Nhân Tộc Trấn Thủ Sứ

Chương 2379: Nam Dương thị tộc, diệt! (2)


Chương 2379: Nam Dương thị tộc, diệt! (2)
Hoàng giả ngã xuống, tất nhiên là khiến thị tộc rung chuyển.
Nhưng mà, nội bộ thị tộc rung chuyển, đều chỉ là việc nhỏ mà thôi, dù sao lấy thực lực hắn bây giờ, trấn áp náo động trong tộc không thành vấn đề.
Hơn nữa, trong tộc cho dù có náo động, cũng nhiều lắm là quyền lực nội bộ thay đổi, sẽ không ảnh hưởng đến bản thân chủng tộc.
Thật sự khiến hắn để ý, chính là vấn đề bên ngoài.
Vốn các Thần Vương Nam Dương thị tộc ngã xuống, đã làm không ít thế lực âm thầm mơ ước, muốn tìm cơ hội ra tay.
Nhưng bởi Nam Dương thị tộc làm việc quả quyết, tuy thực lực trong thị tộc bị hao tổn nghiêm trọng, thế lực khác ở trước khi có tuyệt đối nắm chắc, cũng không dám tùy tiện ra tay.
Nhưng mà, hôm nay Vũ Hoàng ngã xuống, sức uy hiếp lớn nhất của Nam Dương thị tộc liền tuyên bố phá diệt.
Nếu thị tộc bình thường, có thể có một vị Nhật Nguyệt Thần Vương tọa trấn, cũng đủ để thị tộc có thể kéo dài.
Nhưng Nam Dương thị tộc không phải thị tộc bình thường, mà là có thể xưng thị tộc lâu đời, tài nguyên trong đó thật sự nắm giữ, đủ để toàn bộ thế lực lâm vào động lòng.
Trước kia lúc Vũ Hoàng còn sống, thế lực khác không dám tùy tiện ra tay, bây giờ Vũ Hoàng đã ngã xuống, như vậy sức chấn nhiếp duy nhất đó không còn sót lại chút gì.
“Thị tộc không thể diệt!”
Sắc mặt Nam Dương Tinh Hỏa biến ảo không ngừng.
Trước mắt không phải thời điểm bi thương, hoàng giả ngã xuống, hắn phải giành một đường ra cho Nam Dương thị tộc.
“Đúng rồi!”
“La Tiêu thần tộc!”
“Chỉ cần La Tiêu thần tộc nguyện ý ra mặt, tộc ta có thể kéo dài —— “
Nam Dương Tinh Hỏa ngay lập tức nghĩ tới La Tiêu thần tộc.
Mặc kệ nói như thế nào, Nam Dương thị tộc hôm nay đều là thế lực thuộc về trận doanh La Tiêu thần tộc, hôm nay Nam Dương thị tộc đối mặt nguy cơ diệt tộc, La Tiêu thần tộc quả quyết không có đạo lý ngồi xem mặc kệ.
Mà lúc trước Nam Dương thị tộc thực lực tổn hao nhiều, cũng không có thế lực khác ra tay, ngoại trừ lực lượng của bản thân Nam Dương thị tộc, thật ra cũng có yếu tố La Tiêu thần tộc chấn nhiếp ở bên trong.
Nghĩ đến đây, Nam Dương Tinh Hỏa lập tức chuẩn bị xuất phát tới La Tiêu thần tộc.
Không động thân không được.
Phương thức đưa tin với La Tiêu thần tộc, chỉ có đương đại hoàng giả của Nam Dương thị tộc mới có.
Vũ Hoàng đột ngột ngã xuống, khiến hắn cũng không có biện pháp nào trực tiếp liên hệ với La Tiêu thần tộc, chỉ có tới chỗ La Tiêu thần tộc, mới có thể tìm kiếm trợ giúp.
Đúng lúc này, bầu trời trong giây lát vỡ ra.
Chỉ thấy bầu trời ban đầu sáng sủa, đã có màu máu chiếm cứ, một khí tức không lành tràn ngập thiên địa, giống như tận thế buông xuống.
Nam Dương Tinh Hỏa lập tức ngẩng đầu nhìn lên bên trên, chờ lúc nhìn thấy bộ dạng một đám cường giả đã đến phía sau bầu trời tan vỡ, sắc mặt lại trắng bệch khó coi.
“Tử Vân thị tộc!”
“Bắc Ly thị tộc!”
Hắn không ngờ, ở lúc này, hai thị tộc sẽ dắt tay nhau mà đến.
Trước mắt xem họ thế tới rào rạt, mục đích là gì đã rõ ràng dễ thấy rồi.
Tuy trong lòng tuyệt vọng, nhưng Nam Dương Tinh Hỏa cũng không lui, đạp một bước bay lên, trực tiếp đi tới trước mặt hai tộc.
“Thiên Hổ Hoàng, tộc ta tự hỏi chưa bao giờ đắc tội Bắc Ly thị tộc, hôm nay ngươi vì sao phải liên thủ với Tử Vân thị tộc!”
Ánh mắt hắn dẫn đầu nhìn về phía Thiên Hổ Hoàng, trong mắt có chấn động, cũng có khó hiểu.
Nếu nói, Nam Dương thị tộc và Tử Vân thị tộc là có thù lớn, như vậy Nam Dương thị tộc và Bắc Ly thị tộc, cho dù là có chút ma sát, cũng tất nhiên chưa thể nói là ân oán lớn gì.
Hơn nữa lúc trước Tử Vân thị tộc cùng Nam Dương thị tộc khai chiến, Bắc Ly thị tộc còn từng ra tay giúp đỡ.
Cho nên, mặc cho Nam Dương Tinh Hỏa nghĩ vỡ đầu, cũng không nghĩ ra, vì sao hai tộc sẽ dắt tay nhau mà đến.
Lui một bước mà nói.
Bản thân Bắc Ly thị tộc cùng Tử Vân thị tộc, cũng tồn tại thù hận không nhỏ mới phải.
Thiên Hổ Hoàng nghe vậy, vẻ mặt lạnh lùng: “Bản thân đại tranh chi thế chính là chủng tộc tranh đấu, hôm nay Nam Dương thị tộc ngươi chỉ còn lại một vị Thần Vương tọa trấn, lại nắm giữ lượng tài nguyên khổng lồ, bản thân đã là con đường tự chịu diệt vong.
Hôm nay cho dù tộc ta không ra tay, ngày mai cũng có thế lực khác ra tay.”
Nói đến đây, Thiên Hổ Hoàng bỗng toát ra một nụ cười: “Theo bổn hoàng thấy, tài nguyên Nam Dương thị tộc so với rơi vào trong tay thị tộc khác, chẳng bằng rơi vào trong tay tộc ta tốt hơn, ngươi nói đúng không!”
“Thiên Hổ Hoàng thật muốn khai chiến với tộc ta hay sao, cho dù tộc ta hôm nay suy sụp, nhưng ngươi đừng quên, La Tiêu thần tộc tuyệt đối sẽ không ngồi xem các ngươi ra tay đối với tộc ta —— “
Nam Dương Tinh Hỏa muốn nâng ra La Tiêu thần tộc, lấy nó để dọa hai tộc.
Nhưng hắn còn chưa nói xong, đã bị Thiên Hổ Hoàng nâng tay ngắt lời: “Chuyện La Tiêu thần tộc, không cần ngươi tới quan tâm, tự nhiên sẽ có thế lực khác đối phó. Xem ở trên phần ngày xưa hai tộc chúng ta cũng coi như quen biết, cho ngươi một cơ hội để lại lời trăn trối.”
Nghe vậy, sắc mặt Nam Dương Tinh Hỏa liên tục biến ảo không ngừng.
Thế cục bây giờ đã rất rõ ràng, hai tộc là quyết tâm muốn thâu tóm tài nguyên Nam Dương thị tộc mình.
La Tiêu thần tộc tuy thực lực cường đại, nhưng tục ngữ đều nói nước xa không cứu được lửa gần, nếu thực chờ La Tiêu thần tộc đến, nói không chừng Nam Dương thị tộc đã sớm bị diệt sạch.
Bạn cần đăng nhập để bình luận