Nhân Tộc Trấn Thủ Sứ

Chương 2458: Bản đế hành sự không cần hướng người khác bàn giao

"U Minh!"
"Nơi này quả nhiên là tràn ngập lực lượng Hắc Ám cấm chủ!"
Thái Sơ Tiên Đế chắp tay đứng trên một đỉnh núi nào đó, ánh mắt thâm sâu khó lường như vực thẳm.
Nham Sơn Tiên Vương không khỏi nhỏ giọng hỏi: "Xin hỏi bệ hạ, Hắc Ám cấm chủ rốt cuộc có lai lịch như thế nào, vì sao lại có được sức mạnh lớn đến vậy?"
Từ lúc ở thượng giới, Nham Sơn Tiên Vương đã từng nghe qua sự tồn tại của Hắc Ám cấm chủ.
Nhưng nghe thì nghe vậy, thật ra cũng không hiểu rõ lắm.
Phệ Không Thần Tôn đứng một bên, vẻ mặt cũng không khỏi lộ ra vài phần hiếu kỳ.
Cái tên Hắc Ám cấm chủ này, hắn không chỉ nghe có một lần.
Nhưng rốt cuộc Hắc Ám cấm chủ có lai lịch như thế nào thì hắn không hề hay biết.
Bất quá.
Bây giờ đã đầu nhập vào Thái Sơ Tiên Đế.
Phệ Không Thần Tôn ngược lại có thể hiểu rằng, Hắc Ám cấm chủ chắc hẳn là một vị cường giả nào đó của thượng giới.
"Lai lịch Hắc Ám cấm chủ không thể nào khảo chứng, ba ngàn đại thế giới của thượng giới, ức vạn hạt bụi nhỏ vũ trụ, cũng không thiếu bóng dáng của Hắc Ám cấm chủ. Khi bản đế đắc đạo, Hắc Ám cấm chủ đã là danh chấn thượng giới từ lâu, dù vị kia chưa từng thật sự hiện thân, nhưng những nô bộc hắc ám do hắn tạo ra lại xây dựng những thế lực hắc ám rất mạnh!" Thái Sơ Tiên Đế chậm rãi nói.
"Cho nên từng có cường giả hoài nghi, Hắc Ám cấm chủ đã là một vị siêu thoát khỏi sự ràng buộc của dòng sông thời gian, là một tồn tại bất hủ bất diệt vĩnh hằng!"
Bất hủ bất diệt!
Vĩnh hằng tồn tại!
Lời của Thái Sơ Tiên Đế khiến hai người không khỏi giật mình.
Phệ Không Thần Tôn không khỏi hỏi: "Xin hỏi Tiên Đế đại nhân, chẳng lẽ ở thượng giới thật sự có cường giả có thể bất hủ bất diệt sao?"
"Đó là điều tất nhiên!" Thái Sơ Tiên Đế gật đầu.
"Khi ngươi tu hành đến một giai đoạn nhất định, liền có thể đánh vỡ sự ràng buộc của dòng sông thời gian, trở thành tồn tại đứng sừng sững bên ngoài dòng thời gian, từ đó về sau liền không bị ảnh hưởng của thời gian, trải qua ức vạn năm mà vẫn bất hủ bất diệt. Tồn tại như thế, thật có thể gọi là vĩnh hằng bất diệt!"
Lời của Thái Sơ Tiên Đế khiến trong lòng Phệ Không Thần Tôn kịch chấn.
Từ trước đến nay, thứ hắn thật sự theo đuổi, chính là cảnh giới vĩnh hằng bất diệt bất hủ này.
Lúc này.
Thái Sơ Tiên Đế lại cười nói: "Đương nhiên, sự tồn tại vĩnh hằng bất diệt này chỉ là nói thời gian không thể khiến bọn họ mục nát, nhưng vẫn có thể bị những cường giả khác chém giết. Bất quá, có thể tu luyện đến cấp độ như thế, có được mấy người có thể chém giết bọn hắn chứ!"
"Tiên Đế đại nhân bây giờ, chẳng lẽ đã bước vào cảnh giới vĩnh hằng bất diệt?"
"Ta?"
Thái Sơ Tiên Đế khẽ lắc đầu, thần sắc có chút thương cảm.
"Bản đế chứng đạo ức vạn năm tuế nguyệt, tự thấy rằng dòng sông tuế nguyệt cũng khó có thể làm hao mòn được ta, nhưng cũng chưa thể thật sự siêu thoát sự ràng buộc của thời gian. Nhưng lần này trong vũ trụ chư thiên tự có đại cơ duyên, nếu có thể đoạt được, bản đế có thể khôi phục tu vi Tiên Đế, thậm chí còn có thể tiến thêm một bước, bước vào cảnh giới vĩnh hằng bất diệt kia cũng không thành vấn đề!"
"Đợi đến khi bản đế thành công, các ngươi đều sẽ là công thần."
"Đối với những kẻ phản bội, bản đế sẽ không lưu tình, nhưng đối với người một nhà, bản đế cũng sẽ không keo kiệt, đến lúc đó mặc kệ các ngươi muốn chứng đạo cổ tiên, hay là muốn vấn đỉnh Tiên Đế, thậm chí cả có ý nghĩ bước vào cảnh giới vĩnh hằng bất diệt kia, bản đế đều có thể giúp các ngươi thành toàn!"
Lời của Thái Sơ Tiên Đế khiến Phệ Không Thần Tôn có vẻ trầm mặc.
Hắn không phải kẻ ngu.
Thái Sơ Tiên Đế nghe thì có vẻ hào phóng như vậy, kì thực lại hơi có ý tứ "vẽ bánh".
Dù sao đối phương còn chưa đạt đến trình độ vĩnh hằng bất diệt, làm sao có thể nói có thể khiến mình bước vào cảnh giới như thế.
Bất quá.
Tuy nói là như vậy.
Thực lực của Thái Sơ Tiên Đế vẫn là khó dò.
Theo như lời đối phương, vị này cũng chỉ cách vĩnh hằng bất diệt một bước nhỏ mà thôi.
Một cường giả như thế, chính là mục tiêu mà mình cần phải theo đuổi.
Tính theo cảnh giới ở thượng giới, Phệ Không Thần Tôn rõ ràng bây giờ mình chỉ thuộc hàng Tiên Vương đỉnh phong mà thôi, trên Tiên Vương còn có cổ tiên, trên cổ tiên mới là Tiên Đế.
Chênh lệch giữa Tiên Vương và Tiên Đế thậm chí còn lớn hơn so với chênh lệch giữa Thần Quân và Thần Tôn.
"Thực lực của Hắc Ám cấm chủ mạnh như vậy, lực lượng của hắn bây giờ đã xâm nhập vào vũ trụ này, sao có thể dung thứ thế lực khác nhúng tay vào?"
Vẻ mặt của Nham Sơn Tiên Vương có chút biến sắc.
Sắc mặt của Thái Sơ Tiên Đế lại lạnh nhạt hơn nhiều: "Hắc Ám cấm chủ cho tới giờ vẫn chưa từng thật sự lộ diện, việc đối phương siêu thoát dòng sông thời gian ràng buộc, đạt đến cảnh giới vĩnh hằng bất diệt chỉ là một sự phỏng đoán mà thôi. Thậm chí còn có người suy đoán, Hắc Ám cấm chủ có thể là một chí cường tồn tại, nhưng đối phương đã vẫn lạc trong một đại kiếp nào đó, lực lượng bây giờ đang thẩm thấu vào thượng giới và cả ức vạn hạt bụi nhỏ vũ trụ chỉ là tàn dư mà thôi. Nhưng cụ thể ra sao, ai cũng không thể biết."
"Chẳng qua là ban đầu rất nhiều thế lực ở thượng giới cũng từng vây quét nô bộc hắc ám, thậm chí tàn sát mấy thế giới do nô bộc hắc ám chiếm đóng, cũng không thấy Hắc Ám cấm chủ lộ mặt."
"Vậy nên dù vũ trụ này đã bị lực lượng của Hắc Ám cấm chủ thẩm thấu thì cũng không có gì đáng lo!"
Lời của Thái Sơ Tiên Đế khiến Nham Sơn Tiên Vương và Phệ Không Thần Tôn an tâm.
Lúc này.
Nham Sơn Tiên Vương lại hỏi: "Bệ hạ định hành sự như thế nào?"
"Bản đế muốn trùng kiến Tiên Đình, mặc dù U Minh này đã bị lực lượng Hắc Ám cấm chủ thẩm thấu, nhưng đây lại là cơ hội của chúng ta, trước mắt cứ thiết lập Tiên Đình để tiêu diệt những nô bộc hắc ám này, sau đó sẽ đi trấn áp các thế lực khác. Đến lúc đó, bản đế sẽ lấy U Minh làm nền tảng, từng bước xâm chiếm vũ trụ này!"
Ánh mắt Thái Sơ Tiên Đế đầy vẻ bá đạo.
Nghe vậy.
Nham Sơn Tiên Vương và Phệ Không Thần Tôn liếc nhau, cũng không phản đối.
"Theo hiểu biết của ngươi về U Minh, hiện tại thế lực nào ở U Minh là yếu nhất?"
Thái Sơ Tiên Đế nhìn sang Nham Sơn Tiên Vương, người kia trầm ngâm một hồi rồi chậm rãi mở miệng.
"Ở U Minh, không tính đến các thế lực thuộc trận doanh hắc ám, thì các thế lực còn lại là vô số tông môn tổ đình, trong số đó, tông Tuyết Sơn có thực lực yếu nhất. Tuyết Sơn Tiên Tôn nghe đồn chỉ là Tiên Vương sơ kỳ, trước đó không lâu còn bị tập kích trọng thương, thực lực tổn hại nghiêm trọng."
Trong những năm gần đây, các thế lực ở U Minh phát triển, đã sớm thẩm thấu cả hai giới U Minh chư thiên.
Vậy nên mọi biến động ở U Minh, U Minh Các đều nắm rõ.
"Tuyết Sơn tông!"
Thái Sơ Tiên Đế gật đầu.
"Vậy thì đến Tuyết Sơn tông một chuyến!"
Nói xong.
Nham Sơn Tiên Vương biết điều đi phía trước dẫn đường.
Chỉ thấy hư không nứt toác, bóng dáng ba người Thái Sơ Tiên Đế cũng biến mất không còn tăm hơi.
—— Bên trong Tuyết Sơn tông.
Tuyết Sơn Tiên Tôn đang bế quan chữa thương.
Đầu tiên là bị thương nặng ở cấm khu Sinh Mệnh, sau đó lại bị tứ đại đế quốc phục kích, rồi sau đó lại phải luân phiên giao chiến, cho dù nội tình của Tuyết Sơn Tiên Tôn cũng có chút không chịu nổi.
Bây giờ chiến tranh khó khăn lắm mới dịu đi đôi chút, Tuyết Sơn Tiên Tôn liền bế quan chữa thương, ý định cố gắng hết sức khôi phục thực lực bản thân, để ứng phó với đại kiếp sắp tới.
Nhưng mà.
Ngay lúc này.
Tuyết Sơn Tiên Tôn đột nhiên mở mắt ra, một cỗ dự cảm bất an mãnh liệt bao trùm lấy hắn, giống như có chuyện chẳng lành sắp xảy ra.
Sự cố bất thường như vậy khiến sắc mặt của Tuyết Sơn Tiên Tôn thay đổi liên tục.
Lúc này.
Hắn liền bấm đốt ngón tay suy tính.
Nhưng đáng tiếc, thiên cơ hỗn loạn, cho dù liên quan đến vấn đề bản thân, vẫn không thể tính ra được điều gì.
"Chẳng lẽ lại là tứ đại đế quốc đột kích lần nữa?"
Tuyết Sơn Tiên Tôn nghĩ đến khả năng này, trong lòng lập tức giật mình, không còn cách nào trấn tĩnh lại được, không thể không rời khỏi mật thất bế quan, triệu kiến các cường giả Tuyết Sơn tông....
"Bái kiến tông chủ!"
Trong đại điện Tuyết Sơn tông, các trưởng lão đều cúi người hành lễ, vị trí chủ tọa có mây lành ngưng tụ, thân ảnh Tuyết Sơn Tiên Tôn từ trên đám mây hiện ra, đôi mắt sâu thẳm như tinh tú, giọng nói không chút gợn sóng tâm tình.
"Khi bản tôn bế quan, có chuyện gì xảy ra không?"
Nghe vậy.
Các trưởng lão đưa mắt nhìn nhau, cuối cùng lắc đầu.
"Hiện tại mọi thứ vẫn bình thường."
"Bình thường..."
Tuyết Sơn Tiên Tôn nhỏ giọng thì thầm.
Bình thường.
Mới là điều không nên xảy ra nhất.
Bây giờ cỗ dự cảm chẳng lành càng thêm mãnh liệt, nếu mọi thứ đều bình thường, làm sao có loại cảm giác này.
Giác quan thứ sáu của tu sĩ từ trước đến nay rất nhạy cảm, đến tu vi của hắn lại càng nhạy bén như dự đoán trước, gần như không có bất kỳ sai sót nào.
Nhưng vấn đề là.
Nếu không biết rõ cỗ dự cảm này từ đâu mà tới, thì không có cách nào hóa giải.
Dù sao ——
Cho dù rời khỏi Tuyết Sơn tông, cũng có thể rơi vào nguy hiểm.
Ngay khi Tuyết Sơn Tiên Tôn đang âm thầm kinh ngạc bất định.
Ngoài hư không.
Một cỗ khí tức kinh khủng tột độ từ trên trời cao trấn áp xuống.
Trước hết.
Hộ tông trận pháp của Tuyết Sơn tông dâng lên, bảo vệ cả tông môn bên trong.
Nhưng tiếp theo đó.
Chỉ thấy Thái Sơ Tiên Đế búng ngón tay, hộ tông trận pháp có thể cản được Thần Tôn Bất Hủ một lát, dưới lực lượng này cũng vỡ tan thành từng mảnh.
"Oanh ——"
Hộ tông trận pháp vỡ vụn.
Toàn bộ Tuyết Sơn tông đều bị kinh động.
Các đệ tử ngẩng đầu nhìn lên ba thân ảnh phía trên, khí tức kinh khủng như vực thẳm đó khiến lòng mọi người sinh ra cảm xúc e ngại không thể kìm chế.
"Tuyết Sơn Tiên Tôn ở đâu!"
Thái Sơ Tiên Đế chắp tay đứng đó, giọng nói bình tĩnh rơi vào tai các đệ tử Tuyết Sơn tông, lại như sấm sét nổ vang, không ít đệ tử đầu nổ tung, trong khoảnh khắc thân tàn đạo diệt.
Số đệ tử còn sống sót, cũng đều bị tổn thương thần hồn, một thân khí tức uể oải.
Chỉ một câu nói đơn giản.
Đã làm cho rất nhiều đệ tử Tuyết Sơn tông bị thương, số người chết càng vô số kể.
"Ai dám đến Tuyết Sơn tông làm càn!"
Tiếng quát giận dữ vang lên, chỉ thấy thân ảnh Tuyết Sơn Tiên Tôn đột nhiên xuất hiện.
Ánh mắt của hắn rơi vào ba người Thái Sơ Tiên Đế, trong mắt lập tức lộ vẻ kinh nghi bất định.
Ba người trước mắt.
Đối với Tuyết Sơn Tiên Tôn mà nói vô cùng lạ lẫm.
Nhưng bất kể là Thái Sơ Tiên Đế, Nham Sơn Tiên Vương hay Phệ Không Thần Tôn, khí tức phát ra trên người bọn họ cũng đều khiến Tuyết Sơn Tiên Tôn bản năng cảm nhận được uy hiếp lớn lao.
Bất Hủ!
Ba người đều là Bất Hủ!
Tuyết Sơn Tiên Tôn có thể kết luận, ba người trước mắt ít nhất đều là cường giả cấp bậc Bất Hủ.
Giờ khắc này.
Cỗ dự cảm chẳng lành trong lòng, cuối cùng cũng khiến Tuyết Sơn Tiên Tôn hiểu ra, rốt cuộc là vì cái gì.
Bất quá.
Dù Tuyết Sơn Tiên Tôn nội tâm chấn kinh, trên mặt vẫn đầy vẻ phẫn nộ.
"Nếu các hạ không cho một lời giải thích..."
"Giải thích?"
"Bản đế hành sự không cần phải giải thích với ai!"
Chưa đợi Tuyết Sơn Tiên Tôn nói hết, Thái Sơ Tiên Đế khinh thường cười một tiếng, rồi chợt tung ra một chưởng trấn áp, trong khoảnh khắc ức vạn dặm trời cao sụp đổ, các loại dòng chảy đại đạo diễn hóa sự sinh diệt của vũ trụ.
Lực lượng kinh thiên động địa khiếp quỷ thần như vậy, khiến sắc mặt Tuyết Sơn Tiên Tôn bỗng nhiên thay đổi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận