Nhân Tộc Trấn Thủ Sứ

Chương 4876 - Bổn tọa muốn ngươi đền mạng (1)

Chiến cuộc như thế, Nghịch Mệnh Thần Hoàng cũng không nhìn thấy một chút hy vọng thắng lợi nào.
“Rút, tất cả tu sĩ rút đến thành thứ tư!”
Hắn trực tiếp hạ lệnh.
Trước mắt các thành khói lửa nổi lên khắp nơi, chỉ có thành thứ tư không thấy khói lửa, có thể thấy được thành này chưa luân hãm.
Trong lòng Nghịch Mệnh Thần Hoàng rõ, đơn độc tác chiến sẽ chỉ làm bên mình thua càng nhanh, chỉ có chỉnh hợp tất cả lực lượng, mới có khả năng chiến thắng.
Nghe vậy, tu sĩ Thánh Thần tộc không nói gì, trực tiếp hướng về thành thứ tư mà đi.
Cường giả Thiên Cương tổ đình thấy thế, cũng đều hạ lệnh hướng về thành thứ tư rút lui.
Thực lực của Thủy Hỏa Phán Quan, khiến bọn họ cũng cảm thấy tuyệt vọng.
...
“Ầm ——”
Trong hư không, ba thân thể vĩ ngạn chém giết.
Thiên Tinh Thần Hoàng khí thế như cầu vồng, chém giết bất phân cao thấp với Ngọc Kinh Tiên Vương, Thẩm Trường Thanh thì lợi dụng lực lượng Thiên Nhãn, ở trong hư không lượn lờ đánh giết, Thiên Nhãn cấp bậc Thông U, cho dù sơ hở của Thần Hoàng đỉnh phong cũng có thể phát hiện.
Chỉ là Thần Hoàng đỉnh phong động tác quá nhanh, bình thường mà nói, cho dù phát hiện sơ hở, cũng rất khó thật sự tìm được cơ hội công kích.
Nhưng ở dưới Ngọc Kinh Tiên Vương kiềm chế, cơ hội Thẩm Trường Thanh tìm sơ hở dễ dàng hơn rất nhiều.
Thần kiếm màu đen lấy một góc độ quỷ dị đâm ra, vừa vặn rơi vào trên điểm lực lượng phòng ngự yếu kém của Thiên Tinh Thần Hoàng, hộ thể cương khí nhất thời bị phá, mũi kiếm sắc bén đâm vào trên áo giáp xanh thẳm, khiến bộ chiến giáp này cũng bộc phát ra đốm lửa chướng mắt.
Lực lượng cường đại từ trong kiếm quang phun ra, khiến thân thể Thiên Tinh Thần Hoàng chấn động, cũng lui về phía sau mấy bước.
Một bước này, đã khiến Ngọc Kinh Tiên Vương nắm lấy cơ hội, nháy mắt đã chiếm thượng phong trấn áp, làm Thiên Tinh Thần Hoàng tức giận không thôi.
“Tiểu bối, bản hoàng muốn mạng của ngươi!”
Hắn bây giờ cũng có chút tức hổn hển.
Thực lực của Thẩm Trường Thanh không tính cường đại, nhưng thủ đoạn thấy rõ sơ hở của đối phương, quả thực khiến Thiên Tinh Thần Hoàng kinh hãi không thôi.
Mặc dù áo giáp trên người hắn mặc, cũng thuộc về chí bảo cấp bậc nửa bước Bất Hủ, nhưng áo giáp cũng không phải có thể bảo vệ tất cả bộ vị toàn thân, một số nơi áo giáp không bảo vệ được, chính là một phiền toái không nhỏ.
Sát Sinh kiếm khí cấp Thần Hoàng, cùng với Ma Uyên cấp bậc nửa bước Bất Hủ, hai loại đồ vật cũng là tồn tại có thể sinh ra uy hiếp với Thiên Tinh Thần Hoàng.
Hai loại đồ vật kết hợp, uy hiếp càng lớn hơn.
Nhưng mặc kệ Thiên Tinh Thần Hoàng phẫn nộ như thế nào, từ đầu đến cuối không thể thật sự trấn áp Thẩm Trường Thanh.
Theo lại một kiếm đâm tới, thời khắc mấu chốt cổ Thiên Tinh Thần Hoàng ngửa về sau, ngay sau đó là một hồi đau đớn truyền đến, cổ họng trực tiếp bị mũi kiếm cắt ra một vết thương dữ tợn.
Nếu không phải Thiên Tinh Thần Hoàng hướng về phía sau tránh né, như vậy đầu hắn bây giờ đã bị hoàn toàn chặt đứt.
Một kiếm này, khiến Thiên Tinh Thần Hoàng lòng còn sợ hãi.
Đồng thời, cũng làm trong lòng hắn lần đầu tiên sinh ra ý lui.
Nhưng phàm là một đối một mà nói, Thiên Tinh Thần Hoàng đều không sợ bất cứ người nào trong cả hai, nhưng Ngọc Kinh Tiên Vương và Thẩm Trường Thanh phối hợp rất tinh diệu, khiến thực lực cả hai đều phát huy đến hạn độ cực lớn.
Như vậy, cục diện bị chớp mắt xoay chuyển.
“Ha ha ha, Thiên Tinh ngươi nói không sai, không đến một khắc cuối cùng, ai có thể khẳng định mình có thể cười đến cuối cùng, hôm nay cho dù Hoa Dương tổ đình ta toàn quân bị diệt ở đây, ta cũng muốn ngươi chôn cùng!”
Ngọc Kinh Tiên Vương bây giờ tâm tình thoải mái không thôi, tựa như tích tụ trong lòng ở thời khắc này toàn bộ đều phun ra.
Không vì cái gì cả.
Đè ép đối thủ ngày xưa mà thoải mái.
Thiên Nhãn của Nhân tộc, Ngọc Kinh Tiên Vương tự nhiên không xa lạ gì.
Nhưng hắn cũng không ngờ, Thiên Nhãn của Thẩm Trường Thanh có thể cường đại như thế, cho dù sơ hở của Thần Hoàng đỉnh phong cũng có thể thấy rõ, ở trên loại chiến cuộc này, tác dụng đối phương phát huy ra thậm chí so với một vị cường giả Thần Hoàng tầng chín còn lớn hơn.
Chính bởi vì như thế, Ngọc Kinh Tiên Vương mới thật sự thấy được hy vọng chém giết Thiên Tinh Thần Hoàng.
“Ầm ——”
Lại là một đòn va chạm.
Một khắc này khi huyết quang chợt lóe lên, năm ngón tay Thiên Tinh Thần Hoàng cắt tận gốc, đau nhức kịch liệt khiến hắn biến sắc, đã trở thành một cọng rơm cuối cùng đè sập nội tâm của hắn, hướng về phía Thủy Hỏa Phán Quan đạp không mà đi.
“Muốn đi, nào có dễ như vậy!”
Ngọc Kinh Tiên Vương vẻ mặt lạnh lẽo, trực tiếp hướng về Thiên Tinh Thần Hoàng đánh tới.
Đối phương muốn chạy.
Hắn không có khả năng thật để gã bình an thoát thân.
Dù sao nếu như không chém giết Thiên Tinh Thần Hoàng ở đây, thật để đối phương tụ hợp với Thủy Hỏa Phán Quan mà nói, như vậy áp lực sẽ một lần nữa đến bên mình.
Nhưng mà —— Thiên Tinh Thần Hoàng xét cho cùng là cường giả Thần Hoàng tầng mười, dưới điều kiện tiên quyết gã một lòng muốn đi, cho dù Ngọc Kinh Tiên Vương cũng không ngăn cản được.
Một bên khác.
Thẩm Trường Thanh mắt thấy Thiên Tinh Thần Hoàng lui, trong mắt của hắn lóe lên ánh sáng lạnh lẽo, lập tức vận dụng lá bài chưa lật phủ bụi rất lâu rồi.
“Ầm!”
Ấn tỳ cổ xưa triệu ra.
Đế uy huy hoàng tựa như nghiêng sập, hướng về Thiên Tinh Thần Hoàng đột ngột trấn áp tới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận