Nhân Tộc Trấn Thủ Sứ

Chương 2295: Tả Vân tuyệt vọng

Thần lực rơi vào trong vòng tay sao trời. Trong khoảnh khắc, món chí bảo này bộc phát ra ánh sáng chói lòa đến tột độ. Tinh quang mờ mịt, giống như màn trời che khuất bầu trời, ức vạn vì sao từ màn trời hiện ra, cuối cùng ngưng tụ một chỗ, hóa thành một viên sao trời cực lớn, giáng xuống chỗ Thẩm Trường Thanh. So với việc Thanh Huyền thúc giục vòng tay sao trời, món chí bảo này ở trong tay Tả Vân phát huy ra uy lực, rõ ràng là tăng lên một bậc. Thấy sao trời rớt xuống, Thẩm Trường Thanh đầu tiên muốn vận dụng Bất Hủ thần binh chống lại, nhưng ý nghĩ này vừa xuất hiện liền bị hắn bỏ đi. Ngay sau đó, chỉ thấy tử cực chân khí rung chuyển cửu tiêu, hóa thành một tôn cự nhân có thể so với trời đất, hướng về phía sao trời giáng xuống hung hăng tung ra một quyền. Quyền cương nơi cuối, có hàn mang diệt thế tóe hiện. Chỉ thấy sao trời vỡ vụn từng khúc, Tả Vân thôi động vòng tay sao trời tung một kích toàn lực, đã bị tan rã tại chỗ. Không đợi các tu sĩ khác kinh ngạc bao nhiêu, Thẩm Trường Thanh bước vào hư không, lại là một quyền đánh về phía một vị nửa bước Thần Tôn. Một quyền tung ra, giống như nhận quang chém phá trời đất thời gian. Vị kia nửa bước Thần Tôn giật mình, liền lập tức thao túng lực lượng đại đạo quy tắc ngưng tụ bản thân, sau đó chỉ thấy lực lượng hùng hồn hóa thành cương khí hộ thể, ý đồ ngăn cản một kích này của Thẩm Trường Thanh. "Răng rắc!" Cương khí vỡ vụn. Vị kia nửa bước Thần Tôn muốn bứt ra lui về. Nhưng Thẩm Trường Thanh đã sớm dự đoán được động tác của đối phương, vung tay lên lại đấm ra một quyền, phong tỏa đường lui, khiến hắn không thể không đối mặt chống đỡ. "Oanh" một quyền tung ra, nhục thân của vị kia nửa bước Thần Tôn ầm vang nổ tung. Đây là lần đầu tiên, kể từ lúc khai chiến đến giờ, có cường giả nửa bước Thần Tôn vẫn lạc. Với thế sét đánh không kịp bưng tai oanh sát vị nửa bước Thần Tôn đầu tiên, đã hoàn toàn phá vỡ sự cân bằng vốn có của chiến trường. Rất nhanh, Thẩm Trường Thanh hướng vị nửa bước Thần Tôn thứ hai mà đánh tới. Từ khi vị nửa bước Thần Tôn đầu tiên vẫn lạc, đến khi vị nửa bước Thần Tôn thứ hai bị nhắm tới, khoảng cách thời gian chỉ là một sát na. Người sau thấy Thẩm Trường Thanh đánh đến, tự biết không thể ngăn được công kích của đối phương, ánh mắt kiên quyết, trực tiếp sử dụng thủ đoạn cuối cùng ứng phó. "Oanh" nửa bước Thần Tôn tự bạo. Dòng lũ kinh khủng quét sạch trời đất. Thẩm Trường Thanh đứng mũi chịu sào, lập tức bị cỗ lực lượng tự bạo này nuốt mất. Ngay lúc tất cả tu sĩ cho rằng Thẩm Trường Thanh sẽ vẫn lạc, liền thấy có một thân ảnh tử sắc đạp phá dòng lũ kinh khủng, đánh về vị nửa bước Thần Tôn thứ ba. Một vị nửa bước Thần Tôn tự bạo, không thể ngăn cản bước chân hắn nửa phần. "Cẩn thận!" Tả Vân biến sắc, trực tiếp vung ra vòng tay sao trời, muốn ngăn Thẩm Trường Thanh lại. Không còn cách nào, cục diện thay đổi quá nhanh, nhanh đến mức hắn không kịp phản ứng. Rõ ràng trước đó hai bên thế lực ngang nhau, nhưng trong nháy mắt, cục diện đã bị thay đổi. Hai vị nửa bước Thần Tôn trước sau vẫn lạc khiến Tả Vân trở tay không kịp. Thấy vị nửa bước Thần Tôn thứ ba bị nhắm đến, hắn mới kịp phản ứng rồi xuất thủ tương viện. "Trận chiến này, Thiên Toàn thánh địa chắc chắn phải diệt, ai cũng không thể ngăn cản!" Thẩm Trường Thanh nhìn vòng tay sao trời đánh tới, vung tay một quyền đánh bay món chí bảo này, sau đó chụp một tay về phía đầu vị nửa bước Thần Tôn thứ ba. Người sau vừa kinh vừa sợ, dốc hết sức lực phản kháng, nhưng trước lực lượng hùng hồn trấn áp này, mọi sự phản kháng đều trở nên phí công. Chỉ thấy bàn tay của Thẩm Trường Thanh phá vỡ hết tầng tầng rào chắn lực lượng rồi rơi vào đỉnh đầu đối phương. Lực lượng từ lòng bàn tay phun ra, vị Thần Tôn thứ ba, từ đầu đến thân trong nháy mắt hôi phi yên diệt. Đến lúc này, bốn vị Thần Tôn chỉ còn lại một mình Tả Vân còn sống. "Ngươi xem chúng ta là quân xanh để luyện tập!" Khi nhìn Thẩm Trường Thanh, vẻ kinh hãi trong mắt hắn đã biến mất không thấy, thần sắc đột nhiên trở nên bình tĩnh, giống như ban đầu. Thẩm Trường Thanh chắp tay đứng giữa hư không, bình thản nói: "Ngươi nói đúng." Câu này vừa nói ra, Tả Vân liền đau thương cười một tiếng. Hắn cho rằng bốn vị nửa bước Thần Tôn xuất thủ, có thể chém giết Thẩm Trường Thanh, không ngờ rằng đối phương từ đầu đến cuối chỉ xem bọn hắn như quân xanh luyện tập mà thôi. Cái gọi là thế lực ngang nhau trước đó, chỉ là biểu hiện giả dối. Giờ đây khi vị này thực sự toàn lực ứng phó, cục diện khó duy trì đã lập tức bị phá vỡ. Ba vị nửa bước Thần Tôn vẫn lạc, đã là minh chứng rõ ràng tất cả. Lúc này, Tả Vân đã mất hết chiến ý. Hắn hiểu, cho dù có dốc hết át chủ bài, hắn cũng không thể là đối thủ của Thẩm Trường Thanh. Thực lực giữa hai người có sự chênh lệch về bản chất. Nếu nói nửa bước Thần Tôn có sự phân chia cấp bậc, vậy thì trong mắt Tả Vân, người trước mặt thuộc về loại cao cấp nhất. "Trận chiến này Thiên Toàn thánh địa nhận thua, các hạ có bất cứ điều kiện gì đều có thể nói, chỉ hy vọng có thể giữ lại truyền thừa cho Thiên Toàn thánh địa!" Tả Vân hạ thấp thái độ, các cường giả Thiên Toàn thánh địa cũng lộ vẻ đau thương, bọn họ không hề ngăn cản lời Tả Vân nói, vì ba vị lão tổ nửa bước Thần Tôn đã chết, như bẻ gãy xương sống của Thiên Toàn thánh địa. Cho dù Thanh Huyền là Thánh Chủ, lúc này cũng chỉ trầm mặc không nói. Được làm vua thua làm giặc. Từ xưa đến nay vẫn thế. Nếu trận chiến này Thiên Toàn thánh địa thắng, tự nhiên không có nhiều phiền toái như vậy, nhưng người thắng bây giờ là Thẩm Trường Thanh, vậy Thiên Toàn thánh địa sẽ phải chịu thẩm phán. Thẩm Trường Thanh nói: "Tộc diệt bỏ mình thù hận, chỉ có giết chóc mới có thể rửa sạch, nếu hôm nay bản hoàng thua, tin rằng Thiên Toàn thánh địa cũng sẽ không lưu thủ. Vậy nên, hôm nay cho dù Thiên Toàn thánh địa trả bất cứ giá nào, bản hoàng cũng sẽ không thay đổi ý định!" Nghe vậy, mặt Tả Vân biến đổi, khi nhìn Thẩm Trường Thanh, trong mắt hắn bỗng trở nên tàn nhẫn, nghiêm giọng hét lớn: "Trốn, tất cả đệ tử Thiên Toàn thánh địa đều phải trốn khỏi nơi này, đợi ngày khác báo thù cho thánh địa!" Nói xong, Tả Vân lộ vẻ coi cái chết như không, hướng Thẩm Trường Thanh lao đến. Lần này, mục đích của hắn không phải để chém giết Thẩm Trường Thanh, mà để kéo dài thời gian, chỉ vì giành lấy cơ hội sống sót cho đệ tử Thiên Toàn thánh địa. Theo tiếng nói của Tả Vân, Thanh Huyền nén bi thương, lập tức hạ lệnh cho các đệ tử rút lui. "Tất cả trưởng lão lập tức dẫn đệ tử thánh địa rút lui, không được sai sót!" Bản thân ông lại không hề rời đi, không hề có ý định bỏ chạy. "Thánh chủ, ngài thì sao?" Các trưởng lão khác cũng biến sắc. Thanh Huyền trầm giọng nói: "Không cần để ý đến bản tọa, hôm nay Thiên Toàn thánh địa rơi vào kết quả như vậy, thân là Thánh chủ ta há có thể sống tạm, các ngươi lập tức dẫn đệ tử rời đi, phải bảo toàn được căn cơ thánh địa!" Nói rồi, Thanh Huyền xông lên, cùng Tả Vân hợp lực vây công Thẩm Trường Thanh. Thấy hai người xem cái chết nhẹ như lông hồng, đám trưởng lão chỉ còn biết nuốt bi thương, dẫn một đám đệ tử chuẩn bị rút lui. Nhưng đúng lúc bọn họ vừa muốn rời đi, liền thấy một bóng người bí ẩn bị lực lượng huyền diệu che khuất, không nhìn rõ cụ thể hình dạng, đột ngột xuất hiện, tấn công đám tu sĩ Thiên Toàn thánh địa. "Bây giờ mới muốn đi, chẳng phải là quá muộn rồi sao!" "Ngươi là ai!" Các trưởng lão kinh hãi, vội vàng xuất thủ ngăn chặn người bí ẩn. Nhưng vừa mới giao thủ, họ đã phát hiện thực lực của kẻ bí ẩn quả thực đáng sợ, gần như chỉ trong một cái đối mặt, đã có hai trưởng lão Thần Hoàng bị trọng thương, không ít đệ tử bị dư chấn tác động đến, trực tiếp mất mạng tại chỗ. Người tấn công bí ẩn, chính là Cổ Trần Thần Hoàng, kẻ vẫn quan chiến trong bóng tối. Thấy Thiên Toàn thánh địa bại vong, hắn cũng tìm được cơ hội xuất thủ, chuẩn bị diệt tận gốc rễ Thiên Toàn thánh địa. Dù Thiên Toàn thánh địa hôm nay vẫn còn một bộ phận Thần Hoàng còn sống, nhưng cường giả đứng đầu thực sự hoặc đang ở tiền tuyến chiến đấu với Vạn Phật Tổ đình, hoặc đã bị Thẩm Trường Thanh chém giết. Những trưởng lão Thần Hoàng còn lại bây giờ, thực lực đều không mạnh, khi đối mặt với một người như Cổ Trần Thần Hoàng đã có tư cách sánh vai với nửa bước Thần Tôn, sao có thể là đối thủ. Dù Cổ Trần Thần Hoàng cố tình che giấu thân phận, không để lộ lực lượng tử cực chân khí, mà chỉ dùng thủ đoạn bình thường đối địch, cũng có thể nhẹ nhàng trấn sát những tu sĩ Thiên Toàn Thánh Địa này. Ở một bên khác, khi Cổ Trần Thần Hoàng tùy ý tàn sát các đệ tử Thiên Toàn thánh địa, Thanh Huyền cũng phát hiện ra vấn đề. Vị Thánh chủ Thiên Toàn này vừa kinh vừa sợ, đang muốn thoát khỏi chiến trường để chặn đường Cổ Trần Thần Hoàng, lại bị Thẩm Trường Thanh một quyền trực tiếp phong tỏa đường lui. "Oanh!" Lực lượng cường đại ập đến, khiến một nửa thân thể Thanh Huyền vỡ vụn, lực lượng thần hồn cường đại trong khoảnh khắc đã chữa trị tàn phá nhục thân, đồng thời bản năng lùi nhanh về sau. Nhưng, động tác rút lui của Thanh Huyền dù nhanh, cũng không nhanh bằng tốc độ Thẩm Trường Thanh đuổi theo. Ngay tức khắc sau, Thẩm Trường Thanh đấm ra một quyền, trực tiếp coi Thanh Huyền là mục tiêu mà đánh nổ. Vị Thánh chủ Thiên Toàn Thần Hoàng cửu trọng này, vẻn vẹn cầm cự chưa đến vài hiệp, đã vẫn lạc tại chỗ. "Nổ!" Tả Vân nén giận xuất thủ, trực tiếp hy sinh chí bảo vòng tay sao trời, khiến cho trấn tông chí bảo này ầm vang nổ tung. Uy lực do đỉnh cao nửa bước Bất Hủ chí bảo tạo ra, có thể so với tự bạo của nửa bước Thần Tôn, lực lượng hủy diệt nuốt trọn Thẩm Trường Thanh, Tả Vân dốc hết sức lực, hung hăng đánh vào trung tâm vụ nổ, muốn bắt lấy cơ hội này, trực tiếp chém giết đối phương tại chỗ. Nhưng đáng tiếc thay, ngay khi Tả Vân xuất thủ, liền thấy ánh hào quang màu tím đen mênh mông xông thẳng lên chín tầng trời, Thẩm Trường Thanh giống như tiên thần giáng thế. Một quyền trấn áp rơi xuống, Tả Vân dốc toàn lực chống đỡ, cũng vô ích. Không đầy chốc lát, vị cường giả nửa bước Thần Tôn cuối cùng của Thiên Toàn thánh địa đã hoàn toàn chết tại chỗ. Đến lúc này, tất cả cường giả đỉnh cao của Thiên Toàn thánh địa đều bỏ mình. Cả khoảng hư không rộng lớn, tất cả các cường giả đều nghẹn ngào, khi nhìn Thẩm Trường Thanh bị tử cực chân khí bao phủ, nội tâm chấn kinh đến mức không thể diễn tả bằng lời. Ai có thể nghĩ tới, một ngày kia, một thánh địa thượng cổ lớn như vậy sẽ bị một tu sĩ một mình tay không tiêu diệt. Dù đệ tử Thiên Toàn thánh địa hiện tại không tính là toàn bộ ngã xuống, mà chỉ là chiến lực đỉnh cao bị hủy diệt, nhưng đối với một thế lực, chiến lực đỉnh cao hủy diệt, đã là tương đương với chỉ còn là danh nghĩa. Huống hồ, đệ tử Thiên Toàn thánh địa hiện giờ, đang bị một tu sĩ thần bí khác tùy ý tàn sát. Không bao lâu nữa, đám đệ tử Thiên Toàn thánh địa này sẽ bị tàn sát hầu như không còn. Đến bước đó, Thiên Toàn thánh địa sẽ coi như thực sự vong. Ở một bên khác, Thẩm Trường Thanh cũng nhìn về phía chiến trường của Cổ Trần Thần Hoàng, khi thấy đối phương đang tàn sát đệ tử Thiên Toàn thánh địa, hắn liền cách không xuất thủ, một quyền đánh chết toàn bộ các đệ tử thánh địa còn sót lại. Đến lúc này, cuộc chiến tại Thiên Toàn thánh địa đã tuyên bố kết thúc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận