Nhân Tộc Trấn Thủ Sứ

Chương 2554: Có thể chiến chi binh

Chương 2554: Có thể chiến đấu được Trên không thành cổ.
Mây gió đất trời biến sắc.
Uy lực huy hoàng giáng xuống, khiến rất nhiều tu sĩ cảm thấy tâm thần bị kìm hãm, như gặp phải một tồn tại đáng sợ nào đó.
Vô số tu sĩ U Minh Tiên Đình cũng cảm thấy trong lòng bị đè nén, giống như trời đất sụp đổ.
"Cỗ khí tức này đến từ Cửu Uyên thiên tướng, chẳng lẽ tu vi của vị kia lại đột phá?"
"Nếu thật là Cửu Uyên thiên tướng đột phá, có lẽ có thể dẫn dắt chúng ta đánh tan Thanh Tông, giành lại Thanh Khê phủ!"
Rất nhiều cường giả U Minh Tiên Đình sau khi cảm nhận được nguồn gốc khí tức này thì tâm thần chấn động không thôi.
Bản thân Cửu Uyên Thần Hoàng đã là cường giả đại năng thập trọng đỉnh phong, nếu như đối phương lại đột phá thì sẽ bước vào nửa bước Tiên Vương... hoặc là cảnh giới Tiên Vương thực sự.
Trong hai khả năng.
Khả năng trước có xác suất cao hơn.
Dù sao đột phá Tiên Vương nghe có chút đáng sợ.
Dù sao trong U Minh cường giả nhiều như mây, nhưng người thật sự có thể đột phá cảnh giới Tiên Vương chỉ đếm được trên đầu ngón tay.
Nhưng.
Coi như Cửu Uyên Thần Hoàng không thể đột phá Tiên Vương, chỉ cần bước vào nửa bước Tiên Vương thì thực lực cũng sẽ tăng lên rất nhiều.
Dù sao bây giờ đối phương đã tu vi đại năng thập trọng, lại có Đế Thần kiếm trong tay, cũng đủ sức gánh vác áp lực từ phía Thanh Tông.
Nếu như thực lực của Cửu Uyên Thần Hoàng lại đột phá, dựa vào sức mạnh của Đế Thần kiếm thì việc phản công Thanh Tông cũng không phải chuyện không thể.
Đến lúc đó.
Lấy Thanh Khê phủ làm trung tâm, sau đó tấn công Thanh Tông và các thế lực của trận doanh Cổ Hoang, tiếp đến liên hợp cùng các thế lực khác của U Minh Tiên Đình, hoàn toàn tiêu diệt thế lực Cổ Hoang ở Cửu Diệu Châu cũng không phải là không thể.
Khi đó.
Đây sẽ là một công lớn.
Cho nên những người tham gia trận chiến này có thể nhận được phần thưởng từ U Minh Tiên Đình.
Cùng lúc đó.
Động tĩnh xảy ra ở phía U Minh Tiên Đình cũng không thể qua mắt được tai của đám thám tử Cổ Hoang, rất nhanh tin tức này được truyền đến tay Cổ Trần Thần Hoàng.
Trong phủ thành Thanh Khê phủ.
Bây giờ đại quân Cổ Hoang đã tập kết.
Thần niệm của Cổ Trần Thần Hoàng đặt lên ngọc phù truyền tin, sắc mặt hơi ngưng trọng.
Nhận thấy vẻ mặt hắn thay đổi, Cố Thanh Phong không khỏi hỏi: "Tiền bối, chẳng lẽ có chuyện gì xảy ra?"
"Thám tử báo tin, Cửu Uyên dường như đang đột phá, gây ra dị tượng thiên địa, nếu như đợi Cửu Uyên đột phá thành công thì trận chiến này lại có thêm không ít biến số!"
Vẻ mặt Cổ Trần Thần Hoàng có vẻ hơi âm trầm.
Việc Cửu Uyên Thần Hoàng đột phá vào lúc mấu chốt này khiến hắn có chút không ngờ tới.
Nghe vậy, sắc mặt Cố Thanh Phong cũng trở nên ngưng trọng: "Nếu quả thật để Cửu Uyên đột phá, đúng là một rắc rối không nhỏ."
"Ta và hắn sớm muộn cũng có một trận chiến, nếu không thể tiêu diệt Cửu Uyên thì Thanh Khê phủ sẽ không thật sự rơi vào tay Thanh Tông, trận chiến này Cửu Uyên dù đột phá thì thế nào, chỉ cần hắn không phải là chứng đạo Tiên Vương là được.
Nếu hắn là chứng đạo Tiên Vương thì theo quy tắc hai bên, hắn cũng không thể nhúng tay vào chuyện ở Thanh Khê phủ!"
Thật tình mà nói, trong lòng Cổ Trần Thần Hoàng hiện tại lại có mấy phần hy vọng Cửu Uyên Thần Hoàng đang trùng kích cảnh giới Tiên Vương.
Dù sao theo quy tắc hai bên, nếu đối phương đột phá Tiên Vương thì đại quân của U Minh Tiên Đình ở Thanh Khê phủ sẽ bị thiếu đi một lực lượng chủ lực quan trọng.
Với chiến lực cao tầng còn sót lại, tuyệt đối không phải đối thủ của Thanh Tông.
Đương nhiên.
Sâu trong nội tâm, Cổ Trần Thần Hoàng cũng không hy vọng Cửu Uyên Thần Hoàng đột phá.
Hai người vốn là đối thủ.
Nếu Cửu Uyên Thần Hoàng bước trước chứng đạo Tiên Vương thì trong vô hình, Cổ Trần Thần Hoàng sẽ thấp hơn đối phương một bậc.
Loại cảm xúc phức tạp này khiến Cổ Trần Thần Hoàng cũng có chút bực bội.
Nhưng sự việc đã đến bước này, hắn cũng không thể nghĩ nhiều như vậy.
Giống như lời hắn nói trước đó, trận chiến này không thể tránh khỏi.
Đè nén những tạp niệm trong lòng, Cổ Trần Thần Hoàng nhìn về phía đám người trong điện trước mắt, hiện tại tất cả các cường giả đỉnh cao của Cổ Hoang đã tề tựu tại đây.
Nói đúng ra.
Chính là một phần các cường giả đỉnh cao của Thanh Tông và Thiên Tông.
Minh Hà!
Cố Bạch!
Hàn Nham!...
Những thân truyền tọa hạ của Thẩm Trường Thanh, giờ cũng đã được Cổ Trần Thần Hoàng triệu tập tới.
Đương nhiên.
Chỉ là triệu tập mà thôi chứ không phải mệnh lệnh.
Cổ Trần Thần Hoàng tuy là phó tông chủ Thanh Tông nhưng không có tư cách mệnh lệnh chân truyền của Thiên Tông, đừng nói chi đến việc mấy người còn mang thân phận thân truyền tọa hạ của Thẩm Trường Thanh.
Sở dĩ có thể triệu tập mọi người là do Cổ Trần Thần Hoàng lấy hình thức nhiệm vụ và ban thưởng để mọi người đến đây giúp sức.
Tuy nói Minh Hà mấy người đều là mới bước vào đại năng cảnh.
Nhưng Cổ Trần Thần Hoàng hiểu rõ, những người này tuyệt đối không thể xem như đại năng bình thường mà đối đãi.
Giống như Cơ Không vậy.
Đối phương mới vào đại năng trăm năm, dù cho đại năng nhị trọng còn chưa bước vào, vậy mà có thể giết ba cường giả đại năng lục trọng uy tín lâu năm.
Nội tình thực lực như vậy đủ để đánh đồng với cường giả đại năng hậu giai.
Đại năng hậu giai!
Đặt vào trong lực lượng của U Minh Tiên Đình cũng có tư cách trở thành thần thiên tướng.
Cho nên.
Sự cường đại của Cơ Không có thể nhìn thấy được thực lực của các đồng môn khác.
Dù những người khác không bằng Cơ Không cũng chưa chắc đã kém hơn bao nhiêu.
Khi nghe thấy lời nói của Cổ Trần Thần Hoàng, mọi người cũng nhìn nhau, nhìn ra vẻ ngưng trọng trong mắt mỗi người.
"Trận chiến này chúng ta tự nhiên sẽ toàn lực ứng phó!"
Minh Hà trầm giọng nói.
Hắn chưa từng giao chiến thật sự với Cửu Uyên Thần Hoàng, nhưng hắn hiểu rất rõ thực lực của Cửu Uyên Thần Hoàng.
Một cường giả như vậy, lại có Đế Thần kiếm loại thần binh vô thượng, tổng hợp phát huy ra thực lực chắc chắn không phải bình thường.
Nhưng dù là không bình thường, trong lòng Minh Hà cũng không hề sợ hãi.
Nghe Minh Hà dứt lời, Hàn Nham khẽ mỉm cười: "Cửu Uyên đột phá chưa hẳn đã thành công, trận chiến này đã tên đã trên dây, không thể không bắn, chuyện đã đến nước này, Cổ tiền bối còn do dự gì nữa?"
"Các ngươi nói đúng, trận chiến này không thể tránh khỏi."
Cổ Trần Thần Hoàng hoàn toàn xóa bỏ chút kiêng kỵ trong lòng, sau đó bóp nát một lệnh phù.
Tiếp đó.
Đại quân đã chỉnh tề trong phủ thành trực tiếp xuất phát, hướng phía U Minh Tiên Đình, trùng trùng điệp điệp mà tiến.
Đại quân xuất phát.
Số lượng ước chừng chục tỷ người.
Đại quân trùng trùng điệp điệp ngự không bay đi, như thể lấp cả đất trời, sát khí khủng khiếp tràn ngập không gian, khiến cho tu sĩ khác cảm nhận được khí tức này cũng âm thầm kinh hãi không thôi.
Đám quân hơn trăm ức người này bây giờ không còn giống như đại quân trước đây.
Trong những năm gần đây.
Đại quân của Thanh Tông không ngừng giao chiến với quân U Minh Tiên Đình, hễ có bất kỳ tổn thất gì là lập tức được bổ sung từ Thanh Khê phủ và các nơi khác.
Dưới sự rèn luyện sinh tử, hơn trăm ức quân đều là những chiến binh có thể chiến đấu.
Mặc dù những tu sĩ này không được xem là tinh nhuệ thật sự, nhưng tuyệt đối không còn là một đám ô hợp như lúc trước.
Lúc mới vào Thanh Khê phủ, đại quân do Cổ Trần Thần Hoàng chỉ huy vốn là chắp vá lung tung từ thế lực các nơi và đám tán tu, căn bản không thể chỉ huy, mở chiến tranh thì ai lo việc nấy.
Nhưng sau nhiều lần chỉnh đốn trong những năm qua, đội quân này đã thay da đổi thịt.
Chỉ riêng cỗ quân thế cũng không phải ngày xưa có thể sánh được.
Khi đại quân Thanh Tông hướng thẳng tới U Minh Tiên Đình, U Minh Tiên Đình cũng lập tức nhận được tin tức.
Ngay lập tức.
Tất cả cao tầng U Minh Tiên Đình cũng điều động các đại quân, chuẩn bị sẵn sàng phòng bị, đồng thời đi cầu kiến Cửu Uyên Thần Hoàng, mong muốn đối phương xuất quan ngăn cản...
Ngoài một tòa đại điện, một thiên tướng cung kính nói: "Hơn trăm ức quân Thanh Tông xâm chiếm, xin Cửu Uyên thiên tướng ra mặt chủ trì đại cục!"
Vừa dứt lời.
Trong toàn bộ đại điện đều im lặng, cửa điện đóng chặt không thấy bất kỳ động tĩnh nào.
Thời gian trôi qua từng chút.
Ngay lúc vị thiên tướng kia chuẩn bị lên tiếng lần nữa thì thấy cánh cửa điện đóng chặt từ từ mở ra, một luồng khí tức kinh khủng từ bên trong bùng phát ra, giống như sóng to gió lớn quét sạch bao phủ tới.
Giờ khắc đó.
Vị thiên tướng suýt cho rằng mình bị hung thú đáng sợ nào đó để mắt tới, khi cỗ khí tức kinh khủng cực độ đó bao phủ tới, khiến hắn thở cũng có chút khó khăn.
Đúng lúc này.
Cửu Uyên Thần Hoàng chậm rãi từ đại điện đi ra, chỉ thấy sắc mặt đối phương lạnh băng, giống như tháng chạp trời đông giá rét.
"Thanh Tông xâm phạm?"
Khi Cửu Uyên Thần Hoàng nói, cỗ khí tức kinh khủng mới xem như tan biến, vị thiên tướng kia mới có cơ hội thở dốc.
Lập tức.
Hắn thở hổn hển, nhìn Cửu Uyên Thần Hoàng bằng ánh mắt tràn đầy kinh ngạc.
Nghe xong câu hỏi của đối phương, thiên tướng kia không dám do dự, vội vàng đáp: "Không sai, hơn trăm ức quân Thanh Tông đã xuất động, không cần hai ngày sẽ tiến quân tới thành.
Bây giờ các đại quân của U Minh Tiên Đình đều đã sẵn sàng, chỉ chờ ngài xuất quan chủ trì đại cục!"
Khi nói đến vế sau, vị thiên tướng này đã bất tri bất giác dùng kính ngữ.
Không có cách nào.
Cửu Uyên Thần Hoàng mang lại cho hắn một cảm giác quá đỗi đáng sợ.
Cảm giác đó.
Giống như đối phương muốn bóp chết mình, chỉ cần một ngón tay là có thể làm được.
Thần thiên tướng của U Minh Tiên Đình cũng có vài người như thế, nhưng chưa từng có ai tạo ra cảm giác áp bách mạnh mẽ như Cửu Uyên Thần Hoàng.
Cho nên.
Vị thiên tướng này tất nhiên là sợ.
"Việc này bản tọa đã biết, ngươi xuống dưới trước chuẩn bị ứng phó đi!"
"Dạ!"
Vị thiên tướng nghe vậy liền rời đi như trút được gánh nặng.
Cửu Uyên Thần Hoàng đôi mắt thâm thúy nhìn về hư không phía trước, nơi đó có những luồng sát khí đáng sợ đang tàn phá, bóng đen của chiến tranh dường như đang xuất hiện trong tầm mắt.
"Thanh Tông!"
"Cổ Trần..."
"Bản tọa còn chưa tìm các ngươi tính sổ, không ngờ các ngươi lại dám dẫn đầu ra tay, như thế cũng tốt, ta sẽ cùng các ngươi giải quyết cả thù mới lẫn thù cũ!"
Cửu Uyên Thần Hoàng khẽ thì thầm, trong đôi mắt còn có một tia màu đỏ tươi lóe lên rồi biến mất.
Hiệu quả của thần đan thượng cổ mạnh mẽ hơn nhiều so với tưởng tượng của Cửu Uyên Thần Hoàng.
Sau khi dùng thần đan đó, hắn cảm giác mình trên cảnh giới đại năng thập trọng đã tiến một bước dài, trong lúc mơ hồ đã chạm đến cánh cửa Tiên Vương.
Sự thay đổi như vậy khiến Cửu Uyên Thần Hoàng có chút khó chịu.
Dù sao với hiệu quả kỳ diệu của thần đan thượng cổ như vậy, nếu như hắn lắng đọng thêm một thời gian, khi tiến vào nửa bước Tiên Vương sau đó mới dùng thì ít nhất có ba phần tỷ lệ có thể đánh vỡ hàng rào của nửa bước Tiên Vương, thật sự bước vào cảnh giới Tiên Vương.
Cửu Châu Bát Hoang.
Cường giả như mây.
Nhưng người có thể bước vào cảnh giới Tiên Vương chỉ đếm trên đầu ngón tay.
Chỉ có chứng đạo Tiên Vương mới có tư cách nắm giữ vận mệnh của bản thân.
Bây giờ, bản thân sớm dùng thần đan thượng cổ đã bỏ lỡ cơ duyên như vậy, Cửu Uyên Thần Hoàng trút hết những nguyên nhân này lên đầu Thanh Tông.
Bạn cần đăng nhập để bình luận