Nhân Tộc Trấn Thủ Sứ

Chương 2331: Kiếm Ma

Thực lực của Tâm Trai Thần Hoàng mạnh cỡ nào, Phó Ngọc Hiên rất rõ ràng. Trong số đông nửa bước Thần Tôn của Hỗn Độn đế quốc, thực lực của đối phương cũng thuộc vào hàng trung thượng. Cứ ngỡ khi Tâm Trai Thần Hoàng ra tay, Phó Ngọc Hiên cũng sẽ không xuất quan, dù sao với đẳng cấp của hắn, phần lớn thời gian đều dùng để bế quan lĩnh hội con đường Thần Tôn. Thẩm Trường Thanh tuy danh tiếng vang dội, nhưng theo Phó Ngọc Hiên thấy, thực lực của Tâm Trai Thần Hoàng đủ sức đối phó. Thế nhưng — sự thật diễn biến hoàn toàn vượt ngoài dự liệu của Phó Ngọc Hiên. Tâm Trai Thần Hoàng từ khi xuất hiện đến lúc vẫn lạc, tất cả mọi thứ diễn ra quá nhanh, đến khi đối phương bị oanh sát tại chỗ, Phó Ngọc Hiên mới thực sự hiểu ra, bản thân đã đánh giá cao Tâm Trai Thần Hoàng, và đánh giá thấp đối thủ trước mắt. Đến bước này, Phó Ngọc Hiên chắc chắn không thể không xuất quan. Những nửa bước Thần Tôn khác cũng vậy. "Đã bao nhiêu năm rồi, ngươi là kẻ đầu tiên bước vào thần đô tùy ý sát lục tu sĩ, hơn nữa còn chém giết một vị nửa bước Thần Tôn của đế quốc, nhưng chiến tích của ngươi cũng chỉ dừng lại ở đây!" Giọng Phó Ngọc Hiên điềm đạm, thực lực của Thẩm Trường Thanh tuy kinh người, nhưng trước mặt nhóm người bọn họ, chắc chắn không gây ra sóng gió lớn được. Thẩm Trường Thanh khoanh tay, nhìn thẳng vào mắt Phó Ngọc Hiên. "Lời xã giao không cần nhiều lời, bản tọa đã dám đến đây, thì không sợ bỏ mạng ở chỗ này, nếu như bản tọa không nhìn lầm, các ngươi hẳn là nội tình cuối cùng của Hỗn Độn đế quốc đi. Nếu như chém giết hết các ngươi ở đây, bản tọa lại rất hiếu kỳ, vị Hỗn Độn Đế Tôn kia sẽ có biểu cảm thế nào!" Tám vị nửa bước Thần Tôn. Cộng thêm Tâm Trai Thần Hoàng vừa mới vẫn lạc, là chín vị nửa bước Thần Tôn. Đây, chính là nội tình của một đế quốc. Đặt tu sĩ bình thường vào hoàn cảnh bị đông đảo cường giả vây khốn như thế, thì đã sớm rối bời rồi. Nhưng trong mắt Thẩm Trường Thanh, tám vị nửa bước Thần Tôn như Phó Ngọc Hiên tựa hồ hoàn toàn không tồn tại. "Ngươi còn điên cuồng hơn cả bản hoàng nghĩ!" Phó Ngọc Hiên tức giận quá mà bật cười, nhìn Thẩm Trường Thanh với sát ý nghiêm nghị. "Vậy thì để bản hoàng xem xem, ngươi có đủ điên cuồng không ——" Trong chớp mắt. Phó Ngọc Hiên ngang nhiên ra tay, lực lượng nửa bước Thần Tôn áp sập cả bầu trời, đồng thời bảy vị nửa bước Thần Tôn khác cũng đồng loạt ra tay, dòng lũ lực lượng kinh khủng quét sạch thần đô. Dù ngoài mặt, bọn họ tỏ vẻ khinh thường sự cuồng vọng của Thẩm Trường Thanh, nhưng khi thật sự động thủ, không ai khinh địch. Vừa ra tay, chính là toàn lực ứng phó. Tinh mang trong mắt Thẩm Trường Thanh bùng nổ, thanh đồng chiến mâu rơi vào tay, thần binh Bất Hủ phát ra hàn quang kinh thế, sau lưng dị tượng biển máu trải ngang hư không, vầng Đại Nhật màu đen dâng lên từ biển máu. Trên biển mọc mặt trời! Đại Nhật chiếu rọi chín tầng trời! Bước ra một bước, thanh đồng chiến mâu xé nát trăm triệu dặm hư không, kiếm khí đáng sợ tàn phá bừa bãi trời đất, khiến đám người Phó Ngọc Hiên sắc mặt đại biến. "Ầm ầm!" Dòng lũ lực lượng vỡ vụn, đại đạo băng diệt. Đây là lần đầu tiên kể từ khi Thẩm Trường Thanh bước vào đại năng tứ trọng, hắn thật sự toàn lực xuất thủ ở thế giới bên ngoài, các loại thủ đoạn thần thông bộc lộ ra, thanh thế kinh người. Vừa đối mặt, đã có một nửa bước Thần Tôn đẫm máu. Nửa thân thể của hắn bị thần binh Bất Hủ trực tiếp chém nát. "Chư vị cẩn thận, đó là Bất Hủ thần binh!" Sắc mặt Phó Ngọc Hiên khó coi, tay áo vung lên liền có một tòa tháp cổ bay ra, trong nháy mắt đã hóa thành to lớn vạn trượng, trấn áp Thẩm Trường Thanh. Đối với cái này, Thẩm Trường Thanh thần sắc không thay đổi, thanh đồng chiến mâu phá không đánh ra, va chạm với cổ tháp kia. Một tiếng vang giòn truyền đến. Tháp cổ trực tiếp bị đứt gãy một góc. Cảnh này làm sắc mặt Phó Ngọc Hiên càng khó coi. Tháp cổ trong tay hắn chính là đỉnh tiêm nửa bước Bất Hủ thần binh, tế luyện qua vô số năm, nói là bản mệnh thần binh cũng không ngoa. Nhưng khi đối mặt với thần binh Bất Hủ thực thụ, cho dù là đỉnh tiêm nửa bước Bất Hủ thần binh cũng có vẻ hơi lép vế. Tháp cổ bị hư hại, làm Phó Ngọc Hiên cảm thấy đau lòng khôn nguôi. Nhưng tình hình bây giờ không cho phép hắn bận tâm nhiều. Cùng lúc Phó Ngọc Hiên tế ra chí bảo, bảy vị nửa bước Thần Tôn còn lại cũng đều tế ra chí bảo, thần quang của đông đảo bảo vật tràn ngập hư không, oanh kích Thẩm Trường Thanh. Mục đích của bọn họ rất rõ ràng, chính là chém giết Thẩm Trường Thanh. "Hay lắm!" Trên người Thẩm Trường Thanh tự có thanh quang bao phủ, tất cả chí bảo oanh kích tới rơi trên thanh quang chỉ khiến hắn lay động đôi chút, căn bản không thấy dấu hiệu vỡ vụn. Cảnh tượng này khiến đám cường giả của Hỗn Độn đế quốc sắc mặt càng thêm u ám. "Lại là một kiện Bất Hủ thần binh!" Một vị nửa bước Thần Tôn thần sắc lạnh lùng thấy cảnh này, ánh mắt điềm đạm thoáng lộ vẻ kinh hãi. Hắn thuộc hàng cung phụng của hoàng thất, thường bế quan không ra, không hiểu biết nhiều về chuyện ngoại giới. Cho nên. Đối phương vốn nghĩ Thẩm Trường Thanh có thể lấy ra một kiện Bất Hủ thần binh đã không dễ dàng, nào ngờ trong tay người này lại còn một kiện Bất Hủ thần binh khác. Nhưng rất nhanh. Vị nửa bước Thần Tôn này liền khôi phục tỉnh táo. "Bất Hủ thần binh thì sao, bảo vật nhiều đến đâu, cuối cùng vẫn là dựa vào thực lực bản thân!" Vừa dứt lời. Kiếm xuất. Tịch diệt kiếm đạo từ vô tận hư không mà đến, kiếm ý kinh khủng rung chuyển cửu tiêu, một kiếm này làm cả tu sĩ thần đô cũng phải động dung. "Kiếm Ma tiền bối kiếm đạo, quả thực quá cường hãn!" "Một kiếm này, e rằng đã có thể vấn đỉnh chí cường dưới Thần Tôn!" Hoàng thất cung phụng. Thần Hoàng Kiếm Ma! Vị này tuy hiếm khi xuất hiện, nhưng danh tiếng lại vang dội khắp Thanh Vân Châu. Phong thái một kiếm bây giờ của hắn càng làm các tu sĩ kinh hãi không thôi. "Kiếm Ma ——" Thẩm Trường Thanh nhìn kiếm quang tịch diệt chém tới, hắn không dùng thanh đồng chiến mâu, ngược lại lấy Ma Uyên ra. Một kiếm chém ra, kiếm khí hóa thành Thiên Hà. Chỉ thấy tiên nhân hư ảnh từ chín tầng trời hiện xuống, kiếm khí mịt mờ siêu phàm thoát tục, so sánh rõ rệt với kiếm quang tịch diệt kia. "Oanh ——" Lực lượng hai đạo kiếm khí va vào nhau, không gian lập tức mẫn diệt. Đồng tử Kiếm Ma co rút lại, phảng phất thấy chuyện khó tin. "Đây là vũ hóa kiếm kinh của Thiên Toàn thánh địa, ngươi đã luyện thành cảnh giới tiểu thành!" Tuyệt học Bất Hủ vũ hóa kiếm kinh, Kiếm Ma đương nhiên không lạ gì. Nhưng điều làm hắn bất ngờ là, Thẩm Trường Thanh không chỉ mang theo vũ hóa kiếm kinh, mà còn luyện môn tuyệt học Bất Hủ này đến cảnh giới tiểu thành. Không. Nói đúng hơn. Không chỉ là tiểu thành sơ giai, từ sự huyền diệu của kiếm này mà xem, đối phương e rằng chỉ cách đại thành một bước chân nữa mà thôi. "Thiên Toàn thánh địa bị ngươi diệt rồi!" Lúc này Phó Ngọc Hiên cũng đã kịp phản ứng. Vũ hóa kiếm kinh là trấn tông truyền thừa của Thiên Toàn thánh địa, trước đây Thiên Toàn thánh địa bị diệt, tất cả truyền thừa đều thất lạc, hắn còn nghĩ là do Cổ Trần Thần Hoàng mang đi. Nhưng bây giờ xem ra. Người diệt Thiên Toàn thánh địa, chưa chắc là Cổ Trần Thần Hoàng. Đối diện câu hỏi của Phó Ngọc Hiên, Thẩm Trường Thanh không có ý trả lời, lúc đánh lui Kiếm Ma, tay áo hắn phất lên, chín chiếc đỉnh đồng cổ đột nhiên xuất hiện. Khi nhìn thấy chín chiếc đỉnh đồng cổ này, sắc mặt Phó Ngọc Hiên kịch biến. "Tế thiên cửu đỉnh của nhân tộc Thượng cổ, chư vị cẩn thận!" Vừa nói. Phó Ngọc Hiên cũng không lo được nhiều nữa, trực tiếp tế ra một phương đế ấn, vận mệnh to lớn của Hỗn Độn đế quốc lúc này bị hắn điều động, hướng về phía đế ấn tụ đến. Được vận mệnh của đế quốc rót vào, đế ấn thần quang đại thịnh, ngay khi tế thiên cửu đỉnh thành hình, Phó Ngọc Hiên liền thao túng đế ấn, oanh kích tế thiên cửu đỉnh. "Oanh ——" Hư không vỡ nát. Trong vụ va chạm của lực lượng cường đại này, thần đô to lớn cũng hóa thành tro bụi trong khoảnh khắc, vô số tu sĩ bỏ mạng tại chỗ vì ảnh hưởng của sức mạnh này. Ngay cả khu vực hoàng thành, tầng tầng pháp trận bảo vệ được dựng lên, cũng không thể hoàn toàn ngăn cản được lực lượng kia, trong nháy mắt đã bị phá hủy hơn một nửa. "Bất Hủ thần binh!" Thẩm Trường Thanh nhìn đế ấn chặn được lực lượng của tế thiên cửu đỉnh, cau mày. Hắn có thể thấy được, bản thân đế ấn là một Bất Hủ thần binh, nay được điều động vận mệnh Hỗn Độn đế quốc, khiến Bất Hủ thần binh này phát ra uy năng khó tưởng tượng. Cho dù tế thiên cửu đỉnh có lực lượng so sánh với Thần Tôn, cũng bị đế ấn cưỡng ép ngăn cản, căn bản không thể giáng xuống. Đến lúc này. Thẩm Trường Thanh coi như đã hiểu rõ, một đế quốc truyền thừa từ thượng cổ tới nay, sao có thể không có một chút át chủ bài nào. Dù Hỗn Độn Đế Tôn không ở thần đô, thì cũng đã để lại chuẩn bị. Giống như đế ấn Phó Ngọc Hiên đang tế ra, nói chung dù Thần Tôn Bất Hủ chân chính đứng trước mặt, e rằng đều có thể ngăn cản được đôi chút. Thấy tế thiên cửu đỉnh bị ngăn lại, Thẩm Trường Thanh cũng từ bỏ ý định dùng chí bảo này, trấn áp hết tất cả nửa bước Thần Tôn. Lúc này. Hắn bước ra một bước, lực lượng sao trời bị câu thông, vô số tinh hà từ trên trời đổ xuống, hội tụ vào nhục thân hắn. Tay phải nắm chặt thanh đồng chiến mâu, phong mang Bất Hủ thần binh cắt đứt đại đạo thiên địa, tay trái bóp ấn, hư ảnh Côn Luân thần sơn ngưng thực, tựa như từ dòng sông tuế nguyệt xưa mà đến. Thần sơn mênh mông. Thần uy khó cản! "Sao trời ấn!" "Trấn sơn ấn!" Mặt Phó Ngọc Hiên giờ đen như mực, hắn phát hiện thủ đoạn của Thẩm Trường Thanh quả thực quá nhiều, truyền thừa đỉnh cấp của Thiên Toàn thánh địa, không những rơi vào tay đối phương mà còn được luyện tới trình độ cao thâm. Thiên tư như vậy. Mà với kiến thức của Phó Ngọc Hiên, nội tâm cũng không khỏi chấn kinh. Nên biết. Bất Hủ tuyệt học khó luyện. Người thường dù có được Bất Hủ tuyệt học, không có vài vạn năm thì muốn nhập môn cũng là điều viển vông. Nhưng từ khi Thiên Toàn thánh địa diệt vong đến nay, mới trôi qua bao lâu, Thẩm Trường Thanh không chỉ luyện Trấn Sơn ấn tới đại thành, mà cả vũ hóa kiếm kinh và sao trời ấn cũng đều luyện tới cảnh giới tiểu thành. Ngộ tính như vậy, có thể xưng yêu nghiệt. Ít nhất là trong những người Phó Ngọc Hiên biết, không ai có ngộ tính sánh bằng Thẩm Trường Thanh. Đừng nói là so sánh ngang nhau. Cho dù là được một nửa đối phương cũng chưa từng nghe nói tới. Hiện giờ. Đế ấn mượn sức mạnh của vận mệnh đế quốc chặn được tế thiên cửu đỉnh, Phó Ngọc Hiên dốc toàn bộ sức lực, đại đạo trường hà từ hư không mà đến, cổ tháp mang theo lực lượng đại đạo, điên cuồng trấn áp Thẩm Trường Thanh. Những nửa bước Thần Tôn còn lại cầm đầu là Kiếm Ma cũng tung hết át chủ bài, quyết chiến với Thẩm Trường Thanh. Ầm ầm! Chín thân thể vĩ ngạn chém giết va chạm trong hư không, khí tức hủy diệt lay động trời đất, toàn bộ cường giả Thanh Vân Châu to lớn lúc này đều bị cỗ lực lượng này kinh động, nhao nhao đổ ánh mắt về hướng thần đô.
Bạn cần đăng nhập để bình luận