Nhân Tộc Trấn Thủ Sứ

Chương 671: Nhân tộc phân tranh không cho phép yêu tà nhúng tay (1a)


Chương 671: Nhân tộc phân tranh không cho phép yêu tà nhúng tay (1a)
Âm thầm lắc lắc đầu, Vân Tôn nói: “Thẩm trấn thủ muốn diệt trừ các tông môn đầu phục Thiên Hạ minh, một điểm này Vân mỗ có thể lý giải, nhưng nếu là ra tay đối với tông môn khác, chỉ sợ sẽ mang toàn bộ tông môn đều ép đứng về phía Thiên Hạ minh.
Như vậy, thực lực Thiên Hạ minh sẽ một lần nữa tăng vọt.
Việc này nói đến cùng, đối với chúng ta không có lợi gì.”
Đừng nhìn bây giờ Thẩm Trường Thanh cùng Thích Ma Ha lập ra ước định.
Nhưng mà, cho dù là sau chuyện Thích Ma Ha thua, đối phương cũng sẽ không thật sự khoanh tay chịu chết.
Hôm nay càng tăng trưởng thực lực Thiên Hạ minh, đối với Trấn Ma ti mà nói, lại càng không có lợi.
Vấn đề chủ yếu, vẫn là Vân Tôn không cho rằng, Thẩm Trường Thanh có thể có thực lực chém giết Thích Ma Ha.
Có khả năng thắng là một chuyện, có thể chém giết hay không lại là một câu chuyện khác.
Nếu đối phương thực có nắm chắc chém giết Thích Ma Ha, sẽ không lập lời hẹn một năm sau với đối phương.
Nói đến cùng, Thẩm Trường Thanh vẫn là chưa có nắm chắc.
Cho nên, mới sẽ cần một năm thời gian làm giảm xóc.
Lời của Vân Tôn, khiến người khác cũng đều khẽ gật đầu.
Theo bọn họ thấy, đối phương nói cũng không sai.
Sắc mặt Thẩm Trường Thanh không thay đổi: “Lời của Vân trấn thủ, Thẩm mỗ đương nhiên rõ, thời kì khác nhau dùng thủ đoạn khác nhau, quá mức bảo thủ chưa chắc đã là một chuyện tốt.
Nếu thật là xảy ra vấn đề gì, cũng có ta vị Trấn Thủ sứ phủ Nam U này một mình chịu trách nhiệm là được.”
“Thẩm trấn thủ nói quá lời rồi!”
Vân Tôn bất đắc dĩ nói một câu, mấy người khác cũng cúi đầu xuống.
Đối phương bây giờ, đã là rõ ràng muốn nâng ra thân phận bản thân.
Đúng vậy.
Trấn Thủ sứ phủ Nam U.
Quyết định đối phương làm ra, cho dù là bản thân Vân Tôn, cũng không có cách nào từ chối.
Sau đó, hắn liền nhìn về phía Lạc Tấn.
Lạc Tấn ngầm hiểu, ôm quyền nói: “Thẩm trấn thủ yên tâm, tại hạ sẽ mau chóng chỉnh hợp tin tức thành hồ sơ, sau đó đưa đến trong tay của ngài.”
“Thời gian ba ngày đủ không?”
“Không thành vấn đề.”
Lạc Tấn gật đầu.
Thiên Sát vệ mọi lúc đều có tư liệu, thời gian ba ngày, đã là phi thường dư dả.
Sau đó, Thẩm Trường Thanh nói: “Còn có, ta muốn ở Trấn Ma ti thành Nam Hải xây dựng một tòa ngục Trấn Ma, để giam giữ yêu tà.”
“Ngục Trấn Ma?”
Vân Tôn ngẩn ra, sau đó liền mở miệng giải thích.
“Thẩm trấn thủ, ngục Trấn Ma không phải người bình thường có thể xây dựng, cần người của Tiềm Tâm các mới được, hơn nữa giam giữ yêu tà có tai hoạ ngầm rất lớn, một khi yêu tà giam giữ bên trong bị thả ra, hậu quả thiết nghĩ không chịu nổi.”
Quốc đô xây dựng ngục Trấn Ma cùng tháp Phong Ma, đó là chuyện không có cách nào.
Nhưng hậu quả, cũng phi thường rõ ràng.
Không thấy sao?
Từ khi Đông Phương Chiếu thượng vị tới nay, số lần rời khỏi quốc đô có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Đặc biệt theo bây giờ thực lực Trấn Ma ti xuống dốc, đối phương càng chưa rời khỏi quốc đô một bước.
Vì sao?
Nguyên nhân sâu xa, vẫn là bởi vì ngục Trấn Ma cùng tháp Phong Ma tồn tại.
Nếu là rời khỏi, yêu tà đánh vào quốc đô, đánh vỡ hai nơi đó mà nói, như vậy quốc đô trong khoảnh khắc sẽ trở thành quỷ vực.
Cho dù là Đại Tần cửu phủ, cũng có khả năng sinh linh đồ thán.
Đây ——
Chính là tai hoạ ngầm của giam giữ yêu tà.
Thẩm Trường Thanh nói: “Vân trấn thủ có thể yên tâm, chuyện ngục Trấn Ma, ta sẽ bảo người Tiềm Tâm các đến làm, về phần cái gọi là tai hoạ ngầm, cũng không cần quá mức lo lắng.
Ngục Trấn Ma chỉ giam giữ yêu tà cấp độ quỷ quái, không nhốt tầng diện yêu ma.
Nếu là ngục Trấn Ma bị phá, tàn sát bừa bãi cũng chỉ là một ít quỷ quái mà thôi.
Chẳng lẽ một cái phân bộ Trấn Ma ti to như vậy, ngay cả một đám yêu tà cấp bậc quỷ quái, cũng không có cách nào xử lý sao?”
“Cái đó thì không —— “
Vân Tôn trầm giọng nói.
Chút thực lực ấy, Trấn Ma ti thành Nam Hải vẫn là có.
Sau đó, Thẩm Trường Thanh mở miệng lần nữa: “Còn có, ta muốn thành Nam Hải mang địa phương trước nay đồn đại yêu tà quậy phá, lại tìm không ra hành tung yêu tà, đều sửa sang lại thành hồ sơ cho ta.”
“Vâng!”
Lạc Tấn cung kính trả lời.
Nhìn về phía người khác đang ngồi, Thẩm Trường Thanh cũng không nói gì nữa.
“Ta cũng không có việc khác cần dặn dò, các ngươi đều tự xử lý công việc đi, ta chỉ ở lại nơi này ba ngày, trong vòng ba ngày nếu có chuyện gì, cũng có thể tới tìm ta.”
Nói xong, hắn lại nhìn về phía tri phủ ngồi ở cuối cùng, luôn cúi đầu không nói gì.
“Lưu tri phủ, Thẩm mỗ ở trong phủ nha vài ngày, không có vấn đề gì chứ?”
“Không có không có, Thẩm đại nhân có thể ở lại nơi này, là vinh hạnh của hạ quan!”
Lưu tri phủ cuống quít phục hồi tinh thần lại, liên tục xua tay.
——
Không đến hai khắc đồng hồ.
Lưu tri phủ đã lập tức sắp xếp người, mang phòng sửa sang lại, sau đó để Thẩm Trường Thanh vào ở.
Về phần Thiên Khôi, thì ở lại chỗ vườn hoa nội sảnh nghỉ ngơi, người bình thường cũng không dám quá mức tới gần.
Đám người Vân Tôn, có kẻ hoặc là trở về thành Nam Hải chủ trì đại cục, có người thì ở lại chỗ này, một là chờ đợi Thẩm Trường Thanh phân phó, một là giúp đỡ người khác trong thành xử lý công việc sau cuộc chiến.
Trong phòng.
Thẩm Trường Thanh ngồi một mình ở nơi đó, trước mặt đặt chén trà, bên trên có hơi nóng mơ hồ bốc lên.
“Thực lực của Thích Ma Ha không đơn giản, thế mà nắm giữ thủ đoạn cấp bậc thần thông, khó trách hắn có tự tin sáng tạo Thiên Hạ minh, hơn nữa không sợ Đại Tần —— “
Ánh mắt hắn thâm thúy.
Võ học cấp bậc thần thông, đã không phải võ học trên ý nghĩa bình thường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận