Nhân Tộc Trấn Thủ Sứ

Chương 4567 - Lại tới tường lũy chư thiên (1)

Khi thấy được thuyền dài dâng lên, toàn bộ tu sĩ Thiên Lôi vực đều nhìn về phía bầu trời, một ít thế lực cùng tu sĩ biết được tin tức hơi do dự một lát, cũng đều yên lặng theo ở phía sau, cùng nhau tới tường lũy chư thiên.
“Thiên tông đã tới tường lũy chư thiên, chúng ta cũng nên hành động rồi!”
Hoàng đình quốc đô, Cổ Hưng khoanh tay nhìn về phía bầu trời, từng chiếc thuyền dài ngự không mà đi, bên trên hội tụ khí tức mạnh mẽ đến cực điểm.
Những chiếc thuyền dài này không thuộc loại đạo binh, nhưng lại mạnh hơn đạo binh bình thường rất nhiều, chỉ vì chúng nó đều là chí bảo Thiên tông luyện chế thành.
Trên thuyền dài cũng có dấu ấn thuộc về Thiên tông.
Một con thần thú.
Nói chuẩn xác chính là thượng cổ Long Tượng.
Đây là tiêu chí tông môn của Thiên tông hôm nay, cũng có thể nói là đồ đằng.
Thiên tông bây giờ ở mặt ngoài có ba con hung thú đứng đầu.
Chu Yếm!
Long Tượng!
Long Tước!
Luận thực lực tự nhiên là Chu Yếm mạnh nhất.
Nhưng luận tiềm lực mà nói, Chu Yếm cùng Long Tượng đều bất phân cao thấp.
Chỉ có Long Tước, nội tình xem như yếu nhất.
Chẳng qua, mọi cái ‘yếu’ đều là tương đối, Long Tước yếu nữa cũng không thể bỏ qua việc nó chính là huyết mạch thượng đẳng Thần Quân.
Lại thêm Long Tượng làm hộ tông thần thú đầu tiên, Thẩm Trường Thanh mang nó làm dấu hiệu của Thiên tông, cũng không có ai nói lời phản đối.
Bởi vậy, khi con thuyền khắc dấu hiệu Long Tượng xuất hiện, liền đại biểu cho Thiên tông đến rồi.
Đối với dấu hiệu cố hữu của một tông môn, cũng không có thế lực khác dám giả mạo, một khi làm như vậy nếu cuối cùng bị nhìn thấu, chính là kết cục không chết không thôi.
Cho nên khi thuyền dài cắt qua hư không, cho dù Cổ Hưng chưa đạt được tin tức khác, chỉ xem bộ dáng thuyền dài, liền có thể rõ đây là tồn tại lệ thuộc Thiên tông.
Trong thời gian này các tin tức truyền lưu, nói rõ Thiên tông muốn tới tường lũy chư thiên trấn thủ.
Trên thực tế.
Sớm từ nửa tháng trước.
Thẩm Trường Thanh cũng cố ý báo cho hoàng đình.
Cho nên Cổ Hưng cũng đang yên lặng làm chuẩn bị.
Hôm nay cơ duyên lớn nhất của chư thiên ngay tại tường lũy chư thiên, chỉ cần có thể nắm bắt cơ duyên này, liền có cơ hội không ngừng đột phá, vấn đỉnh chí cao.
Cho nên, sau khi đạt được tin tức của Thẩm Trường Thanh, Cổ Hưng ngay lập tức mang cường giả ở mặt ngoài của hoàng đình triệu tập lại một chỗ, chỉ chờ một thời cơ liền trực tiếp tới tường lũy chư thiên.
Hôm nay.
Thiên tông hành động.
Nói rõ thời gian hoàng đình chờ đợi đã đến.
Ở lúc Cổ Hưng ra lệnh một tiếng, toàn bộ cường giả hoàng đình cũng đều ngự không mà lên, chậm rãi hướng về tường lũy chư thiên mà đi.
Một lần này, Cổ Hưng chưa đi qua.
Hắn là Nhân hoàng, tự nhiên nên tọa trấn hoàng đình.
Cho nên dẫn đội là tứ phương đế quân.
Bạch Đế Đông Phương Chiếu!
Xích Đế Cổ Sơn!
Hắc Đế Thương Bắc!
Thanh Đế Dương Ngạn!
...
“Cơ hội của Thiên Đạo tông ta tới rồi, nghe danh đã lâu tường lũy chư thiên cơ duyên rất nhiều, chỉ cần chém giết tu sĩ U Minh liền có thể được chư thiên trao tặng, giúp bản thân tu hành.
Lần này do ngươi dẫn đội đi, nhớ lấy, mọi chuyện đều lấy bảo toàn bản thân làm chủ, đừng sơ ý!”
Trong Thiên Đạo tông, Thần Hư nhìn người trước mặt, trầm giọng nói.
Đứng ở trước mặt hắn không phải ai khác, chính là Dịch Đạo bế quan đã lâu.
Đối phương lần này xuất quan tuy chưa đột phá Đạo Tiên, nhưng cũng đã thành tựu Chân Tiên viên mãn, lại thêm nội tình tích lũy, cho dù so với Đạo Tiên thật sự, cũng chưa chắc yếu hơn bao nhiêu.
Cho dù là trong rất nhiều đệ tử của Thiên Đạo tông, cũng không thấy có ai có thể ở trong thời gian ngắn như vậy, đã tu luyện đến cảnh giới Chân Tiên viên mãn.
Tiến cảnh của Dịch Đạo, Thần Hư cũng rất là hài lòng.
Hắn vẫn luôn mang Dịch Đạo coi là người nối nghiệp của Thiên Đạo tông, đối phương cũng quả thực chưa làm mình thất vọng.
Nếu ở thời điểm trước kia, cách làm tốt nhất chính là để Dịch Đạo tiếp tục bế quan, không phá Đạo Tiên tuyệt không xuất quan.
Nhưng thế cục bây giờ đã trở nên khác biệt.
Một mặt bế quan muốn thật sự đột phá Đạo Tiên, thời gian cần tuyệt đối không ngắn.
Cho dù là lấy thiên phú của Dịch Đạo, muốn thật sự bước ra một bước đó, ít nhất cũng cần mấy trăm năm thời gian mới được.
Hôm nay đại kiếp bùng nổ.
Thế cục chớp mắt lướt qua.
Đừng nói mấy trăm năm sau là tình huống gì, cho dù là mười năm sau cũng không ai có thể đủ đánh giá.
Cho nên, tiếp tục bế quan đã không cần thiết.
Lần này đạt được tin tức của Thiên tông, Thần Hư lập tức làm ra quyết định, để Dịch Đạo dẫn dắt đệ tử Thiên Đạo tông tới tường lũy chư thiên rèn luyện.
Ở nơi đó, vị thánh tử Thiên Đạo tông này mới có thể trưởng thành tốt hơn.
Cho dù tường lũy chư thiên hung hiểm không nhỏ, nhưng tu hành lại nào sẽ thuận buồm xuôi gió.
Mình cũng không có khả năng che chở Thiên Đạo tông mãi, tuy Thiên Đạo tông là một trong năm tông, nhưng so với các thế lực của chư thiên hôm nay, Thiên Đạo tông chỉ có một vị Đạo Tiên tọa trấn thật sự quá yếu.
Nếu không phải ở Thiên Lôi vực, chỉ sợ Thiên Đạo tông sớm bị thế lực khác chia cắt hết.
Loại tình huống này, Thần Hư chỉ có thể buông tay liều một phen.
Lấy thiên tư của Dịch Đạo, chỉ cần đối phương có thể trưởng thành lên, ngày khác nhất định là cường giả đứng đầu.
“Đệ tử tất nhiên toàn lực ứng phó, không phụ sư tôn phó thác!”
Dịch Đạo chắp tay nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận