Nhân Tộc Trấn Thủ Sứ

Chương 2498: Ngươi chính là Thẩm Trường Thanh thân truyền đệ tử?

"Chương 2498: Ngươi chính là Thẩm Trường Thanh thân truyền đệ tử?"
"Cổ Trần!"
Trong trung quân, Lâu Vân nhìn Cổ Trần Thần Hoàng trên hư không, ánh mắt bắn ra hàn quang, tay phải phá tan hư không, một cây trường cung rơi vào tay.
Ngay sau đó.
Một mũi tên xuất hiện.
Giương cung lắp tên!
"Vút!"
Mũi tên hóa thành cầu vồng ẩn vào hư không, tựa như xuyên thủng dòng sông đại đạo, lại như siêu thoát khỏi trói buộc của thời gian, không gian, hướng thẳng đến Cổ Trần Thần Hoàng.
Sau khi Cổ Trần Thần Hoàng một kích giết hai tôn đại năng, trong lòng dâng lên báo động, khi nhìn về phía hướng hư không thì chỉ thấy lưu quang đập vào mắt.
"Phá cho ta!"
Cổ Trần Thần Hoàng gầm thét, thần lực ngập trời ngưng tụ thành một thanh thần đao, chém xuống hư không.
Hai luồng sức mạnh va chạm, ầm vang vỡ nát.
Thấy cảnh này.
Sắc mặt Lâu Vân thay đổi.
Ngay sau đó.
Lại thấy Cổ Trần Thần Hoàng cầm thần đao, trong nháy mắt chém ra bảy đạo nhẫn quang diệt thế, làm vỡ vụn từng lớp hư không, chém về phía Lâu Vân trung quân U Minh Tiên Đình.
Nhưng chưa đợi bảy đạo nhẫn quang rơi xuống, đã thấy tất cả nhẫn quang dung hợp làm một, hóa thành một đạo lưỡi đao thông thiên bổ xuống dưới, phảng phất như muốn xẻ đôi cả một vùng trời rộng lớn.
"Thượng cổ đại năng thì sao, bản tọa sợ gì!"
Lâu Vân cưỡng chế kinh hãi trong lòng, thét dài một tiếng, sức mạnh đáng sợ bộc phát từ trên người hắn, lực lượng đại đạo kinh khủng ngưng tụ, một thanh trường thương xuất hiện trong tay, hắn cũng vung ra đòn đánh mạnh nhất.
Oanh!
Ầm ầm!
Hai bên giao thủ trong chưa đầy một hơi thở đã va chạm mấy trăm lần, sức mạnh đáng sợ tàn phá bừa bãi, những tu sĩ bị liên lụy đều không thể kêu lên một tiếng thảm thiết đã bị hôi phi yên diệt.
"Chiến!"
Chiến ý trong lòng Lâu Vân ngút trời, trường thương vung vẩy đến cảnh giới nhập hóa, quy tắc đại đạo hội tụ quanh thân, thực lực đại năng đỉnh cao lúc này có thể nói là không thể nghi ngờ.
Có thể được Thái Sơ Tiên Đình coi trọng, bản thân Lâu Vân đã là một người không hề đơn giản.
Khi nhận được tôn vị thiên tướng U Minh Tiên Đình, hắn đã lợi dụng khí vận Tiên Đình trực tiếp phá tan rào cản đại năng cửu trọng, đột phá trở thành cường giả đại năng thập trọng đỉnh phong.
Còn về Cổ Trần Thần Hoàng cũng tương tự.
Vị cường giả thời thượng cổ này, tu vi đã sớm khôi phục đại năng thập trọng.
Bây giờ.
Hai bên chém giết nhau.
Đương nhiên là vô cùng thảm thiết.
Bất quá.
Người sáng suốt đều có thể nhìn ra được, Cổ Trần Thần Hoàng đang ẩn ẩn chiếm thượng phong trong chiến trường.
Uy danh của cường giả thời thượng cổ, có thể thấy được đôi chút.
Ở một bên khác.
Lâu Vân càng đánh càng kinh hãi.
Ban đầu hắn không quá để Cổ Trần Thần Hoàng vào mắt, dù sao đối phương đoạt xác sống lại, một thân thực lực hoàn toàn không còn như thời kỳ đỉnh cao.
Nhưng sau khi thật sự giao chiến một trận, Lâu Vân mới phát hiện, suy nghĩ của mình có chút ngây thơ.
Cổ Trần Thần Hoàng rất mạnh.
Khiến hắn cảm nhận được áp lực rất lớn.
Thực lực người trước mắt tuyệt đối không chỉ là đại năng đỉnh phong đơn giản như vậy, cho dù là nửa bước Tiên Vương bình thường, cũng chưa chắc đã là đối thủ của hắn.
Đến nước này.
Lâu Vân tức giận quát: "Các ngươi còn muốn xem đến khi nào, còn không mau chóng ra tay vây giết kẻ này!"
Vừa dứt lời.
Chỉ thấy trong U Minh Tiên Đình, mấy tôn thân ảnh tản ra khí tức cường đại đạp nát hư không, cùng nhau hướng về Cổ Trần Thần Hoàng xuất thủ tập sát.
Thấy vậy.
Cổ Trần Thần Hoàng cất tiếng cười lớn: "Các ngươi có bao nhiêu tu sĩ cứ việc xuất thủ, bản tọa lại sợ gì!"
Giờ khắc này, Cổ Trần Thần Hoàng như thể trở về những năm tháng thượng cổ, trở thành thiên kiêu vô thượng trấn áp Cổ Hoang một thời.
Bá đạo tuyệt luân.
Xem thường hết thảy.
Tử khí quanh thân Cổ Trần Thần Hoàng ngưng tụ, tựa như vị chí cao tồn tại của cửu thiên, nhìn về mấy tôn cường giả đại năng trước mắt, trong mắt không hề có nửa điểm sợ hãi.
"Giết!"
Theo nhịp thở.
Tử Cực Huyền Công bộc phát.
Hai môn nghịch thiên tuyệt học Bại Thiên Thần Tôn, giờ phút này cũng ở trong tay Cổ Trần Thần Hoàng bộc phát ra thần uy khó tin.
Ở một bên khác.
Đôi mắt Lâu Vân lạnh lẽo, không nói một lời liên thủ cùng cường giả U Minh Tiên Đình khác, vây quét đối phương.
Hắn hiểu rõ thân phận hiện giờ của mình.
Nếu có thể dựa vào thực lực của mình, trực tiếp trấn áp Cổ Trần Thần Hoàng là tốt nhất, nhưng nếu không thể, vậy cũng không cần quan tâm mặt mũi hay không, trực tiếp liên thủ vây công là được.
Thiên Uyên đóng lại.
Mắt thấy Cổ Trần Thần Hoàng lâm vào vòng vây, sắc mặt đám người hoàng triều Thiên Nguyệt và các cường giả thế lực Cổ Hoang hơi đổi.
"Không ổn rồi!"
"Cổ phó tông chủ bị vây công ——"
Nhất thời Nhan Dương cùng những người khác không nhịn được, phải đi trước giúp Cổ Trần Thần Hoàng, dù sao nếu như đối phương có chuyện gì, vậy thì quan ải Thiên Uyên rất khó giữ được.
Mặt khác.
Nếu Cổ Trần Thần Hoàng vẫn lạc, Thanh Tông chỉ sợ sẽ nổi giận.
Đến lúc đó Thanh Tông trách tội xuống, ai cũng không chiếm được lợi ích gì.
Cho nên.
Nhan Dương bọn người đương nhiên không thể ngồi nhìn Cổ Trần Thần Hoàng rơi vào vòng vây.
Bất quá.
Khi bọn họ chuẩn bị giúp Cổ Trần Thần Hoàng thì lại thấy, trong đại quân U Minh Tiên Đình, rất nhiều khí tức cường đại khác cũng bộc phát, từng cường giả trực tiếp hướng tới Thiên Uyên quan, khiến cho Nhan Dương và những người khác không thể không ra tay ngăn cản.
"U Minh Tiên Đình thành lập không bao lâu, nội tình cũng không yếu."
Trên hư không, Kiếm Tôn nhìn cuộc chiến ở Thiên Uyên quan, không khỏi khẽ lắc đầu.
Hắn cũng hiểu rõ nguyên nhân thực sự của tình hình này.
U Minh Tiên Đình tuy thành lập trong thời gian ngắn, nhưng đối phương chiếm đoạt tất cả thế lực lớn, trong thời gian ngắn nội tình tăng vọt, cường giả tất nhiên không hề thiếu.
Giống như là trong đại quân U Minh Tiên Đình hiện giờ, Kiếm Tôn đã gặp không ít cường giả đại năng.
Chỉ riêng về số lượng cường giả, Cổ Hoang đã rơi vào thế yếu.
Bất quá.
Đại quân giao tranh.
Không chỉ so số lượng cường giả, càng là xem xét nội tình thực lực.
"Công tham tạo hóa của Tử Vi đế quân là không cần bàn cãi, trong đó thủ đoạn lại càng nhiều vô số, phía trước trận pháp đã khiến bản tôn mở mang tầm mắt, nghĩ đến sau này Thanh Tông cũng có thể đem lại một vài kinh hỉ!"
Kiếm Tôn mở miệng nói.
Tứ Tí Ma Thần ở một bên nghe vậy không nói gì, chỉ quan sát chiến trường.
Người khác của Thanh Tông, hắn không thèm để ý.
Nhưng nếu như Cổ Trần Thần Hoàng và Cố Thanh Dương xảy ra nguy hiểm thì Tứ Tí Ma Thần đương nhiên sẽ phải ra tay.
Đặc biệt là Cố Thanh Dương.
Đối phương là thân truyền đệ tử của Thẩm Trường Thanh, Tứ Tí Ma Thần đương nhiên hiểu rõ tầm quan trọng của Cố Thanh Dương.
— Lúc này.
Trong chiến trường.
Thiên Uyên quan đã hỗn loạn tưng bừng.
Tu sĩ U Minh Tiên Đình rất đông, cũng có không ít người thừa cơ xông vào Thiên Uyên quan, cùng tu sĩ Cổ Hoang trấn thủ Thiên Uyên quan chém giết, thậm chí đột phá phòng tuyến đầu tiên của Thiên Uyên quan, trực tiếp giết vào bên trong Thiên Uyên quan, muốn mở cửa thành ra.
Phải biết rằng.
Thiên Uyên quan có vô số trận pháp khắc họa, hơn nữa Thiên Uyên quan luyện chế cũng không tầm thường.
Trước có cấm bay trận pháp.
Sau có hùng quan ngăn cản.
U Minh Tiên Đình ở trên địa lợi này chắc chắn rơi vào thế yếu.
Nhưng nếu có thể mở được cửa thành hùng quan, vậy thì những thế yếu này sẽ biến mất.
Về điểm này.
Một phương Cổ Hoang đương nhiên không để cho U Minh Tiên Đình thực hiện được.
Bên dưới Thiên Uyên quan, Cố Thanh Dương dùng tay làm kiếm, kiếm khí huy hoàng càn quét bốn phương, tùy ý chém giết đông đảo tu sĩ U Minh Tiên Đình, dù cho có cường giả đạo quả ra tay, cũng không thể ngăn cản được hắn đối diện.
Đây chính là sức mạnh của thiên kiêu đỉnh cao.
Nhận được truyền thừa chỉ điểm của Thẩm Trường Thanh, Cố Thanh Dương tuy chỉ có cảnh giới tương đương với đạo quả nhất trọng, nhưng xét về phương diện chiến lực thì ngay cả cường giả đạo quả trung kỳ cũng có thể chém giết.
Cửu Tiêu kiếm chỉ vung ra, vô tận kiếm khí thôn thiên phệ địa.
Nhưng rất nhanh.
Đã có cường giả U Minh Tiên Đình để mắt tới Cố Thanh Dương.
"Ngươi chính là thân truyền đệ tử của Thẩm Trường Thanh?"
Có một thanh âm tràn ngập ngạc nhiên truyền đến, ngay sau đó có một sức mạnh cường đại đánh tới, Cố Thanh Dương biến sắc, vội vàng điều động toàn bộ sức mạnh ngăn cản.
"Oanh!"
Kiếm khí tan loạn.
Cả người Cố Thanh Dương bị chấn bay ra, đợi sau khi hạ xuống, nhục thân thần hồn chấn động, như phải chịu một loại áp chế đáng sợ nào đó.
Lúc này.
Hắn mới nhìn rõ, người ra tay rốt cuộc là ai.
"Đại năng!"
Trong miệng Cố Thanh Dương thốt ra hai chữ, sắc mặt ngưng trọng vô cùng.
Trước mặt hắn, rõ ràng là một tôn thiên tướng của U Minh Tiên Đình.
"Chậc chậc, không ngờ ở chỗ này lại gặp được cá lớn, nếu có thể chém giết ngươi, chắc chắn sẽ lập công lớn!"
Kỳ Thắng lộ vẻ mặt dữ tợn, tựa như Cố Thanh Dương đã trở thành con cá trong chậu của mình.
Thái Sơ Tiên Đế vô cùng phẫn nộ đối với Thanh Tông, đặc biệt là vị tông chủ Thanh Tông, đối phương lại càng khiến ông ta có nhiều bất mãn.
Bây giờ.
Cố Thanh Dương là thân truyền đệ tử của vị tông chủ Thanh Tông.
Nếu mình có thể chém giết đối phương, Kỳ Thắng tin rằng hắn chắc chắn có thể thăng lên thượng thiên tướng, thậm chí sau này trở thành thần thiên tướng cũng không phải là không thể.
Bất quá.
Xác suất để trở thành thần thiên tướng quá thấp.
Dù sao muốn trở thành thần thiên tướng không chỉ phải có đủ công lao lớn mà còn phải có thực lực tương ứng.
Không có thực lực đại năng thất trọng trở lên, muốn trở thành thần thiên tướng là điều không thể nào.
Nhưng coi như không thể trở thành thần thiên tướng, có thể trở thành thượng thiên tướng cũng là không tệ, một khi được thăng chức, Kỳ Thắng có được khí vận Tiên Đình sẽ càng nhiều, những đột phá tiếp theo có thể sẽ trở nên đơn giản hơn rất nhiều.
"Bản tọa khuyên ngươi đừng vùng vẫy vô ích, có lẽ ta có thể cho ngươi thống khoái."
Thần sắc Kỳ Thắng lạnh lẽo, một cỗ khí tức đáng sợ bao phủ Cố Thanh Dương, phong tỏa trấn áp cả một vùng không gian, khiến đối phương không có bất cứ khả năng chạy trốn nào.
Mắt thấy Kỳ Thắng từng bước ép sát, Cố Thanh Dương không nói gì, chỉ điều động một thân thực lực, chuẩn bị bộc phát công kích mạnh mẽ vào thời khắc mấu chốt.
Thấy tình cảnh này.
Kỳ Thắng khẽ lắc đầu, trên mặt tràn đầy vẻ khinh thường: "Chỉ là vùng vẫy mà thôi —"
Lời còn chưa dứt, đối phương đã ngang nhiên ra tay, một chưởng đánh về phía Cố Thanh Dương.
Trong lời nói hắn có phần coi thường Cố Thanh Dương, nhưng khi thật sự ra tay thì lại là Lôi Đình tức giận, có thể nói là thi triển hết thực lực đại năng.
Sư tử vồ thỏ cũng dùng hết sức.
Kỳ Thắng tự nhiên không thể chủ quan.
Dù sao.
Tuy Cố Thanh Dương yếu, nhưng đối phương lại là thân truyền đệ tử của Thẩm Trường Thanh, uy danh của vị tông chủ Thanh Tông kia, Kỳ Thắng đã sớm nghe như sấm bên tai.
Mắt thấy nhất kích tất sát của Kỳ Thắng đánh đến, Cố Thanh Dương lộ ra một nụ cười lạnh, ngay sau đó bàn tay trái lật một cái, phù lục đeo trên tay trước đó lập tức được kích phát.
"Oanh ——"
Phù lục bốc cháy.
Kiếm khí thông thiên trảm phá hư không, sức mạnh kinh khủng đến cực điểm khiến sắc mặt Kỳ Thắng biến đổi.
"Phù lục đại năng!"
Kỳ Thắng thấy kiếm khí chém tới, trong lòng đã bị bao phủ bởi một tầng bóng ma tử vong, khiến hắn phải lui nhanh đồng thời tế ra chí bảo hộ thân, mưu toan ngăn cản một kích đáng sợ này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận