Nhân Tộc Trấn Thủ Sứ

Chương 4260 - Ngươi là Thẩm Trường Thanh! (2)

Đến một bước đó, kết quả là cái gì không cần nói cũng biết.
Thẩm Trường Thanh hôm nay không tự chủ bại lộ ra thân phận Nhân tộc của bản thân, chỉ là muốn làm việc thuận tiện một chút.
Nghe Thẩm Trường Thanh chính mồm thừa nhận, trong lòng Thánh Đế lại chấn động.
Sau đó, hắn liền phát hiện Thiên Cơ đạo nhân cùng Mạc Tử Tấn đều vẻ mặt bình tĩnh, tựa như đối với thân phận Nhân tộc của Thẩm Trường Thanh không có gì bất ngờ.
Thánh Đế cũng không phải kẻ ngu dốt, rất nhanh đã nghĩ tới một vài thứ.
Sau đó, hắn cũng cười khổ: “Ai có thể ngờ được Nhân tộc chư thiên thần tộc vẫn luôn muốn bao vây tiễu trừ, thì ra ngay dưới mí mắt bọn họ.”
Đúng vậy!
Ai có thể ngờ được Nhân tộc chư thiên thần tộc vẫn luôn tìm, thật ra nấp ở dưới dưới mí mắt bọn họ, hơn nữa từng bước một từ tầng dưới chót đi tới bây giờ cấp bậc này.
Nếu thân phận Thẩm Trường Thanh bại lộ ra ngoài, nhắm chừng chư thiên thần tộc và thần cung đều phải hộc máu.
“Thật ra bổn tọa cùng Thánh tông chủ cũng đã sớm gặp mặt, lúc trước ở trong Đế Lăng, Thánh tông chủ có từng nhớ hay không?”
Thẩm Trường Thanh nhìn vẻ mặt đối phương, sau đó lại nói ra một tin tức.
Nghe vậy, vẻ mặt Thánh Đế đột nhiên thay đổi.
“Ngươi là Thẩm Trường Thanh!”
Đối phương có thể nói ra chuyện trong Đế Lăng, vậy chỉ có một người, đó chính là Nhân tộc Thẩm Trường Thanh.
Lúc trước Thánh Đế từ trong thi hài đế quân thai nghén sinh ra, bùng nổ xung đột với chư thiên Thần Chủ, vừa lúc để Nhân tộc bị vây ở Hỗn Loạn Cấm Khu nhân cơ hội thoát vây mà ra.
Một trận chiến đó, năm chữ Nhân tộc Thẩm Trường Thanh, coi như chấn động chư thiên.
Chỉ là từ khi đối phương thoát vây ra đã không thấy chút hành tung nào nữa, giống như hoàn toàn tự dưng bốc hơi.
Từng có cường giả hoài nghi, Nhân tộc phá vây mà ra kia về sau lại lặng lẽ trở lại Hỗn Loạn Cấm Khu, sở dĩ phá vây ra ngoài, chỉ là vì xây dựng biểu hiện giả dối Nhân tộc căn bản không ở Hỗn Loạn Cấm Khu, lấy cái này để phân tán sức chú ý của chư thiên thần tộc.
Về sau chư thiên thần tộc cùng thần cung bao vây tiễu trừ Hỗn Loạn Cấm Khu, trong đó có Đạo Tiên Nhân tộc xuất thế, càng như là xác minh một điểm này.
Nhưng hôm nay xem ra.
Nhân tộc lúc trước phá vây căn bản là chưa trở về Hỗn Loạn Cấm Khu, mà là thay đổi một thân phận, vẫn luôn sinh hoạt ở dưới mí mắt chư thiên thần tộc.
Sáng lập Thiên tông!
Chứng đạo Thần Quân!
Từ Thần Vương nho nhỏ tới hôm nay danh chấn chư thiên.
Càng nghĩ Thánh Đế càng chấn động, đồng thời đối với Thẩm Trường Thanh cũng cảm thấy bội phục.
Thử nghĩ một chút, Thần Vương nho nhỏ muốn sinh tồn ở dưới mí mắt chư thiên thần tộc, hơn nữa từng bước một trưởng thành tới trình độ bây giờ, quả thực chính là nói nhảm mà thôi.
Cho dù là bản thân Thánh Đế đã bị chư thiên thần tộc truy nã, cũng phải trốn tới Tử Vong Cấm Khu muốn sống.
Lại nhìn người ta, thoải mái ở Tuyên Cổ đại lục khai tông lập phái, không chịu một chút ảnh hưởng nào, thậm chí lúc trước bao vây tiễu trừ Hỗn Loạn Cấm Khu, đối phương cũng bị thần cung mời tới.
Mời cường giả Nhân tộc bao vây tiễu trừ Nhân tộc, thất bại chính là chuyện tất nhiên.
Ở trước khi biết rõ thân phận Thẩm Trường Thanh, Thánh Đế cũng cho rằng Nhân tộc là ở Hỗn Loạn Cấm Khu, nhưng hôm nay lại nhìn, khả năng Nhân tộc ở Hỗn Loạn Cấm Khu ngược lại là cực kỳ bé nhỏ.
Nghĩ đến đây, Thánh Đế không khỏi hỏi: “Lúc trước chư thiên thần tộc cùng với thần cung bao vây tiễu trừ Hỗn Loạn Cấm Khu, Nhân tộc xuất thế kia cũng là các hạ cố ý sắp xếp?”
“Không sai.”
Thẩm Trường Thanh khoanh tay, gật đầu gật đầu.
Thánh Đế vẻ mặt thán phục: “Thủ đoạn của Phù... Thẩm tông chủ, quả nhiên là khiến ta cảm thấy bội phục, hôm nay ta ngã ở trong tay Thẩm tông chủ, coi như tâm phục khẩu phục!”
Không phục không được.
Hơn nữa, trước mắt bị hạ Tuyệt Tâm Ấn, Thánh Đế cũng không có bất cứ khả năng thoát thân nào.
Hắn có thể cảm nhận được Tuyệt Tâm Ấn ẩn chứa lực lượng đáng sợ, bằng vào thực lực mình hôm nay, căn bản là không có khả năng lay động Tuyệt Tâm Ấn.
Thủ đoạn huyền diệu bực này, đã vượt qua nhận biết của Thánh Đế.
“Bổn tọa hạ Tuyệt Tâm Ấn ở trên thân ngươi, trừ phi thực lực có thể vượt qua bổn tọa hai cấp bậc, nếu không quả quyết không có khả năng phá vỡ cấm chế.
Nhìn chung chư thiên hôm nay có lẽ chỉ có Thần Tôn mới có vài phần khả năng cởi bỏ Tuyệt Tâm Ấn, hơn nữa bổn tọa cũng có thể ở trước khi ngươi tìm Thần Tôn, trước một bước gạt bỏ ngươi.
Đợi bổn tọa ngày khác ngưng tụ Đạo Quả, cho dù là Thần Tôn cũng không có năng lực cởi bỏ Tuyệt Tâm Ấn.”
Ánh mắt Thẩm Trường Thanh đặt ở trên người Thánh Đế, trực tiếp mang lợi hại của Tuyệt Tâm Ấn báo cho đối phương, hoàn toàn đánh tan một ít tâm tư nho nhỏ sót lại trong lòng gã.
Có một số thời điểm, thủ đoạn cường đại không cần phải ẩn giấu, thoải mái bại lộ ra, ngược lại sẽ làm người ta càng thêm kiêng kị.
Quả nhiên, lời của Thẩm Trường Thanh, đánh mất một tia ý tưởng cuối cùng trong lòng Thánh Đế.
Không nói đến hắn có tư cách mời Thần Tôn ra mặt hay không, chỉ là một khắc đó hắn xuất hiện, chỉ sợ Thần Tôn sẽ trước một bước tiêu diệt mình.
Về phần điều Thẩm Trường Thanh nói, Thần Tôn cũng không nhất định có thể cởi bỏ Tuyệt Tâm Ấn, Thánh Đế là nửa tin nửa ngờ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận