Nhân Tộc Trấn Thủ Sứ

Chương 5033 - Xung đột tăng lên (1)

Bởi vì mấy thứ này đề cập đến truyền thừa của mình, bại lộ ra ngoài mà nói, tương đương với để người khác nhặt được món hời miễn phí.
Nhưng ở trước mặt Thẩm Trường Thanh, các tu sĩ này lại không có lo lắng như vậy.
Một vị phù đạo tông sư bậc ba, hơn nữa lại là cường giả Thần Quân, nào sẽ để ý những truyền thừa đạo hạnh nhỏ bé này của mình.
Trong lúc nhất thời, toàn bộ tu sĩ đều bắt đầu vẽ phù lục.
U Minh linh khí hội tụ đến, khiến bên trên ngưng tụ lượng lớn linh khí, trường hợp coi như rất tráng lệ.
Thẩm Trường Thanh nhìn thủ đoạn vẽ phù lục của mười ba phù đạo tông sư, trong lòng không khỏi âm thầm lắc đầu.
Tán tu đúng là tán tu.
Tuy danh là phù đạo tông sư, nhưng thủ đoạn vẽ phù lục trong đó, thực sự không tính là cao minh cỡ nào.
Quả nhiên.
Chỉ không đến một khắc đồng hồ, đã trước sau có mấy tu sĩ vẽ thất bại.
Sau nửa canh giờ.
Rốt cuộc có tu sĩ đầu tiên dẫn đầu hoàn thành vẽ, đó là một tấm phù lục tông sư bậc hai hạ phẩm, nhưng không phải là phẩm chất bình thường, mà là đạt tới cấp bậc tinh phẩm.
Theo tu sĩ đầu tiên hoàn thành, rất nhanh đã có tu sĩ khác lục tục hoàn thành.
Cuối cùng.
Trong mười ba tu sĩ.
Tám tu sĩ vẽ phù lục, mỗi tu sĩ tiến độ thất bại đều không giống nhau, sau đó còn lại năm tu sĩ vẽ thành công.
Trong đó bốn tu sĩ chỉ luyện chế ra phù lục tông sư phẩm chất bình thường, một tu sĩ vẽ ra phù lục tông sư bậc hai hạ phẩm phẩm chất tinh phẩm.
Mà duy nhất một tu sĩ vẽ ra phù lục phẩm chất tinh phẩm, đó là tu sĩ trung niên trước đó mở miệng hỏi chi tiết.
“Ngươi tên là gì?”
“Khởi bẩm lão tổ, tại hạ tên Trang Đạo Tử!”
Tu sĩ trung niên cố gắng áp chế kích động trong lòng, trước mặt Thẩm Trường Thanh nói ra tục danh của mình.
Trang Đạo Tử!
Nghe cái tên này, Thẩm Trường Thanh gật đầu: “Ngươi rất không tồi, có thể vẽ ra phù lục tông sư phẩm chất tinh phẩm, nói rõ ngươi ở trên tông sư bậc hai cũng có trình độ không hề nông cạn.”
Sau khi khen ngợi một câu đơn giản, Thẩm Trường Thanh liền bắt đầu làm ra bình luận, chỉ ra rất nhiều chỗ không đủ trên vẽ phù lục của Trang Đạo Tử.
Những hcỗ không đủ này, mỗi một cái đều mấu chốt đến cực điểm.
Biểu cảm trên mặt Trang Đạo Tử từ vui sướng lại đến chấn động, sau đó lại đến như có chút suy nghĩ, toàn bộ tâm thần đều đắm chìm ở trong lời nói của Thẩm Trường Thanh.
Phù đạo tông sư khác nghe Thẩm Trường Thanh bình luận Trang Đạo Tử, cũng đều như có chút ngộ ra.
Một ít phù đạo tông sư càng sắc mặt hiểu ra, làm ra một bộ dáng bừng tỉnh đại ngộ, có loại cảm giác chợt thông suốt.
Thẩm Trường Thanh thân là phù đạo tông sư bậc ba, đôi câu vài lời của hắn đối với phù đạo tông sư bình thường khác mà nói, đều tính là đại đạo thiên âm, tất nhiên là làm bọn họ hưởng thụ vô cùng.
Chỉ điểm xong Trang Đạo Tử, Thẩm Trường Thanh sau đó lại chỉ điểm tu sĩ khác.
Với hắn mà nói, vấn đề tệ đoan của các tu sĩ này lúc vẽ phù lục, đều bại lộ toàn bộ ở trong tầm mắt của hắn, muốn chỉ ra vấn đề tương ứng, hơn nữa cho ra một ít phương pháp sửa lại, cũng là chuyện dễ dàng.
Mấy canh giờ.
Thẩm Trường Thanh đã mang vấn đề của mười ba phù đạo tông sư, toàn bộ đều chỉ điểm một lần.
Nhìn một đám tu sĩ toàn bộ lâm vào đốn ngộ, Thẩm Trường Thanh nhìn về phía Đoàn Cảnh ở bên.
“Bọn họ về sau giao cho ngươi tới sắp xếp, bổn tọa kế tiếp cần bế quan một đoạn thời gian, không có chuyện quá lớn đừng quấy rầy.”
“Thuộc hạ lĩnh mệnh!”
Đoàn Cảnh ôm quyền nói.
Thẩm Trường Thanh sau đó liền xoay người rời đi.
Mấy ngày sau.
Trang Đạo Tử dẫn đầu từ trong trạng thái ngộ đạo tỉnh táo lại.
Thẩm Trường Thanh chỉ điểm một phen, khiến hắn giảm đi mười năm đường vòng, đối với cảnh giới phù đạo tông sư bậc hai trung phẩm, cũng mơ hồ có một chút chạm đến.
Bằng vào một tia cảm ngộ này muốn thật sự đột phá hàng ngũ phù đạo tông sư bậc hai trung phẩm, tất nhiên là chuyện không có khả năng.
Chẳng qua, tu sĩ đột phá chú ý chính là tích lũy.
Một khắc này.
Trang Đạo Tử cảm thấy vô cùng may mắn đối với mình quyết định gia nhập Hồng Lĩnh thương hội.
Chỉ là nghe được Thẩm Trường Thanh giảng đạo một lần, mình đã có lĩnh ngộ như vậy. Nếu có thể tiếp tục được đối phương chỉ điểm, như vậy đột phá tông sư bậc ba coi như có hi vọng.
Hơn nữa.
Thần Quân truyền thừa trong miệng Thẩm Trường Thanh, Trang Đạo Tử cũng rất để ý.
Hắn có loại dự cảm.
Cơ duyên chứng đạo của mình ngày sau có lẽ thật sự phải đặt ở trên thân Hồng Lĩnh thương hội.
“Đoàn thống lĩnh, không biết lão tổ hôm nay ở đâu?”
Trang Đạo Tử nhìn chung quanh một lần, chưa phát hiện bóng dáng Thẩm Trường Thanh, cho nên hướng về Đoàn Cảnh chắp tay hỏi.
Đối với Đoàn Cảnh, hắn cũng không có chút nào xem nhẹ.
Không nói đến bản thân Đoàn Cảnh chính là cường giả đứng đầu Thần Chủ tầng mười, thực lực ở trong tán tu Cổ Hoang, xấp xỉ là thuộc về tồn tại đứng đầu.
Chỉ bằng đối phương chính là người tâm phúc trước mặt vị Hồng Lĩnh lão tổ kia, thuộc về nhân vật số hai Hồng Lĩnh phường thị, thân phận này đã đủ để Trang Đạo Tử tôn kính không thôi.
“Lão tổ đã bế quan, không có chuyện quan trọng không thể quấy nhiễu, Trang đạo hữu tạm ở đây kiên nhẫn chờ đợi, đợi tu sĩ khác thức tỉnh toàn bộ, Đoàn mỗ tự sẽ có một bước sắp xếp tiếp theo.”
Đoàn Cảnh thản nhiên nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận