Nhân Tộc Trấn Thủ Sứ

Chương 4363 - Hóa thân thiên đạo, thao túng sấm sét! (2)

Lục Tiên Thần không giấu diếm đối với bí mật tiên môn, đối mặt người khác đặt câu hỏi, hắn cũng trực tiếp mở miệng giải đáp.
Nghe vậy, một ít tu sĩ chưa hiểu gì, lúc này mới biết cái gì là tiên môn, vì sao một số người ở lúc nghe thấy hai chữ tiên môn, sẽ là vẻ mặt chấn động như thế.
Thì ra —— Tiên môn vậy mà lại quan hệ đến bí mật Chân Tiên cùng với Đạo Tiên.
“Nếu có tu sĩ Động Thiên tầng mười bước vào tiên môn trăm ngày, có xác suất nhất định có thể trực tiếp đột phá Chân Tiên, cho dù không thể đột phá, cũng có thể khiến bản thân tiến thêm một bước.
Động Thiên như thế, Chân Tiên cũng như thế!”
Lời của Lục Tiên Thần, khiến người khác tràn ngập khát vọng đối với tiên môn.
Ai không hy vọng thế lực chỗ mình có thể thêm một vị Chân Tiên, ai lại không hy vọng mình có thể tiến một bước nữa.
Nhưng vấn đề là, đột phá Chân Tiên không dễ.
Ở trên cơ sở Chân Tiên làm ra đột phá, khó càng thêm khó.
Cho nên đối với sự tồn tại của tiên môn, ai cũng không cách nào chống đỡ dụ hoặc như vậy.
——
Hôm sau.
Cường giả toàn bộ tông môn từ Thành Tiên tông rời đi.
Đồng thời một cái tin tức tiêu diệt sơn linh, cũng không chân mà chạy, không đến mấy ngày thời gian đã truyền khắp toàn bộ cửu châu.
Vì có thể đạt được cơ hội tiến vào tiên môn, rất nhiều tông môn càng gián tiếp tính tuyên bố tin tức, nói rõ chỉ cần có người trong giang hồ mang theo xác sơn linh đến tông môn, liền có thù lao tương ứng.
Trong lúc nhất thời, toàn bộ Trường Thanh giới đều nhấc lên một đợt cao trào săn giết sơn linh.
Tin tức này, hoàng đình cũng ngay lập tức biết được, nhưng đối với chuyện tông môn khắp thiên hạ săn giết sơn linh, bọn họ cũng chưa ngăn trở gì cả, chỉ là quan sát mọi lúc động tĩnh cửu châu, có gì không đúng liền ngay lập tức trấn áp xuống.
Trấn Ma ti.
Thẩm Trường Thanh vẫn đang bế quan.
Đến cảnh giới này của hắn, mỗi một lần bế quan thời gian cần đều không ngắn.
Nửa năm sau, Thẩm Trường Thanh mới xem như kết thúc bế quan.
“Một lần này bế quan thời gian trái lại không dài, chỉ là vẻn vẹn nửa năm thời gian mà thôi.”
Hắn vốn cho rằng mình một lần này bế quan, cần dùng ba năm năm thời gian ít nhất, hoặc dứt khoát ba năm mươi năm.
Dù sao theo tu vi càng ngày càng cao, thời gian Thẩm Trường Thanh bế quan cũng dần dần dài ra, ngay cả trăm năm thời gian cũng chỉ là bình thường mà thôi.
Cho nên, bế quan ba năm năm, thực sự không tính là cái gì.
Chẳng qua, một lần này bế quan tuy chỉ là nửa năm, nhưng luận tác dụng, so với Thẩm Trường Thanh ngày xưa bế quan mấy chục năm còn hữu dụng hơn.
Tiêu hóa cảm ngộ tương ứng, Thẩm Trường Thanh tuy chưa đột phá Đạo Tiên tầng mười, nhưng cũng ở trên cơ sở Đạo Tiên tầng chín tiến một bước nữa, thực lực cũng có một chút biến hóa.
Tiếp tục giữ tốc độ này, Thẩm Trường Thanh tin tưởng mình không cần thời gian quá dài, liền có hy vọng bước vào Đạo Tiên tầng mười.
...
Bế quan chấm dứt.
Chuyện đầu tiên Thẩm Trường Thanh làm, chính là thám thính một phen tin tức trên giang hồ hôm nay, khi biết được nửa năm trước Thành Tiên tông tổ chức các đại tông môn bao vây tiễu trừ sơn linh, trong lòng hắn cũng không có dao động quá lớn.
Bao vây chuyện tiễu trừ sơn linh, xem như Thẩm Trường Thanh tự mình làm quyết định.
Dù sao sơn linh lấy Nhân tộc làm thức ăn không nói, ngày khác đột phá Thần cảnh càng sẽ trở thành hung thú chỉ biết giết chóc.
Nếu như thế, sơn linh liền không có gì cần thiết tồn tại.
Chẳng qua, nguyên nhân thật sự Thẩm Trường Thanh muốn tiêu diệt sơn linh, vẫn là bởi vì tồn tại thần bí kia.
Đối phương khắc Tín Ngưỡng Phong Thần Thuật ở trong ký ức của sơn linh, để chúng tu luyện thuật pháp cỡ này, khẳng định là có mục đích gì không muốn ai biết, không chỉ ở mặt ngoài, chỉ vì để sơn linh biến thành hung thú đơn giản như vậy.
Loại tồn tại chưa biết này, chính là tương đương với một quả bom hẹn giờ.
Trường Thanh giới là sân nhà của mình, Thẩm Trường Thanh tự nhiên không hy vọng có bất cứ nhân tố không ổn định nào tồn tại, tiêu diệt sơn linh đã là bắt buộc phải làm.
Lấy năng lực của Thẩm Trường Thanh, hắn hoàn toàn có thể lôi ra toàn bộ sơn linh.
Nhưng làm như vậy, hiển nhiên cũng có chút lãng phí thời gian.
Lại thêm Trường Thanh giới bình tĩnh nhiều năm như vậy, Thẩm Trường Thanh vừa lúc mượn sự tồn tại của sơn linh, để làm cả Trường Thanh giới hoạt động một phen.
Nếu như ngày khác phải bước vào chư thiên cũng phải thấy máu trước mới được.
Khi thần niệm Thẩm Trường Thanh dung nhập thiên địa, hắn giống như hóa thân thiên đạo, mang toàn bộ cảnh tượng trong thiên địa đều thu hết vào đáy mắt.
Thật lâu sau, thần niệm từ trong thiên địa rời khỏi.
Trong mắt Thẩm Trường Thanh ẩn hiện ánh sao: “Quả nhiên nhiều người lực lượng lớn, toàn bộ sơn linh Trường Thanh giới ở trong nửa năm qua, đã bị bao vây tiễu trừ gần hết rồi.”
Sơn linh cực kỳ phân tán, lại thêm Trường Thanh giới rộng lớn, Thẩm Trường Thanh vốn cho rằng cho dù là tập hợp lực lượng tông môn thiên hạ, muốn bao vây tiễu trừ sơn linh cũng không dễ dàng như vậy.
Nào ngờ, chỉ là nửa năm thời gian, sơn linh đã bị diệt hơn phân nửa.
Còn lại số rất ít sơn linh có thể may mắn sống sót, là vì đối phương trốn ở chỗ sâu trong Thập Vạn Đại Sơn, khiến người khác khó có thể bước vào trong đó.
Không chỉ như vậy.
Thẩm Trường Thanh càng phát hiện, ở trong Hỗn Độn hải, cũng có một bộ phận sơn linh sống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận