Nhân Tộc Trấn Thủ Sứ

Chương 2515: Chính diện quyết chiến

"Chương 2515: Chính diện quyết chiến "Thượng cổ đại năng!"
"Cổ Trần —— "
Cửu Uyên Thần Hoàng ánh mắt lạnh lùng.
Hắn cũng là một cường giả thời thượng cổ, tất nhiên là nghe qua danh tiếng của Cổ Trần Thần Hoàng.
Chỉ tiếc.
Lúc trước Cổ Trần Thần Hoàng nổi danh ở Cổ Hoang, Cửu Uyên Thần Hoàng cũng chỉ nghe nói sự tồn tại của đối phương, chứ chưa từng gặp mặt trực tiếp.
Đến sau này.
Chính là truyền đến tin tức Cổ Trần Thần Hoàng bị Thiên Tuyền thánh địa trấn áp, hoàn toàn t·ử vong tiêu tan.
Cho nên.
Đối với sự tồn tại của Cổ Trần Thần Hoàng, Cửu Uyên Thần Hoàng cũng không để vào mắt.
Cùng là thượng cổ đại năng.
Cổ Trần Thần Hoàng ngã xuống trong tay Thiên Tuyền thánh địa, nếu không có lưu lại đường lui, thì đã t·ử vong tiêu tan từ lâu.
So sánh mà nói.
Cửu Uyên Thần Hoàng từ thời xa xưa sống đến nay, cho dù từng quay đầu tu luyện lại, nhưng nhờ vào Thái Sơ Tiên Đế trợ giúp, tu vi không những khôi phục đỉnh cao ngày xưa, mà còn tiến thêm một bước.
Cho nên.
Cửu Uyên Thần Hoàng tự tin không thèm để ý đối phương.
"Hắc Ngạc ngươi đúng là càng sống càng kém, một kẻ thất bại từ thời xa xưa cũng có thể làm ngươi kinh hoảng như vậy."
Cửu Uyên Thần Hoàng liếc nhìn Hắc Ngạc thiên tướng bên cạnh, không khỏi lên tiếng châm chọc một câu.
Sắc mặt Hắc Ngạc thiên tướng khó coi, nhưng không hề phản bác điều gì.
Thua là thua.
Không có lý do gì để bào chữa cả.
Nếu không.
Với tính cách của Hắc Ngạc thiên tướng trước kia, thế nào cũng phải phản bác lại đôi câu.
Nhưng hiện tại.
Hắc Ngạc thiên tướng chỉ nhắc nhở một câu, sau đó giữ im lặng.
"Cửu Uyên thiên tướng vẫn nên cẩn thận, vị phó tông chủ Thanh Tông kia không đơn giản đâu."
"Hừ, không đơn giản thì sao, Cổ Trần năm đó đã ngã xuống, giờ chỉ còn t·àn hồn đoạt xác sống lại, thực lực còn khôi phục được bao nhiêu.
Trận chiến này Cổ Trần chính là mấu chốt, vậy bản tọa sẽ tự mình ra tay trấn áp hắn.
Chỉ cần hắn vừa c·hết, Thanh Tông tự nhiên sẽ không đánh mà bại!"
Cửu Uyên Thần Hoàng lạnh giọng nói.
Dù cho Hắc Ngạc thiên tướng thua trong tay Cổ Trần Thần Hoàng, Cửu Uyên Thần Hoàng cũng không hề kiêng kỵ.
Là một cường giả đỉnh cao từ thời xa xưa, Cửu Uyên Thần Hoàng có ngạo khí của riêng mình.
Huống chi.
Bản thân hắn cũng không xem trọng Hắc Ngạc thiên tướng.
Cả hai cùng là thần tướng, nhưng Cửu Uyên Thần Hoàng tự nhận mình mạnh hơn Hắc Ngạc thiên tướng rất nhiều.
Hiện tại, đối phương thất bại, cũng chỉ có thể nói năng lực bản thân không đủ mà thôi, không đủ để chứng minh Cổ Trần Thần Hoàng cường đại.
Nghe vậy.
Ánh mắt Hắc Ngạc thiên tướng có chút lấp lánh, không tiếp tục khuyên can điều gì.
Sau đó.
Cửu Uyên Thần Hoàng hạ lệnh, toàn lực thu thập tình báo về đại quân Thanh Tông, rồi đồng thời chỉnh hợp lực lượng Thanh Khê phủ hiện tại, chuẩn bị trực tiếp giao chiến với Cổ Trần Thần Hoàng....
Trong khi Cửu Uyên Thần Hoàng quyết đoán, hành động thì bên Thanh Tông cũng lập tức biết được tin tức.
Dù sao hiện tại đại quân tiến đánh Thanh Khê phủ, Thanh Tông không thể không nắm rõ tình báo về Thanh Khê phủ.
Huống chi, Cửu Uyên Thần Hoàng lần này có động thái không nhỏ, thám tử của Thanh Tông muốn không rõ cũng khó.
"Cửu Uyên!"
"Không ngờ rằng người này lại đầu quân cho U Minh Tiên Đình!"
Cổ Trần Thần Hoàng nhìn thông tin trong tay, ánh mắt có chút ngưng trọng.
Thanh danh của Cửu Uyên Thần Hoàng, hắn đương nhiên không lạ gì.
Cũng là một cường giả từ thời xa xưa, bây giờ nghe Cửu Uyên Thần Hoàng xuất hiện, trong lòng Cổ Trần Thần Hoàng cũng có một cỗ chiến ý dâng lên.
"Thực lực của Cửu Uyên người này không yếu, bất quá năm đó người này trong một trận chiến ở chư thiên, từng bị Tử Vi đế quân trấn áp, trốn về U Minh sau đó thì hoàn toàn mai danh ẩn tích.
Không ngờ rằng, người này lại xuất hiện ở đây."
Trong đại điện, Kiếm Tôn không mặn không nhạt nói.
Hắn ngược lại không hề coi Cửu Uyên Thần Hoàng ra gì, nếu như mình có thể xuất thủ, không cần nói một Cửu Uyên Thần Hoàng, dù có mười người thì cũng trong nháy mắt hóa thành tro tàn tại chỗ.
Nhưng mà.
Quy tắc chính là quy tắc.
Tiên Vương không ra tay.
Đây là chuyện mà song phương ngầm thừa nhận.
Không chỉ vì việc Tiên Vương ra tay, một khi rơi vào mai phục của đối phương, rất có thể sẽ lún sâu khó thoát.
Còn có một vấn đề khác.
Đó chính là Tiên Vương không kiêng kỵ xuất thủ, sẽ chỉ khiến hai bên đều tổn thương.
Dù sao —— Tồn tại ở cấp Tiên Vương, quá mức mạnh mẽ.
Những người dưới Tiên Vương đều chỉ là sâu kiến.
Nếu như Tiên Vương của hai bên không kiêng kỵ ra tay, tùy ý tàn sát tu sĩ dưới trướng của nhau, thì cuối cùng cả hai bên cũng chỉ chịu chung kết quả lưỡng bại câu thương.
Kết quả như vậy không phù hợp với lợi ích của bất cứ thế lực nào.
Cho nên.
Đây cũng là một nguyên nhân khác khiến Tiên Vương không tự mình xuất thủ.
Một khi quy tắc bị p·h·á vỡ, vậy cục diện sẽ hoàn toàn mất khống chế.
Nếu thực sự đến mức đó, e là toàn bộ tu sĩ U Minh đều sẽ tiêu vong, chỉ còn lại một đám Tiên Vương sống sót trên đời.
Cho nên.
Với nhiều nguyên nhân, Tiên Vương phần lớn chỉ đóng vai trò là Định Hải Thần Châm, chứ không trực tiếp tham chiến.
Trừ phi.
Thực sự đại thế đã mất.
Khi đó mới có thể bất chấp hậu quả.
Cho nên.
Dù Cửu Uyên Thần Hoàng có xuất hiện, Kiếm Tôn và các Tiên Vương khác cũng không thể trực tiếp ra tay tiêu diệt.
"Cửu Uyên từng bị tông chủ trấn áp?"
Cổ Trần Thần Hoàng kinh ngạc.
Hắn không bất ngờ khi Cửu Uyên Thần Hoàng bị Thẩm Trường Thanh trấn áp, dù sao cường giả bị Thẩm Trường Thanh trấn áp thật sự quá nhiều.
Điều khiến Cổ Trần Thần Hoàng thấy bất ngờ là, Cửu Uyên Thần Hoàng sau khi bị Thẩm Trường Thanh trấn áp mà vẫn sống sót được.
Việc này.
Mới thật sự đáng kinh ngạc.
Phải biết rằng.
Trong số những cường giả từng giao thủ với Thẩm Trường Thanh, có thể sống sót rời đi không được mấy người.
Việc Cửu Uyên Thần Hoàng vẫn còn sống quả thực có chút ngoài dự liệu.
Kiếm Tôn nói: "Người kia thật ra cũng không yếu, bây giờ thần tướng Thanh Khê phủ đã đại bại, Thái Sơ Tiên Đế phái Cửu Uyên đến đây, e là cũng có chỗ dựa."
"Xem động thái của U Minh Tiên Đình, Cửu Uyên có lẽ muốn tập hợp lực lượng để đối đầu trực tiếp với Thanh Tông."
"Nếu giao chiến trực diện, cổ phó tông chủ có chắc sẽ trấn áp được Cửu Uyên không?"
Nghe vậy.
Cổ Trần Thần Hoàng ngược lại tỏ ra bình thản.
"Có thể trấn áp Cửu Uyên hay không thì ta phải đánh một trận mới biết được, bất quá chỉ cần Tiên Vương không ra tay thì tin rằng U Minh không có mấy ai có thể trấn áp được ta.
Thực lực Cửu Uyên dù mạnh, cũng chưa chắc đã là đối thủ của ta."
Điểm này.
Cổ Trần Thần Hoàng vẫn có chút tự tin.
Đặc biệt là sau trận chiến với Hắc Ngạc thiên tướng, càng khiến sự tự tin của Cổ Trần Thần Hoàng tăng lên gấp bội.
Thấy đối phương không sợ hãi, Kiếm Tôn không nói gì thêm.
Trên thực tế.
Thực lực mà Cổ Trần Thần Hoàng thể hiện ra, hoàn toàn chính xác xứng đáng được gọi là người mạnh nhất dưới Tiên Vương.
Với thực lực như vậy, dù còn chưa đủ sức đối đầu với Tiên Vương, nhưng cũng đã rất gần cấp độ đó.
Nếu đối phương có thể tiếp tục tích lũy thêm thì sẽ đủ điều kiện để tấn công Tiên Vương.
"Nếu cổ phó tông chủ có chắc chắn, vậy bản tôn cũng an tâm."
Kiếm Tôn gật đầu.
Sau đó.
Cổ Trần Thần Hoàng cũng chỉnh đốn đại quân.
Năm cánh quân đang tấn công các hướng cũng đột ngột dừng lại, sau đó tập trung về phía mình.
Mục đích của việc này.
Cổ Trần Thần Hoàng đương nhiên là muốn đánh tan Cửu Uyên Thần Hoàng bằng một đòn sấm sét.
Nếu trận chiến này có thể một lần nữa đánh bại U Minh Tiên Đình thì sức chống cự của Thanh Khê phủ cũng sẽ giảm đi đáng kể.
Hắc Ngạc thiên tướng đã bại một lần, nếu giờ Cửu Uyên Thần Hoàng cũng thất bại thì khí thế của U Minh Tiên Đình chắc chắn sẽ giảm mạnh, khi đó tất nhiên không có mấy cơ hội chống trả....
"Hừ, xem ra hắn đúng là tự tin tràn đầy, cũng tốt, đợi bản tọa ra tay trấn áp hắn, để cho hắn hiểu rõ có người tài giỏi hơn mình!"
Động thái của Thanh Tông tất nhiên không thể qua mắt được Cửu Uyên Thần Hoàng.
Hắn chỉ cười lạnh trong lòng về điều này.
Trước đây hắn còn lo Cổ Trần Thần Hoàng sợ hãi không dám đánh, nếu đối phương đánh chắc từng bước thì mình muốn một lần đánh bại hắn cũng không dễ như vậy.
Nhưng bây giờ.
Cửu Uyên Thần Hoàng phát hiện mình đã nghĩ sai.
Vị này sau một trận đại thắng liền có tự tin thái quá.
Xem bộ dạng của hắn lúc này, thì có vẻ cũng rất tự tin.
Nhưng điều này vừa hay thôi, Cửu Uyên Thần Hoàng đang lo không có cơ hội.
Cổ Trần Thần Hoàng đã bằng lòng giao chiến thì hắn đương nhiên muốn cùng đối phương đánh đến cùng.
Dù là U Minh Tiên Đình hay Thanh Tông, bây giờ đều tràn đầy tự tin, song phương tập kết hơn trăm ức quân, khiến cả Thanh Khê phủ chấn động.
Không chỉ riêng Thanh Khê phủ.
Mà cả các phủ liền kề khác cũng nhận được tin tức.
Khi các thế lực của Thiên Nguyệt hoàng triều đang chinh chiến tại ba phủ khác biết được chuyện này cũng đưa mắt về phía Thanh Khê phủ.
Phải biết rằng.
Trận chiến này ảnh hưởng không nhỏ.
Dù bên nào thất bại, ảnh hưởng cũng không chỉ dừng lại ở một Thanh Khê phủ.
Đặc biệt là phe Cổ Hoang.
Nếu Thanh Tông thua trận thì các thế lực của Thiên Nguyệt hoàng triều cũng không chắc có thể chiếm được ba phủ còn lại.
Rất đơn giản.
Bởi vì Thanh Tông chính là lực lượng chủ chốt của phe Cổ Hoang.
Chỉ cần Thanh Tông không bại, dù ba phủ khác có vấn đề gì thì vẫn có thể cầm cự được một thời gian.
Nhưng nếu Thanh Tông bại thì coi như mọi thứ sụp đổ hoàn toàn.
Hiện nay.
Thiên Nguyệt hoàng triều và các thế lực Cổ Hoang đương nhiên đang thầm lo lắng.
"Quyết chiến trực diện lại đến nhanh vậy, chẳng lẽ vị kia của Thanh Tông thực sự tự tin đến vậy sao?"
Nhan Dương nhìn tình báo trong tay, âm thầm thở dài.
Theo ý hắn, cách tốt nhất mà Cổ Hoang nên làm hiện giờ là từng bước tiến lên, dần dần mở rộng tình thế ở Cửu Diệu Châu.
Chỉ cần làm chắc mọi việc, U Minh Tiên Đình chưa chắc làm gì được phe mình.
Nhưng bây giờ.
Thanh Tông trực tiếp quyết chiến, vậy lại là một chuyện khác.
Chỉ tiếc.
Những chuyện này không phải Nhan Dương có thể can thiệp.
Nếu như tin tức chưa truyền đi, thì có thể hắn sẽ cho Cổ Trần Thần Hoàng vài lời khuyên, bảo hắn chậm lại, đừng manh động.
Có thể vấn đề là hiện tại tin tức đã truyền đi, lúc này nếu Thanh Tông chậm chân hoặc lùi bước, lại sẽ làm sĩ khí bên mình giảm sút, hậu quả khó lường.
Cho nên.
Nhan Dương bây giờ chỉ có thể đứng nhìn, âm thầm chờ đợi kết quả ở Thanh Khê phủ.
Trong khi đó.
Các thế lực Cổ Hoang, do Thiên Nguyệt hoàng triều cầm đầu, tạm thời cũng sẽ phòng thủ làm chủ, không tiếp tục tấn công nữa.
Nếu Thanh Tông bại thì Thiên Nguyệt hoàng triều sẽ phải từ bỏ các khu vực hiện có, co cụm lực lượng, thậm chí là rời khỏi Cửu Diệu Châu.
Nhưng nếu Thanh Tông chiến thắng, Thiên Nguyệt hoàng triều có thể sẽ tiến công quy mô lớn, trực tiếp lợi dụng tình thế Thanh Khê phủ thắng lợi để đứng vững chân tại Cửu Diệu Châu.
"Tiếp tục chú ý động thái ở Thanh Khê phủ, có bất kỳ chuyện gì đều phải báo cho ta ngay!"
Nhan Dương trầm giọng ra lệnh.
Các tu sĩ khác đương nhiên chắp tay tuân lệnh."
Bạn cần đăng nhập để bình luận