến tìm ta, thê tử mới cưới của ngươi sẽ không lo lắng sao?"
Nghe vậy.
Quý Trường Phong hơi khựng lại.
Hắn liếc mắt nhìn Thú Thần trước mặt, nói: "Ai nói ta một mình đến đây?"
Vừa dứt lời.
Ánh mắt hắn chuyển, nhìn về phía không xa.
"Ừm?" Thú Thần theo ánh mắt Quý Trường Phong nhìn sang.
Chỉ thấy một nữ tử váy trắng đứng sừng sững ở phương xa.
Nàng thân hình cao gầy, váy áo tung bay, tóc xõa, theo gió mà động, khuôn mặt xinh đẹp không tì vết tràn đầy vẻ ôn nhu, trong mắt sóng sánh, tràn ngập sự tin tưởng nồng đậm.
Thú Thần giật mình.
Hắn ngẩn người nhìn thoáng qua Lục Tuyết Kỳ ở xa, rồi lại nhìn về phía Quý Trường Phong trước mặt, trầm ngâm nói: "Nàng là thê tử của ngươi?"
"Không tệ." Quý Trường Phong khẽ gật đầu.
Thú Thần có vẻ muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng chỉ buông ra một câu: "Nàng rất yêu ngươi."
"Ta biết."
Quý Trường Phong nhấc kiếm, không nói thêm lời nào.
Trong khoảnh khắc, không gian rơi vào tĩnh lặng...
...
"Ầm ầm ——"
Nơi sâu trong Thanh Vân sơn mạch bộc phát một luồng khí lãng mạnh mẽ, lệ khí nồng đậm cuồn cuộn đánh tới, kiếm ý kinh khủng phóng lên trời, kinh động cả tứ phía.
Toàn bộ mọi người ở Đại Trúc Phong đều không ngoại lệ, tất cả đều đưa mắt nhìn về hướng đó, đáy mắt bọn họ mang theo chút sợ hãi, trong lòng kinh hãi...
"Chuyện gì xảy ra?!"
"Nơi sâu trong Thanh Vân Sơn dường như có đại chiến bùng nổ!?"
"Hướng đó dường như là vị trí của Thú Yêu? Hắn đang đại chiến với ai?!"
Mọi người xung quanh đều có chút khó hiểu.
Các vị thủ tọa Thanh Vân cùng chưởng môn các môn phái lớn lần lượt đứng dậy.
Vẻ mặt của bọn họ thoáng có chút ngưng trọng, trong lòng đã đoán được là ai đang đại chiến với Thú Thần…
"Chưởng môn chân nhân?!"
Trong đám người truyền đến một tiếng kinh hô.
Chỉ thấy trong núi sâu có một bóng dáng phóng lên tận trời, đối phương khoác một bộ huyền bào tung bay, thân hình thẳng tắp, toàn thân quấn lấy kiếm quang chói lọi!!
Kiếm đạo tu vi như vậy.
Trên đời này ngoài Quý Trường Phong ra thì còn ai vào đây nữa?!
"Vút ——"
Giờ khắc này.
Đám người chính đạo không do dự nữa.
Trong nháy mắt, bọn họ hóa thành một đạo lưu quang, hướng phía phương hướng núi sâu mà đến, muốn tận mắt chứng kiến chi tiết của trận đại chiến này.
"Vèo!"
Trong thoáng chốc, vạn kiếm đồng loạt xuất ra.
Đạo Huyền và đoàn người từ xa đã chú ý đến Lục Tuyết Kỳ ở phía trước, bọn họ nhanh chóng đi tới bên cạnh nàng.
"Tuyết Kỳ sư điệt."
Lục Tuyết Kỳ có chút ngoái nhìn.
Đáy mắt nàng hiện lên một vòng mát lạnh, thần sắc có chút thanh lãnh, nhưng vẫn không mất cung kính hướng về phía mọi người thi lễ.
"Gặp qua chư vị sư thúc sư bá."
"Gặp qua sư phụ…"
Nàng lại hướng về phía ân sư hành lễ.
"Ừm ——" Đạo Huyền chân nhân khẽ gật đầu, hắn vừa định hỏi thăm chi tiết tình hình thì kinh ngạc phát hiện Lục Tuyết Kỳ đã đạt tu vi Thượng Thanh đỉnh phong?!
"Tuyết Kỳ sư điệt, tu vi của ngươi?!"
Mọi người xung quanh trừng lớn mắt.
Thủy Nguyệt đại sư đáy mắt đột nhiên giật mình, nàng vội vàng tiến đến bên cạnh Lục Tuyết Kỳ, hỏi: "Tuyết Kỳ, con đột phá!?"
Lục Tuyết Kỳ khẽ cười một tiếng, nói: "Sư phụ, đệ tử đêm qua đột phá…"
Đêm qua?
Nghe vậy, đám người như có điều suy nghĩ, lập tức không nói thêm gì.
Chỉ bất quá trong lòng bọn họ vẫn có chút cảm khái.
Thượng Thanh đỉnh phong a ——
Bọn họ nhiều người như vậy ở đây cũng không có mấy ai đạt Thượng Thanh đỉnh phong, kết quả Lục Tuyết Kỳ hậu bối này lại dẫn đầu đạt tới cảnh giới này?!
Chậc chậc chậc.
Với tốc độ này.
E là không cần mấy năm.
Lục Tuyết Kỳ đã có thể đột phá Thái Thanh cảnh rồi!?"
"Ầm ầm ——"
Đúng lúc này.
Phương xa đột nhiên bộc phát ra một đạo khí lãng ngút trời, tiếng oanh minh đinh tai nhức óc vang vọng khắp nơi, khí lãng cuồn cuộn ập tới, trực tiếp khiến đám người đưa tay che mặt.
"Vút ——"
Chỉ thấy một đạo kiếm quang chói lọi phóng lên trời.
Quý Trường Phong tay cầm Tru Tiên kiếm đứng lơ lửng trên không, hắn có chút hờ hững nhìn Thú Thần phía trước, nói: "Các hạ thấy một kiếm này của ta như thế nào?!"
Nghe vậy.
Sắc mặt Thú Thần trở nên cực kỳ ngưng trọng.
Hắn cảm nhận được từ một kiếm này một tia nguy cơ, loại có thể uy hiếp đến tính mạng của hắn.
"Không ngờ thực lực của ngươi mà đã đạt đến mức độ như vậy?!"
Thú Thần có chút ngưng trọng nói.
Thanh âm của hắn vang vọng bên tai những người đang vây xem xung quanh, khiến cho những người này thở phào nhẹ nhõm, Quý Trường Phong có thể đối phó được là tốt rồi…
"Ầm ầm!"
Kiếm quang đột ngột đổ xuống.
Toàn thân Thú Thần bộc phát một đạo lệ khí nồng đậm, hắn định dùng bản nguyên để đối kháng Tru Tiên kiếm, dù sao cả hai đồng căn đồng nguyên…
Tru Tiên kiếm có thể làm tổn thương hắn.
Hắn cũng có thể ngăn cản Tru Tiên kiếm.
Cụ thể thì xem ai mạnh hơn.
"Ầm!"
Kiếm quang lưu động, kiếm ý nghiêm nghị.
Quý Trường Phong cười nhạt một tiếng.
Khí thế trên người càng thêm nồng nặc.
Hắn vừa rồi bất quá chỉ dùng ba phần lực, chỉ vẻn vẹn ba phần lực mà đã đủ để Thú Thần toàn lực ứng phó, sự chênh lệch quá rõ ràng.
"Ầm ầm ——"
Kiếm ý làm nổ cả một khoảng không.
Uy thế đó trực tiếp phong tỏa tất cả đường lui của Thú Thần, hoàn toàn đẩy hắn vào điểm bị thương chí mạng.
Sắc mặt Thú Thần có chút trầm xuống.
Chẳng hiểu sao ——
Hắn luôn cảm thấy Quý Trường Phong dường như không hề dốc hết toàn lực? Dù sao biểu hiện của đối phương quá mức dễ dàng, dường như là đang đùa giỡn vậy?!

PS: Mong các bạn theo dõi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận