Nhân Tộc Trấn Thủ Sứ

Chương 2504: Chờ đợi thời cơ

Chương 2504: Chờ đợi thời cơ "Thanh Vân quan bị vây hãm, tình hình bên Hỗn Độn đế quốc thế nào?" Thẩm Trường Thanh không trực tiếp trả lời Khương Mạc mà hỏi một câu khác.
Người sau nghe vậy liền chắp tay đáp: "Hỗn Độn đế quốc đã phái sứ giả đến Thanh Tông, mong muốn Thanh Tông phái quân tiếp viện!"
"Phái quân tiếp viện..." Thẩm Trường Thanh trầm ngâm một lúc rồi lắc đầu nói: "Thanh Vân Châu cách Cổ Hoang quá xa, dù có trận pháp truyền tống cũng rất khó mà giúp kịp Thanh Vân Châu."
"Ngoài ra, dù Thanh Tông đưa đại quân đến Thanh Vân Châu thì sao, trực tiếp đối đầu thì chỉ khiến cả hai bên đều thiệt hại nặng nề. Nếu ta không nhớ nhầm thì Cửu Diệu Châu bây giờ đã rơi vào tay U Minh Tiên Đình rồi nhỉ?"
Cổ Hoang có chín châu, tám hoang. U Minh Tiên Đình đã chiếm cứ một nửa. Cửu Diệu Châu trước kia do Thiên Cương Tổ Đình nắm giữ, nhưng nay Thiên Cương Tổ Đình đã tàn lụi, Hoàng Phủ Phá Quân lại thần phục U Minh Tiên Đình, vậy thì chắc chắn Cửu Diệu Châu cũng nằm dưới sự khống chế của U Minh Tiên Đình.
Tông Tượng nghe vậy như hiểu ra ý định của Thẩm Trường Thanh.
"Tông chủ định động thủ với Cửu Diệu Châu sao?"
"Không sai, thay vì điều quân giúp Thanh Vân Châu thì chi bằng chúng ta đánh thẳng vào Cửu Diệu Châu. U Minh Tiên Đình đã ngang nhiên chia quân, muốn lén chiếm Cửu Châu Bát Hoang, vậy thì lần này Thanh Tông sẽ tiên phong tấn công. Cái mặt nạ ngụy trang của Thiên Uyên quan, cuối cùng cũng sẽ bị bóc trần!" Thẩm Trường Thanh cười lạnh.
Hắn chưa bao giờ là người không đánh trả. Trước kia, U Minh Tiên Đình dẫn ức vạn đại quân tấn công Thiên Uyên quan, dù Thanh Tông chiến thắng, U Minh Tiên Đình tổn binh hao tướng và chật vật tháo chạy, nhưng dù sao thì đó cũng là do U Minh Tiên Đình động thủ trước. Lần này, Thẩm Trường Thanh muốn cho chúng biết tay.
Đây chính là cơ hội. U Minh Tiên Đình chinh chiến khắp nơi, vậy thì Thanh Tông sẽ trực tiếp tấn công Cửu Diệu Châu, dù không đánh hạ được Cửu Diệu Châu thì cũng sẽ làm U Minh Tiên Đình đau đầu một phen. Nếu có thể làm suy yếu thêm khí vận của U Minh Tiên Đình thì càng tốt.
Nhiều người sẽ lo rằng, làm vậy có khiến Thái Sơ Tiên Đế giận dữ, khiến đối phương ra tay với Thanh Tông và làm cuộc quyết chiến nổ ra sớm hay không? Nhưng Thẩm Trường Thanh không lo.
Hiện tại, U Minh Tiên Đình và các thế lực khác đang trong một thế cân bằng, các bên công phạt lẫn nhau nhưng vẫn còn kiềm chế, chưa dốc hết sức tử chiến.
Thẩm Trường Thanh hiểu rõ lý do U Minh Tiên Đình làm vậy. Thực lực của Thái Sơ Tiên Đế chưa hồi phục, đối phương đương nhiên không muốn gây ra quyết chiến sớm, cứ từng bước xâm chiếm, lớn mạnh U Minh Tiên Đình sẽ có lợi hơn nhiều so với việc khai chiến trực tiếp.
Còn đối với Tứ Đại Đế Quốc, thời gian quyết chiến kéo càng dài càng tốt, có thêm thời gian để tìm cơ hội. Vì vậy cả hai bên đều sẽ không dễ dàng tử chiến. Tương tự, Thẩm Trường Thanh cũng không muốn như vậy. Thái Sơ Tiên Đế đang chờ thời cơ, hắn cũng vậy.
Mười hai vị Hậu Thiên Ma Thần trong Thất Huyền Thần Tháp chính là át chủ bài của Thẩm Trường Thanh. Đợi đến khi mười hai vị Hậu Thiên Ma Thần đều chứng đạo Tiên Vương, thậm chí bước vào đỉnh phong Tiên Vương thì vấn đề của Thái Sơ Tiên Đế cũng chẳng còn gì đáng ngại.
Tất nhiên, điều kiện tiên quyết là đối phương không đột phá lên cảnh giới cổ tiên. Nếu hắn trở lại cảnh giới cổ tiên, Thẩm Trường Thanh cũng khó mà xác định được sự chênh lệch giữa cảnh giới đó và Tiên Vương lớn đến mức nào.
Dù vậy, hiện tại Thẩm Trường Thanh vừa đợi mười hai Hậu Thiên Ma Thần đột phá Tiên Vương, vừa chờ Tứ Tí Ma Thần cùng Tứ Đại Tiên Vương đỉnh phong đột phá lên cảnh giới cổ tiên.
Nói trắng ra là, bên nào đột phá cảnh giới cổ tiên trước thì bên đó nắm quyền chủ động. Xét theo tình hình hiện tại, Tứ Đại Đế Quốc và Luân Hồi Thần Điện có vẻ chưa có khả năng xuất hiện cổ tiên.
Dù sao thì tiên lộ đã bị đoạn tuyệt, tu sĩ các cõi trời và U Minh cũng không thể đột phá cảnh giới cổ tiên, trừ phi đúc lại tiên lộ. Vì thế đây cũng là một trong những lý do khiến Thái Sơ Tiên Đế không vội vàng. Vũ trụ này nếu không đúc lại tiên lộ thì chắc chắn sẽ không có cường giả nào trên Tiên Vương tồn tại.
Nhưng Thái Sơ Tiên Đế đã nhầm. Hậu Thiên Ma Thần không bị ảnh hưởng bởi quy tắc áp chế, chỉ cần có cơ hội là có thể đột phá lên cảnh giới cổ tiên. Đó chính là át chủ bài mạnh nhất của Thẩm Trường Thanh.
Thái Sơ Tiên Đế không thể ngờ rằng, người của mình lại có thể đột phá cảnh giới cổ tiên. Chỉ cần át chủ bài này không lộ ra thì Thái Sơ Tiên Đế sẽ không tùy tiện gây chiến. Bởi vì thời gian càng kéo dài thì càng có lợi cho hắn. Nội tình của Thượng Giới Tiên Đế không phải tu sĩ bình thường có thể sánh được.
Nghĩ tới đó, Thẩm Trường Thanh nói: "Nội tình U Minh Tiên Đình hùng hậu, muốn tiêu diệt hoàn toàn Tiên Đình là không có khả năng, nhưng nếu Thanh Tông chiếm được Cửu Diệu Châu, có thể phá hủy sự cai trị của U Minh Tiên Đình nơi đó. Khi đó, khí vận của U Minh Tiên Đình sẽ suy yếu, có thể kéo dài thời gian hồi phục của Thái Sơ Tiên Đế!"
Thẩm Trường Thanh dừng lại một chút rồi nói tiếp: "Nhưng trận chiến này không vội, hãy đợi Thanh Tông chuẩn bị kỹ càng rồi mới ra tay."
Khi tấn công Cửu Diệu Châu, Thanh Tông chắc chắn phải chuẩn bị đầy đủ. Bởi vì một khi chiến tranh xảy ra thì sẽ có rất nhiều tu sĩ chết, bất kể bên nào thắng thì đều khó tránh khỏi tổn thất. Về thời gian chuẩn bị thì có thể một hai năm, cũng có thể ba năm năm. Nhưng với Thẩm Trường Thanh, điều đó không có gì to tát.
Dù sao, với thực lực của Hỗn Độn đế quốc thì vẫn có thể trụ vững thêm ba năm năm nữa. Hơn nữa, tình hình bây giờ khác trước, dù Thanh Tông không có bất kỳ hành động gì, chỉ cần đóng quân tại Cổ Hoang cũng đã là một sự răn đe vô hình với U Minh Tiên Đình.
Cũng nhờ đó mà kiềm chế một bộ phận lực lượng của U Minh Tiên Đình. Thế nên, Thẩm Trường Thanh không cần phải vội vàng. Cổ Trần Thần Hoàng và những người khác nghe vậy đều gật đầu đồng tình. "Mọi chuyện xin nghe theo lời tông chủ!"
——— Hôm sau, tin tức về chiến tranh đã lan truyền khắp Thanh Tông. Thực ra, không cần tông môn cố ý tuyên truyền thì các đệ tử cũng đã hiểu rõ về chiến tranh. Bởi tình hình U Minh giờ rất hỗn loạn, trước đó không lâu U Minh Tiên Đình đã tấn công Huyền U phủ. Nếu như Thiên Uyên quan thất thủ thì Cổ Hoang đã bị chiến hỏa bao trùm rồi.
Dù U Minh Tiên Đình đã rút quân, nhưng chiến tranh có thể xảy ra bất cứ lúc nào. Vậy nên sự bình yên của Cổ Hoang bây giờ chỉ là vẻ ngoài giả tạo mà thôi, một khi lớp vỏ bọc đó bị xé tan thì sẽ có một cơn bão ập đến. Các đệ tử có tầm nhìn xa đều đã chuẩn bị cho chiến tranh.
Việc Thanh Tông loan tin lần này chỉ là để họ xác nhận lại suy đoán trong lòng thôi. Mấy ngày sau, Thẩm Trường Thanh cho truyền một phần Huyền Thiên Bảo Giám xuống. Ban đầu, hắn định đợi thời cơ chín muồi rồi mới công khai Huyền Thiên Bảo Giám, nhưng bây giờ thì hắn quyết định không đợi nữa.
Tuy vậy, hắn không trực tiếp truyền toàn bộ Huyền Thiên Bảo Giám mà chia thành ba tầng. Tầng thứ nhất liên quan đến phương pháp tu luyện của Chân Tiên trở xuống. Tầng thứ hai là phương pháp tu luyện của Đạo Tiên và Đạo Quả. Còn tầng thứ ba dĩ nhiên là phương pháp tu luyện của cảnh giới đại năng.
Trong đó, tầng thứ nhất dùng để làm nền tảng cho các đệ tử ngoại môn, tầng thứ hai là bản nâng cấp cho các đệ tử nội môn, và tầng thứ ba là bản cuối cùng cho đệ tử chân truyền. Nhưng đây chỉ là tạm thời. Sau này khi Thẩm Trường Thanh suy diễn thêm Huyền Thiên Bảo Giám, và thực lực của Thanh Tông có biến hóa thì sẽ có sự điều chỉnh thích hợp.
Không có bất kỳ phương án nào là bất biến, mọi thứ phải điều chỉnh theo tình hình thực tế. Khi Huyền Thiên Bảo Giám được truyền xuống thì Thanh Tông lại một lần nữa chấn động. "Trời ạ, Huyền Thiên Bảo Giám, công pháp huyền diệu như vậy lại chỉ là công pháp cơ sở cho đệ tử ngoại môn. Nội tình của tông môn thật sâu không lường được!"
Tại khu ngoại môn, Nhan Sơn đã tiêu hóa hết ký ức trong đầu, nhìn lại ngọc giản trong tay mà không khỏi lộ ra vẻ kinh hãi. Hắn vốn là tu sĩ của Thiên Nguyệt hoàng triều, một trong mười thiên kiêu được bái vào Thanh Tông, là một trong hai thiên kiêu chứng được Đạo Tiên.
Ngoài ra, Nhan Sơn còn xuất thân từ Nhan gia, chính là Nhan gia của Nhan Dương. Là một thiên kiêu của Nhan gia đương đại, Nhan Sơn tu luyện tuyệt học gia truyền của Nhan gia, cũng nhờ đó mà đánh bại vô số thiên kiêu trẻ tuổi của Thiên Nguyệt hoàng triều và cuối cùng bái nhập Thanh Tông.
Vì vậy, những gì Nhan Sơn kế thừa cũng không hề tầm thường. Nhưng so sánh với Huyền Thiên Bảo Giám, Nhan Sơn mới hiểu được sự chênh lệch giữa hai bên lớn như thế nào. Nhan gia truyền thừa tuy mạnh, đứng vào hàng ngũ đỉnh cao của Thiên Nguyệt hoàng triều nhưng trước mặt Huyền Thiên Bảo Giám thì không đáng để nhắc đến.
Sự khác biệt giữa hai bên không hề bình thường. Dù Huyền Thiên Bảo Giám hiện tại chỉ liên quan đến việc tu luyện dưới cấp độ Chân Tiên, nhưng với nhãn quang của Nhan Sơn thì hắn vẫn có thể nhận ra Huyền Thiên Bảo Giám hoàn chỉnh chắc chắn là một môn công pháp đỉnh cao.
"Đệ tử ngoại môn chỉ có thể tu luyện tầng thứ nhất của Huyền Thiên Bảo Giám, nếu muốn có được phương pháp tu luyện cấp độ Đạo Tiên thì phải thăng lên làm đệ tử nội môn. Vốn định mài giũa thêm căn cơ rồi mới nhận nhiệm vụ khảo hạch lên nội môn, nhưng xem ra việc này cần phải tiến hành sớm mới được!"
Nhan Sơn nghĩ thầm. Nhiệm vụ khảo hạch nội môn không hề đơn giản nên hắn không dám chủ quan. Nhan Sơn định tĩnh tâm một thời gian rồi mới thực hiện nhiệm vụ tấn thăng nội môn. Nhưng sau khi biết đến Huyền Thiên Bảo Giám thì Nhan Sơn thay đổi ý định.
Một bước chậm thì mọi chuyện đều chậm theo. Nhan Sơn không muốn lãng phí thời gian, dù nhiệm vụ khảo hạch nội môn có khó khăn thì nếu chuẩn bị tốt thì vẫn có khả năng thành công. Sau khi đã quyết định, Nhan Sơn không chần chừ mà đến ngay nhiệm vụ đại điện ngoại môn để nhận nhiệm vụ khảo hạch.
Vì nhiệm vụ khảo hạch chỉ có một người thực hiện nên Nhan Sơn không thể tìm người khác hợp đội. Nếu không thì tìm một thiên kiêu Đạo Tiên khác của Thiên Nguyệt hoàng triều cùng nhau làm thì cơ hội thành công sẽ tăng lên nhiều. Bước vào đại điện nhiệm vụ, Nhan Sơn gặp được trưởng lão ngoại môn Tông Tượng, hắn đưa lệnh bài thân phận cho đối phương. "Đệ tử ngoại môn Nhan Sơn xin nhận nhiệm vụ khảo hạch lên nội môn!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận