Nhân Tộc Trấn Thủ Sứ

Chương 3216. Thần Vương như con kiến, tùy ý (1)



Chương 3216. Thần Vương như con kiến, tùy ý (1)




Đang lúc Thần Vương ba tộc âm thầm kinh nghi bất định, liền nghe thấy bên tai truyền đến tiếng vang nổ tung, có thần quốc tàn phá từ hư không rơi xuống.
Thần quốc rơi xuống.
Tượng trưng cho một vị Thần Vương ngã xuống.
Thần Vương ba tộc nhìn thần quốc rơi xuống tàn phá kia, cùng với hư không thật lâu không thể khép lại, trong lòng chấn động tới tột đỉnh.
“Ngọc Chân Thần Vương... Ngã xuống rồi!”
Có Thần Vương lẩm bẩm, trên mặt tràn đầy biểu cảm không dám tin.
Bọn họ biết thực lực của Thẩm Trường Thanh rất mạnh, chính là cường giả có thể chém giết Thần Chủ. Nhưng cho dù là mạnh như thế nào nữa, cũng nhất định không thể ngờ được đối phương có thể thân ở chư thiên, liền một kiếm chém vỡ thần quốc treo cao ở hư không vô ngần.
Vắt ngang qua hai phương hư không, không phải là hai chữ khoảng cách có thể biểu đạt.
Trong Thần Vương cảnh, chưa từng có bất cứ một vị Thần Vương nào, có thể thân ở hư không chư thiên, chém rụng thần quốc ở hư không vô ngần.
Chỉ vì băng qua hai phương hư không, lực lượng sẽ bị tiêu hao trên diện rộng, hơn nữa muốn chuẩn xác tìm được vị trí thần quốc, cũng không phải chuyện dễ dàng.
Chưa từng có ai thấy giống như Thẩm Trường Thanh, chỉ là cách không một kiếm đã có thể chém giết một vị Thần Vương.
Nếu đối phương không phải Thần Vương mà là Thần Chủ, vậy thì thôi.
Nhưng mà, vị này cũng chỉ là Thần Vương mà thôi.
Đệ nhất Thần Vương, từ đầu tới cuối đều chưa thoát ly hai chữ Thần Vương trói buộc.
Một kiếm này, không chỉ Thần Vương ba tộc chấn động, Thiên Diệp Thần Vương cũng chấn động tương tự.
Nhớ lại lực lượng một kiếm mới vừa rồi, trong lòng hắn như không tự chủ được sinh ra một loại cảm giác không thể địch lại.
Cho dù là lúc đối mặt năm vị Thần Vương của ba tộc vây công, Thiên Diệp Thần Vương đều chiến ý ngập trời, chưa sinh ra một chút ý nghĩ nào lui về phía sau.
Nhưng khi trực diện Thẩm Trường Thanh, vị chiến tướng này của Thiên La thị tộc, liền lần đầu tiên sinh ra ý nghĩ lui về phía sau.
Không thể địch lại!
Cường giả cỡ này đã hoàn toàn vượt qua phạm trù Thần Vương nên có.
Khi tầm mắt Thẩm Trường Thanh đặt ở trên thân bọn họ, Thần Vương ba tộc đều giống như bị tử thần nhìn chăm chú, trong lòng không thể ức chế toát ra sự kinh sợ rất lớn.
“Chạy!”
Ba vị Thần Vương như có ăn ý, không hẹn mà cùng tỏa ra bỏ chạy.
Thẩm Trường Thanh vẻ mặt hờ hững: “Muốn đào tẩu ở trong tay bổn tọa, không khỏi hơi ngây thơ chút!”
Dứt lời, kiếm ra.
Thiên Tru Thần Kiếm phối hợp tinh hà kiếm đạo, hoàn toàn mang lực lượng của môn pháp tắc cực mạnh này phát huy đến cực hạn.
Giống như tinh hà quán triệt hư không, thiên hà mênh mông chia ra làm ba, nháy mắt mang thân thể ba vị Thần Vương bao phủ.
Ngay sau đó, Thẩm Trường Thanh lại một hơi chém ra ba kiếm, mạnh mẽ phá vỡ hư không.
Trong hư không vô ngần.
Khi lực lượng tinh hà kiếm đạo trảm phá hư không, có bóng đen vô biên mấp máy, khí tức thái cổ tịch diệt tràn ngập bốn phía, thanh âm trầm thấp âm lãnh chói tai khó nghe.
“Lại là luồng lực lượng này, rõ ràng chỉ là cấp bậc pháp tắc, vì sao có thể băng qua hai phương hư không, xem ra chư thiên lại xuất hiện một vị thiên kiêu khó lường!”
Lực lượng pháp tắc!
Băng qua hai phương hư không!
Phải biết rằng cho dù là lực lượng quy tắc cũng không nhất định có thể làm được băng qua hai phương hư không, chém rụng một thần quốc.
Lực lượng pháp tắc có thể làm được một bước này, có thể thấy được nội tình của đối phương rốt cuộc hùng hậu đến tình trạng nào.
Cho dù là vô thượng thiên kiêu trấn áp một thời đại, không phải ai cũng có thể làm tới một bước này.
Làm cường giả cổ xưa của Hư Không thần tộc, bóng đen rất rõ việc này đại biểu cho cái gì.
Chẳng qua, bóng đen cũng chưa ngăn trở lực lượng tinh hà kiếm đạo kia, tùy ý luồng lực lượng đó chém vỡ một tòa thần quốc, sau đó dần dần biến mất không thấy.
“Hư không vô ngần chung quy quá mức cô quạnh, có một ngày, ta tất nhiên phải đích thân tiến vào chư thiên, kiến thức phồn hoa thịnh thế kia!”
Thanh âm trầm thấp âm lãnh dần dần yên lặng xuống, bóng đen không còn có bất cứ động tĩnh nào, giống như bóng tối mãi mãi tồn tại.
Chỉ là ở chung quanh bóng đen, toàn bộ hư không ma đều không dám tới gần mảy may, giống như nơi này tồn tại thứ gì đáng sợ.
Ầm ầm ầm! !
Hư không nổ tung.
Ba kiếm chém ra, ba thần quốc từ hư không rơi xuống.
Thần quốc tàn phá tan vỡ ra, vô số hào quang màu vàng rơi vãi chiến trường, khiến chiến trường trải rộng thi thể máu tươi có thêm một tầng màu vàng thần thánh.
Hầu như là không đến một khắc đồng hồ, trước sau đã có bốn vị Thần Vương ngã xuống.
Vốn ba tộc cùng Thiên La thị tộc đánh bất phân thắng bại, nhưng theo Thẩm Trường Thanh ra tay, cùng với bốn vị Thần Vương ngã xuống, khiến tu sĩ còn lại của ba tộc đều nghe tin đã sợ mất mật, cuống quít rút khỏi chiến trường hư không.
Cho dù Thần Vương đã đến của ba tộc không chỉ năm vị đơn giản như vậy, nhưng chỉ một lát đã ngã xuống nhiều Thần Vương như vậy, Thần Vương còn lại đã là bị dọa vỡ mật.
Uy danh của đệ nhất Thần Vương có thể thấy được phần nào.
“Chiến tranh còn chưa kết thúc, tại hạ không dám chần chờ, đợi trận chiến này chấm dứt, Thiên Diệp tất nhiên tới cửa bái phỏng, cảm tạ ân tương trợ của Phù tông chủ!”
Thiên Diệp Thần Vương bây giờ cũng phục hồi tinh thần lại. Bốn vị Thần Vương ngã xuống, khiến trong lòng hắn chịu chấn động thật lớn. Hết chương 3216.



Bạn cần đăng nhập để bình luận