Tru Tiên: Ta, Ngộ Tính Nghịch Thiên, Kiếm Khai Thiên Môn!

Chương 140: Một người độc chiến tam đại Thượng Thanh! Truyền thừa mở ra!

"Ầm ầm ——"
Bên ngoài sơn môn Hợp Hoan phái.
Khí thế cường đại bộc phát trong khoảnh khắc.
Vô tận kiếm ý phóng lên tận trời, Hồng Lô Tiên kiếm lóe ra kiếm quang đỏ thẫm, bao phủ cả một vùng trời.
Chỉ thấy thiếu niên áo trắng đội mũ rộng vành, khuôn mặt tuấn lãng nửa che nửa lộ, bộ bạch y bồng bềnh, dáng người thẳng tắp, lơ lửng trên không, giơ kiếm hướng uyên.
Dường như muốn dùng sức một người nghênh chiến cả tông.
"Hồng Lô? Chẳng lẽ là Hồng Lô kiếm tiên gần đây rất nổi danh kia?"
"Sao hắn lại chạy đến Hợp Hoan phái chúng ta?!"
"Bái sơn? Nhìn dáng vẻ này của hắn tựa hồ là kẻ đến không thiện a?"
"Nghe nói hắn từng một kiếm chém chết một đại yêu cảnh giới Thượng Thanh, còn từng một kiếm chém đứt Xích Thủy, không biết rốt cuộc là thật hay giả?!"
"Tê —— nhân vật như vậy, e là đã tu thành Thượng Thanh chi cảnh?"
Bên trong Hợp Hoan phái một đám đệ tử xôn xao nghị luận.
Bọn họ chậm rãi ngẩng đầu.
Đều thấy một bóng áo trắng trên chín tầng mây.
Đối phương cầm kiếm mà đứng.
Toàn thân trên dưới tản ra kiếm ý vô tận, quanh thân quấn lấy kiếm quang rực rỡ, đôi mắt sinh động như hai ngọn lửa lớn rực cháy, trong đó mang theo một tia khí thế ngạo nghễ thiên hạ.
Kiếm tu!
Một kiếm tu Thượng Thanh cảnh vô địch!
Một đám đệ tử Hợp Hoan phái run lên trong lòng.
Bọn họ đồng loạt cúi đầu xuống, không dám tiếp tục đối diện với người kia.
"Oanh ——"
Ngay lúc này.
Trong khe núi đột nhiên có ba luồng khí thế cường đại phóng lên tận trời.
Rõ ràng là ba vị trưởng lão Hợp Hoan phái.
"Vụt!"
Một vệt lưu quang lóe lên rồi biến mất.
Hai nữ một nam xuất hiện trước mặt Quý Trường Phong.
"Các hạ là Hồng Lô kiếm tiên? Không biết đến Hợp Hoan phái ta có chuyện gì?"
Trong đó vị nam trưởng lão đứng ra.
Ánh mắt hắn có chút cảnh giác nhìn Quý Trường Phong trước mặt, ánh mắt nhấn mạnh vào Hồng Lô kiếm trên tay hắn một thoáng.
Dạo gần đây, danh tiếng Hồng Lô kiếm tiên cực kỳ vang dội.
Mặc kệ là một kiếm đoạn sông, hay là một kiếm trảm long thủ đoạn, tất cả đều khiến các cao thủ Thượng Thanh của cả hai đạo chính ma rất là kinh động, bọn họ đã phái người chuyên môn đi dò xét...
Rõ ràng sự việc này là thật.
Thậm chí còn có trưởng lão Ma giáo phỏng đoán tên Hồng Lô kiếm tiên kia ít nhất đều có thực lực Thượng Thanh hậu kỳ.
Phải biết, đối phương chính là tán tu a!
Tán tu có thể đi đến tình cảnh này, đã nói lên tất cả, đối phương hoặc là có cơ duyên tuyệt thế, hoặc chính là thiên tư kinh diễm...
Dù sao mặc kệ nói thế nào.
Người này đều không thể trêu vào.
Giờ khắc này.
Ba vị trưởng lão Hợp Hoan phái liếc mắt nhìn nhau, đều nhìn thấy một vòng nặng nề trong mắt đối phương.
Quý Trường Phong đưa tay hạ vành mũ, che khuất mặt mũi của mình, ngữ khí lạnh nhạt nói:
"Hôm nay đến Hợp Hoan phái, chỉ muốn tìm chư vị luận bàn một hai, mong ba vị đạo hữu chỉ giáo."
Lời vừa nói ra.
Ba vị trưởng lão Hợp Hoan phái lập tức ngây người.
Luận bàn?
Có nhầm không vậy? Ai mẹ nó luận bàn lại trực tiếp đánh lên sơn môn a?
Ba vị trưởng lão Hợp Hoan phái sắc mặt có chút trầm xuống.
Đây quả thực là sỉ nhục trần trụi a!
Vị nam trưởng lão cầm đầu sắc mặt bất thiện đứng dậy, hắn có chút âm trầm nhìn Quý Trường Phong trước mắt, nói:
"Các hạ đây là đang sỉ nhục chúng ta? Hay cho rằng Hợp Hoan phái ta dễ khi dễ sao?"
Lời vừa dứt.
Hai vị trưởng lão khác phía sau hắn cùng lúc đứng dậy.
"Ầm ầm ——"
Khí thế cường đại đột nhiên bộc phát.
Không chút do dự hướng phía Quý Trường Phong nghiền ép mà tới.
"Ha ha ~"
Thiếu niên áo trắng cười nhạt một tiếng, hắn thản nhiên đối diện với uy thế của ba người, ngữ khí bình tĩnh nói:
"Sỉ nhục?"
"Nếu như ba vị cho rằng đây là sỉ nhục, vậy thì chính là sỉ nhục đi."
Vừa dứt lời.
Một luồng khí thế cường đại hơn đột nhiên bộc phát.
Kiếm ý nồng đậm phóng lên tận trời, khí thế một đi không trở lại ầm ầm bùng nổ, kiếm quang đỏ thẫm lóe rạng bầu trời, kiếm mang lưu động——
"Ầm ầm!"
Khí thế vô hình hướng phía ba người ngược lại nghiền ép tới.
Trực tiếp cưỡng ép khiến bọn họ ba người lùi lại mấy bước.
Lấy một địch ba!
Thấy cảnh này.
Một đám đệ tử Hợp Hoan phái phía dưới lập tức kinh hãi.
Bọn họ khó tin nhìn cảnh trước mắt, không ngờ ba vị trưởng lão Thượng Thanh liên thủ đều không phải là đối thủ của Hồng Lô kiếm tiên? !
Vậy hắn đến tột cùng mạnh cỡ nào a?!
"Hừ!"
"Cuồng vọng!"
Vị nam trưởng lão kia sắc mặt có chút trầm xuống.
Hắn không chút do dự tế pháp bảo hướng Quý Trường Phong đột nhiên đánh tới, hai vị trưởng lão khác sau lưng theo sát phía sau.
"Phanh ——"
Trong khoảnh khắc.
Sát cơ nồng nặc phóng lên tận trời.
Nhưng đáp lại bọn họ chỉ có một kiếm.
"Bá ——"
Chỉ thấy Quý Trường Phong chậm rãi giơ lên Hồng Lô trong tay, kiếm mang nóng bỏng lóe lên, kiếm quang rực rỡ chiếu rọi bầu trời.
Trong chớp mắt.
Kiếm ý to lớn phóng lên tận trời.
Một đạo kiếm khí tản ra khí tức vô tận đột nhiên chém ra.
Thấy cảnh này.
Ba vị trưởng lão Hợp Hoan phái lập tức kinh hãi.
Bọn họ có thể cảm nhận được sát cơ nồng nặc trong một đạo kiếm khí này.
Vì vậy không dám chút nào khinh thường, vội vàng gọi về pháp khí, đưa ngang trước người, ý đồ mượn uy pháp khí ngăn cản một kiếm kinh thiên này.
"Phanh ——"
Sau một khắc.
Ba vị trưởng lão Hợp Hoan phái trực tiếp bay ngược ra ngoài.
Tu vi của ba người bọn họ bất quá chỉ mới bước vào Thượng Thanh thôi, làm sao có thể so sánh được với Quý Trường Phong?
Phải biết.
Quý Trường Phong giết một Giao long Thượng Thanh cảnh cũng chỉ cần một kiếm, chỉ là ba tu sĩ mới nhập Thượng Thanh, sao có thể là đối thủ của hắn?
"Phốc ——"
Vị nam trưởng lão cầm đầu trong miệng thốt ra một ngụm tiên huyết, ánh mắt kinh hãi nhìn Quý Trường Phong, khó tin nói ra:
"Ngươi đến tột cùng là ai?"
"Tán tu tuyệt đối sẽ không có thực lực cường đại như ngươi!"
Tán tu không được chính pháp.
Người bình thường có thể tu luyện tới Ngọc Thanh tầng bốn, đã là phúc duyên thâm hậu, tu luyện tới Thượng Thanh cảnh đã càng ít.
Không chỉ phải có thiên tư tuyệt thế, còn cần có cơ duyên kinh thế.
Nhưng, trên đời nào có nhiều cơ duyên đến vậy?
Vị Hồng Lô kiếm tiên trước mắt tuyệt đối không đơn giản như vẻ bề ngoài.
"Ầm ầm ——"
Đúng lúc này, nơi sâu trong Hợp Hoan phái đột nhiên truyền đến một tiếng nổ vang kịch liệt, phảng phất như có di tích nào đó đang chậm rãi mở ra.
"Ừm?"
Ba vị trưởng lão Hợp Hoan phái hơi sững sờ.
Bọn họ cùng lúc nhìn về phía sâu trong Hợp Hoan phái, trong lòng lập tức minh ngộ ra rốt cuộc chuyện gì xảy ra.
"Truyền thừa của tổ sư bị mở ra?!"
Ba vị trưởng lão Hợp Hoan phái vui mừng khôn xiết.
Tuy rằng bọn họ cũng sẽ không chuyển tu chính pháp Hợp Hoan, nhưng đối với những bí thuật tuyệt thế, pháp bảo trong truyền thừa tổ sư, bọn họ đã thèm thuồng từ lâu.
"Ha ha ~"
Ngay lúc này.
Một tiếng cười khẽ đột nhiên vang lên.
Chỉ thấy một thiếu niên áo trắng đội mũ rộng vành thân hình lóe lên, trong nháy mắt xuất hiện trước ba vị trưởng lão Hợp Hoan phái, chặn đường đi của bọn họ.
Quý Trường Phong lạnh nhạt nói:
"Chư vị, các ngươi không đi đâu được."
Thấy cảnh này.
Ba vị trưởng lão Hợp Hoan phái bừng tỉnh.
Bọn họ kết hợp với việc truyền thừa đột nhiên bị người mở ra, và chuyện Quý Trường Phong đánh đến cửa, nhanh chóng đoán ra một số chân tướng.
"Tặc tử thật to gan!"
"Lại dám nhòm ngó truyền thừa của Hợp Hoan phái ta!"
Ba vị trưởng lão lập tức giận tím mặt.
Ánh mắt của bọn họ nhìn chằm chằm Quý Trường Phong trước mắt, đáy mắt hiện lên sát cơ nồng nặc.
. . . . . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận