Nhân Tộc Trấn Thủ Sứ

Chương 2358: Tu vi tăng vọt

Chương 2358: Tu vi tăng vọt. Sở dĩ hắn quay về tinh châu. Đó là vì Thẩm Trường Thanh chắc chắn Luân Hồi Thần Tôn rút quân, như vậy hắn đi ngược lại con đường cũ, Tinh Châu kia sẽ được xem như nơi an toàn nhất. Từ khi hắn bước vào Sinh Mệnh cấm khu đến nay, cũng không ít sinh linh quỷ dị xuất hiện, những sinh linh này đều là hóa thân của đại đạo, về sau lại nhiễm phải lực lượng quỷ dị khác, cuối cùng hóa thành sinh linh quỷ dị. Từ khi vào Sinh Mệnh cấm khu, Thẩm Trường Thanh đã chém giết vô số sinh linh quỷ dị. Mỗi khi chém giết một sinh linh quỷ dị, sẽ có hư ảnh đại đạo hiện ra, hắn dùng thiên nhãn thấy rõ đại đạo, đây là một công dụng khác của thiên nhãn mà Thẩm Trường Thanh phát hiện. Phân tích đại đạo. Có thể khiến người ta càng thêm dễ dàng cảm ngộ được sự huyền diệu của đất trời. Giống như hư ảnh đại đạo mà sinh linh quỷ dị để lại sau khi ngã xuống, vốn không phải vĩnh cửu mà đến một thời điểm nhất định liền sẽ biến mất, do đó dùng thiên nhãn phân tích đại đạo sẽ dễ dàng hơn rất nhiều. Khi Thẩm Trường Thanh bước vào Sinh Mệnh cấm khu chưa đến nửa tháng, cực đạo pháp đỉnh phong đại năng lục trọng trước kia, liền đột phá theo tới đại năng thất trọng. Vì thế. Thẩm Trường Thanh bèn ở lại Sinh Mệnh cấm khu tạm thời bế quan một đoạn thời gian, sau ba tháng xuất quan, không những tu vi của hắn đột phá đại năng thất trọng, mà tiên lực cũng tăng lên một hơi tới đỉnh phong đại năng thất trọng. Cực đạo pháp đại năng thất trọng sơ kỳ! Tiên lực đại năng thất trọng đỉnh phong! Trên thực tế. Lúc cảnh giới Thẩm Trường Thanh đột phá đại năng thất trọng, chiến lực của hắn liền phát sinh lột xác, trên cơ sở nhất phẩm nửa bước Bất Hủ, lại bước thêm một bước, tấn thăng cấp độ đỉnh phong nhất phẩm nửa bước Bất Hủ. Về sau. Khi tiên lực tiếp tục tấn thăng đỉnh phong đại năng thất trọng, thực lực của Thẩm Trường Thanh lại càng mạnh lên rất nhiều. Đến tầng thứ này. Khoảng cách Thần Tôn Bất Hủ, cũng chỉ còn cách nhau một bước. Thẩm Trường Thanh tin tưởng. Đến khi tu vi của hắn chính thức đột phá đại năng bát trọng, có lẽ sẽ có hy vọng sánh ngang với Thần Tôn Bất Hủ chân chính. Nhưng mà trước đó. Thẩm Trường Thanh cần nâng cao cực đạo pháp của mình đã.... Giết! Điên cuồng sát lục! Một mình Thẩm Trường Thanh tay cầm chiến mâu, dường như muốn giết xuyên suốt Sinh Mệnh cấm khu, hễ có sinh linh quỷ dị xuất hiện, liền bị hắn oanh sát ngay tại chỗ. Từng tôn sinh linh quỷ dị ngã xuống, đại đạo đạo vận thấm nhuần bản thân, Thẩm Trường Thanh cảm thấy tu vi cũng đang tăng lên vững chắc. "Oanh —— " Lúc Thẩm Trường Thanh bước thêm một bước, tiến vào một không gian khác, liền thấy có kiếm khí thông thiên quét ngang hư không, giống như xé đôi cả đất trời, kiếm ý phong mang khủng khiếp đến cực điểm, cho dù trải qua vô tận năm tháng, cũng giống như bất hủ bất diệt. Kiếm ý khủng bố đến cực điểm như vậy khiến toàn thân Thẩm Trường Thanh lông tóc dựng đứng, như thể bị một nhân vật đáng sợ nào đó trực tiếp nhìn vào. Trong chớp mắt. Trên người Thẩm Trường Thanh cũng có một cỗ Sát Lục kiếm ý bạo phát ra. "Ầm ầm!" Hai cỗ kiếm ý va chạm, cỗ kiếm ý cổ xưa từ thời Hoang Cổ mà đến của cường giả kia, ngược dòng thời gian, giữa lúc giơ tay lên đã có vô vàn kiếm khí đại đạo oanh kích, bên kia huyết hải mênh mông, hắc nhật bay lên, cảnh tượng biển máu thây chất đầy trải rộng. "Oanh!" "Oanh! Oanh!" Kiếm ý chí cường va chạm khiến cho không gian rộng lớn từng khúc vỡ nát tan biến. Thậm chí. Có kiếm khí đáng sợ hướng Thẩm Trường Thanh bao phủ mà đến, muốn phá hủy nhục thể của hắn, từng đạo kiếm khí chém trên nhục thân, chỉ lưu lại vệt trắng, trong đó có một bộ phận kiếm khí luồn theo lỗ chân lông tiến vào, nhưng bị huyết khí bàng bạc đẩy lùi. Đây là hai tôn cường giả kiếm đạo đọ sức! Cũng là hai đại kiếm ý tranh phong. Thẩm Trường Thanh lĩnh ngộ sát phạt đại đạo, Sát Sinh kiếm ý của hắn lấy sát lục làm chủ, còn kiếm ý Hoang Cổ trước mắt thì mênh mông hùng vĩ, cả hai hoàn toàn không thể so sánh. Khi hai cỗ kiếm ý tranh phong. Lĩnh ngộ của Thẩm Trường Thanh về Sát Sinh kiếm đạo cũng trưởng thành với tốc độ mà mắt thường cũng có thể nhìn thấy được, khi kiếm ý này đạt đến một giới hạn nào đó, liền trực tiếp phát sinh lột xác mạnh mẽ. "Ông!" Kiếm ý ngút trời. Biển máu núi thây hiện ra. Vô vàn sinh linh vẫn diệt, máu tươi của chúng hóa thành một kiếm trảm phá đất trời hoàn vũ, phá vỡ không gian kiếm ý trước mắt, đem kiếm ý cổ xưa đã tồn tại từ thời Hoang Cổ đến nay đánh tan triệt để. Khi kiếm ý tan đi, thân thể bất động của Thẩm Trường Thanh rốt cuộc bước ra một bước. "Hô!" Trong mắt hắn tinh mang lóe lên, trên mặt lộ ra nụ cười đã lâu không thấy. Đại năng bát trọng sơ kỳ! Xong rồi! Đấu với kiếm ý Hoang Cổ kia, cuối cùng đã tôi luyện cho kiếm ý bản thân lột xác, trực tiếp từ đại năng thất trọng cưỡng ép đột phá tới đại năng bát trọng. Đương nhiên. Mức độ hung hiểm của việc này cũng rất lớn. Nếu như không chịu được công kích của kiếm ý Hoang Cổ, thì chờ đợi Thẩm Trường Thanh sẽ là cái kết thân tử đạo tiêu. Kiếm ý chém giết thần hồn. Dù là nhục thân không chết, cũng không khác gì xác không hồn. Với kiếm ý Hoang Cổ cường đại này, đổi lại một người nửa bước Thần Tôn Bất Hủ khác tiến vào trong đó, khả năng cao cũng là chịu kết cục vẫn diệt. Thẩm Trường Thanh có thể đối phó được, còn đánh tan được kiếm ý này, đó là do bản thân hắn có căn cơ hùng hậu, lấy trạng thái hoàn mỹ nhất tấn thăng đại năng, ngưng tụ ra cực đạo pháp cường đại nhất. Nếu không phải vậy. Thẩm Trường Thanh cũng không có khả năng đánh tan được kiếm ý Hoang Cổ. Đã mạo hiểm lớn như vậy, thì chỗ tốt đạt được tự nhiên cũng lớn. Nếu tu luyện bình thường. Thẩm Trường Thanh muốn nâng cao cực đạo pháp đến đại năng bát trọng, ít nhất cũng phải mất mấy ngàn năm, bây giờ một hơi trực tiếp đột phá, thời gian rút ngắn cả ngàn lần chứ không ít. Hơn nữa. Cực đạo pháp đột phá. Đại biểu cho tu vi của hắn cũng có thể theo đó mà tăng lên. Đại năng thất trọng tương đương với đỉnh cao nhất phẩm nửa bước Bất Hủ, còn đại năng bát trọng có thể sánh ngang với Thần Tôn Bất Hủ chân chính. Ở chỗ này trước đó. Thẩm Trường Thanh cần tăng tu vi lên đã. Không gian trước mắt, kiếm ý Hoang Cổ đã tiêu tán, có thể xem như là nơi bế quan tương đối lý tưởng. Vừa hay. Thẩm Trường Thanh có được lượng lớn tài nguyên lấy được từ Luân Hồi thần điện, cho dù đã dùng một phần lúc trước đột phá đại năng thất trọng đỉnh phong, vẫn còn lại một phần. Phần còn lại này. Hoàn toàn đủ cho hắn đột phá đại năng bát trọng. ...Linh dược! U Minh linh thạch! Các loại đan dược tài nguyên tu luyện cần thiết, Thẩm Trường Thanh không tiếc sử dụng tất cả, lực lượng khủng khiếp như vực sâu bạo phát ra trong động thiên, đại đạo Kiến Mộc chấn động, tiên lực bàng bạc theo đó sinh ra. Đột phá! Đột phá mà không có bất kỳ trở ngại khó khăn nào! Chỉ trong chớp mắt, Thẩm Trường Thanh thành công đánh tan hàng rào đại năng thất trọng, đột phá tới đại năng bát trọng. Nhưng mà cho dù như vậy. Thẩm Trường Thanh cũng không ngừng đột phá, mà là tiếp tục tấn thăng. Đại năng bát trọng trung kỳ! Đại năng bát trọng hậu kỳ! Đại năng bát trọng đỉnh phong! —— Khi tu vi của Thẩm Trường Thanh chính thức đột phá tới đỉnh phong đại năng bát trọng, tu vi tăng vọt mới coi như dần dừng lại. Một thân lực lượng bàng bạc. So với đại năng thất trọng, hoàn toàn không thể so sánh nổi. "Đại năng bát trọng đỉnh phong!" "Thực lực ta bây giờ, chắc là đã có thể chống lại Thần Tôn Bất Hủ rồi chứ!" Trong mắt Thẩm Trường Thanh tinh mang lấp lánh, khi hắn định tiến vào Hỗn Độn Hư Không, cùng Hỗn Độn Tà Linh một trận chiến thì Tuyệt Tâm ấn trong động thiên khẽ rung lên. Nhìn về phía Tuyệt Tâm ấn có một chút biến hóa vi diệu kia, Thẩm Trường Thanh nhíu mày. "Phương Ninh?" Không phải nguyên nhân bản nguyên Tuyệt Tâm ấn, Phương Ninh theo lẽ phải thì không thể chủ động liên hệ với mình, bây giờ đối phương dùng lực lượng thần hồn dẫn động Tuyệt Tâm ấn, rõ ràng là có chuyện gì đó. Nghĩ đến đây. Thẩm Trường Thanh dùng tâm thần giao tiếp Tuyệt Tâm ấn, xuyên thấu qua Tuyệt Tâm ấn, hắn có thể nhìn thấy góc nhìn của Phương Ninh, vị này vẫn còn ở Thần Hành tông, cũng không có dị thường gì lớn. Nhưng. Bình thường mà nói. Phương Ninh không có khả năng chủ động tìm mình. Bây giờ người này chủ động liên hệ, phỏng chừng là có mục đích gì đó. Vừa nghĩ đến đây. Thẩm Trường Thanh liếc nhìn Sinh Mệnh cấm khu trước mắt. Khi hắn tiêu diệt kiếm ý Hoang Cổ ở đây, cùng với tấn thăng đại năng bát trọng, sâu bên trong Sinh Mệnh cấm khu dường như cũng có một cỗ lực lượng quỷ dị sắp khôi phục lại. Lực lượng cỡ này khôi phục, không thua kém bao nhiêu so với sinh linh Bất Hủ ngày xưa. Cho dù hiện tại thực lực bản thân Thẩm Trường Thanh nhìn vào, vốn lẽ không nên e ngại một tôn sinh linh Bất Hủ mới đúng. Dù là có sinh linh Bất Hủ thật sự xuất thế, hắn cũng có nắm chắc một trận chiến. Nhưng mà. Không cần thiết. Sinh Mệnh cấm khu quỷ dị khó lường, ai cũng không thể khẳng định trong đó có hay không tồn tại đáng sợ hơn, nếu chỉ là một sinh linh quỷ dị thì cũng thôi đi, nhỡ có chuyện gì ngoài ý muốn, không chừng lại ngã nhào ở nơi này. Hơn nữa. Một trận chiến với sinh linh Bất Hủ sẽ mang tới động tĩnh quá lớn. Mặc dù đây là tinh châu mà không phải nơi khác, nhưng Thẩm Trường Thanh cũng không dám chút chủ quan. Vì vậy. Thẩm Trường Thanh không tiếp tục thâm nhập Sinh Mệnh cấm khu, mà là không kinh động sinh linh quỷ dị kia, trực tiếp lặng lẽ rời đi. —— Mấy ngày sau. Thẩm Trường Thanh trở lại Phong Đô. Bây giờ Phong Đô, không giống như trong dự đoán của hắn mà giới nghiêm, ngược lại hết thảy không có gì khác so với trước kia, điều này lại khiến Thẩm Trường Thanh có chút kỳ lạ trong lòng. Lúc hắn đi vào Thần Hành tông, Phương Ninh đã chờ từ lâu. "Tại hạ bái kiến Thẩm tông chủ!" Vị tông chủ Thần Hành tông này hạ mình rất thấp. Dù sao hắn biết rõ, người trước mắt chính là hung nhân đã từng tàn sát Luân Hồi thần điện không còn một mống. Vốn có một số việc, Phương Ninh không muốn tham gia vào, nhưng hắn bị Thẩm Trường Thanh gieo xuống Tuyệt Tâm ấn, nếu cố tình giấu giếm để đối phương không vui, thì chính là tự tìm đường chết. Thẩm Trường Thanh đi thẳng vào vấn đề hỏi: "Ngươi tìm bản tọa tới đây, có phải có chuyện gì không?" "Khởi bẩm Thẩm tông chủ, tin tức mới nhất truyền đến, do Thẩm tông chủ tàn sát Luân Hồi thần điện khiến cho Thần Tôn tức giận, Luân Hồi thần điện đã chuẩn bị đối phó với chư thiên nhân tộc, để bức Thẩm tông chủ hiện thân. Theo tại hạ thấy, Luân Hồi thần điện chắc chắn sẽ mai phục ở chín thành Cổ Hoang, chờ Thẩm tông chủ tự chui đầu vào lưới. Thẩm tông chủ hà tất phải mạo hiểm, chi bằng tạm thời lánh mũi nhọn, với thiên tư nội tình của Thẩm tông chủ, ngày sau chứng được Bất Hủ là việc tất yếu, hà cớ gì phải tranh cái nhất thời khí phách!" Phương Ninh trước tiên là nói ra mục đích tìm Thẩm Trường Thanh lần này, sau đó lại chỉ ra âm mưu của Luân Hồi thần điện, chỉ vì bán cho đối phương một cái hảo ý. Những chuyện này người sáng suốt đều nhìn ra được, Phương Ninh tin tưởng Thẩm Trường Thanh cũng hiểu, mình nói ra cũng không phải là chuyện xấu gì. "Oanh —— " Lúc giọng của Phương Ninh vừa dứt, không khí toàn bộ đại điện đột nhiên trở nên ngột ngạt, giống như có sát lục kiếm ý kinh thế tràn ngập, khiến người kia toàn thân run lên, thân thể cũng không dám tùy tiện động đậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận