Nhân Tộc Trấn Thủ Sứ

Chương 4392 - Tổn thất thê thảm nặng nề (1)

Có thể nói, Thường Tổ ở toàn bộ U Minh cũng hung danh hiển hách, chính là cường giả đứng đầu thật sự.
Ngũ Linh Thần Quân như thế nào cũng không ngờ, Thường Tổ sẽ ngã xuống ở trên tay người trước mắt.
Nhưng rất hiển nhiên, Thường Tổ tuy ở trong U Minh hung danh hiển hách, nhưng ở chư thiên lại không có danh tiếng gì, đối phương có thể nói ra lời chém giết Thường Tổ, nhất định không giả được.
Ngay tại lúc Ngũ Linh Thần Quân âm thầm chấn động không thôi, Thẩm Trường Thanh một bước đạp không, khí tức trên thân bộc phát ra hết, dẫn tới toàn bộ bầu trời cũng thay đổi bất ngờ.
“Hỗn Độn đế triều bổn tọa cũng không sợ, thêm một cái Thiên Diễn đế triều đã làm sao, U Minh tử linh các ngươi không vào lục đạo luân hồi chuyển thế, ngược lại nghịch loạn âm dương, là thật sự đáng chết!”
Dứt lời, một chưởng của Thẩm Trường Thanh trấn áp hạ xuống.
Lực lượng khí huyết mênh mông ngưng tụ như thực chất, đại đạo thần thụ từ hư không hiện ra, vạn đạo quy tắc chảy xuôi, uy áp mênh mông khiến vẻ mặt cường giả bọn Ngũ Linh Thần Quân một lần nữa biến đổi hẳn.
“Đại đạo thần thụ!”
“Ngươi là cường giả tiên đạo!”
Tiên đạo ở chư thiên hiếm thấy, nhưng ở U Minh lại là không hiếm có một chút nào.
Cho nên, ở khoảnh khắc nhìn thấy đại đạo thần thụ, Ngũ Linh Thần Quân liền nhận ra thân phận thật sự của Thẩm Trường Thanh.
Tiên đạo động thiên!
Đây là pháp môn chỉ có Nhân tộc mới có thể tu luyện.
Đương nhiên.
Tiên đạo phải có Thiên Địa Đạo Thể mới có thể tu luyện, trong U Minh tuy có Nhân tộc tồn tại, nhưng họ xét đến cùng là mất đi thân thể, chỉ có thần hồn rơi vào U Minh.
Vì vậy, Nhân tộc trong U Minh tu luyện tiên đạo, cũng có chút khác biệt với tiên đạo chính thống, chính là cường giả thượng cổ Nhân tộc ở trong U Minh, dựa vào tiên đạo chính thống khai sáng ra pháp môn tu luyện chỉ áp dụng cho Nhân tộc U Minh.
Nhưng mặc kệ như thế nào.
Hôm nay đại đạo thần thụ xuất hiện, đều nói rõ sự thật Thẩm Trường Thanh chính là Nhân tộc Đạo Tiên.
Chẳng qua, cường giả Đạo Tiên Ngũ Linh Thần Quân gặp không ít, cho dù là cường giả Đạo Quả trên Đạo Tiên, hắn cũng có thể tranh phong với họ, nhưng chưa có bất cứ một người nào có thể như Thẩm Trường Thanh, cho mình áp lực mạnh mẽ như thế.
Không kịp nghĩ nhiều Ngũ Linh Thần Quân nổi giận gầm lên một tiếng, toàn bộ lực lượng đều bộc phát ra, hướng về Thẩm Trường Thanh đánh giết.
Hai vị Thần Quân khác thấy vậy, cũng đều không dám có bất cứ sự giữ lại gì.
Chỉ thấy ba vị Thần Quân toàn lực ra tay, hoàn toàn va chạm với công kích của Thẩm Trường Thanh.
“Răng rắc ——”
Bầu trời tan vỡ.
Nhật nguyệt vô quang.
Toàn bộ Thiên Lôi vực đều như lâm vào trong bóng tối ngắn ngủi.
Đợi tới lúc hào quang nhật nguyệt tái hiện, cường giả bọn Ngũ Linh Thần Quân đã đập nặng nề trên mặt đất, hồn thể trở nên hư ảo không chịu nổi, như có thể tiêu tán bất cứ lúc nào.
“Không... Không có khả năng, Đạo Tiên... Đạo Tiên vì sao có thể... Có thể mạnh như thế!”
Khuôn mặt Ngũ Linh Thần Quân kinh hãi, giọng điệu nói chuyện cũng trở nên đứt quãng.
Ở trước mặt Thẩm Trường Thanh, khiến hắn có loại cảm giác vô lực trực diện thượng cổ hoàng giả.
Chênh lệch của hai bên, giống như có một lạch trời không thể vượt qua.
Ngũ Linh Thần Quân biết, mình một lần này xem như đá trúng tấm sắt rồi.
“Sinh tử có trật tự, tử linh các ngươi không nên bước vào chư thiên, các ngươi ngã xuống chỉ là bắt đầu, từ hôm nay trở đi, bất cứ tử linh nào tự tiện bước vào chư thiên, bổn tọa đều sẽ chém giết hết!”
Sắc mặt Thẩm Trường Thanh hờ hững, ở lúc hắn nói chuyện, Thiên Kiếm đã một lần nữa rơi vào trong tay.
Trường kiếm chém xuống hư không, giống như dòng sông máu bao phủ mặt đất, ý chí giết chóc trùng kích thần hồn, khiến cường giả bọn Ngũ Linh Thần Quân đều dại ra ngắn ngủi.
Đợi tới lúc bọn họ tỉnh táo lại, kiếm khí đã đập vào mắt, thiên địa to lớn cũng chỉ để lại một mảng màu máu dữ tợn.
“Ầm!”
Đại địa sụp đổ.
Cùng nhau tan vỡ còn có ba vị Thần Quân cường giả gồm Ngũ Linh Thần Quân ở bên trong.
Ở sau khi một kiếm chém giết ba vị Thần Quân, động tác của Thẩm Trường Thanh không ngừng, tiếp tục hướng về ba vị Thần Quân khác bị mình đánh bị thương nặng mà chém giết.
Kẻ sau như đối mặt đại địch, không có một chút ý tứ nào giao thủ với Thẩm Trường Thanh, chỉ muốn quay đầu bỏ chạy.
Chỉ là ở trước mặt Thẩm Trường Thanh, bọn họ đào tẩu cũng trở thành hy vọng xa vời.
Chỉ một lát thời gian.
Ba vị Thần Quân còn lại cũng ngã xuống hết.
“Vốn cho rằng Thiên Lôi thánh địa sắp trở thành lịch sử, không ngờ Thiên tông vừa ra tay, liền mang đại quân Thiên Diễn đế triều đánh tan tác.
Trận chiến này ba chữ Thẩm Trường Thanh lại sắp một lần nữa danh chấn chư thiên!”
Có Thần Chủ lâu năm thấy một trận chiến của Thiên Lôi thánh địa, không khỏi cảm khái lên tiếng.
Thiên Diễn đế triều thế tới rào rạt, ai cũng cho rằng Thiên Lôi thánh địa sắp bởi vậy bị diệt.
Dù sao Thiên Lôi thánh địa thực lực tuy không kém, nhưng so sánh với Thiên Diễn đế triều, vẫn còn thua kém rất nhiều.
Thiên Lôi thánh địa to lớn, cũng chỉ có một vị Thiên Lôi Thánh Chủ miễn cưỡng đủ xem, kẻ khác ở trước mặt Thiên Diễn đế triều, căn bản không tính là cái gì.
Nhưng ai có thể ngờ được.
Mắt thấy cục diện Thiên Lôi thánh địa sắp bị diệt, thế mà bị một mình Thẩm Trường Thanh hóa giải.
Nâng tay trấn áp mấy vị Thần Quân của Thiên Diễn đế triều, nháy mắt giết địch trong vô hình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận