Nhân Tộc Trấn Thủ Sứ

Chương 4315 - Thần cung dụ lệnh, Thần Quân đẫm máu! (2)

Vì vậy, tự nhiên không có bao nhiêu người để ý Thần Quân chết sống.
Bọn họ chỉ để ý, ở thời điểm hôm nay Thiên tông và thần cung hoàn toàn xé rách da mặt, mình lại nên từ trong đó kiếm lời như thế nào.
Thiên tông.
Tàn thể Thần Quân rơi xuống.
Thẩm Trường Thanh phất tay liền thu xác Thần Quân vào Thiên giới, dùng làm chất dinh dưỡng của thiên địa, bầu trời đổ mưa máu, cũng bị một luồng lực lượng vô hình ngăn cách ra, chưa rơi vào địa giới Thiên tông một chút nào.
Ở phía sau hắn, Vạn Đạo lão nhân vẻ mặt cảm khái: “Tu vi của tông chủ càng thêm tinh thâm, chém giết Thần Quân như đè chết con kiến, thật sự khiến lão phu bội phục không thôi.”
Cái gì là cường giả kinh thế?
Đây là cường giả kinh thế thật sự.
Cường giả Thần Quân cho dù yếu nữa, ở trong lĩnh vực chư thiên cũng thuộc loại tồn tại đứng đầu, chen thân Thần Chủ tuyệt đỉnh, không phải cường giả bình thường có thể chống lại.
Nhưng tồn tại đứng đầu cỡ này, lại bị Thẩm Trường Thanh cách không một kiếm chém giết, thực lực hai bên rõ ràng là ở hai tầng khác nhau.
Cái này cũng liền khó trách, Vạn Đạo lão nhân sẽ chấn động như thế.
“Chém giết vẻn vẹn Thần Quân mà thôi, không tính là cái gì, nếu một vị Thần Quân cũng không giết được, lại nói gì đối kháng toàn bộ thần cung.
Hôm nay Thiên tông xem như hoàn toàn xé rách da mặt với thần cung, không cần bao lâu, đại quân thần cung sẽ đến, tiền bối có lẽ sớm làm chuẩn bị.”
Thẩm Trường Thanh đứng khoanh tay, đại đạo dị tượng tiêu tán, khuôn mặt từ đầu tới cuối đều không có biến hóa quá lớn, giống như chém giết một vị Thần Quân với hắn mà nói không đáng kể chút nào.
Trên thực tế.
Chém giết một vị Thần Quân đối với Thẩm Trường Thanh mà nói, thật sự không tính là cái gì.
Thẩm Trường Thanh sớm không phải tiểu bối mới ra đời, thượng cổ Thần Hoàng ngã xuống ở trong tay hắn một bàn tay cũng đếm không hết, huống gì cường giả Thần Quân.
Chính như Thẩm Trường Thanh nói, nếu một vị Thần Quân cũng khiến mình tốn không ít công sức, như vậy lại dựa vào cái gì đi đối kháng toàn bộ thần cung.
Phải biết rằng thần cung Thái Hư giới cường giả như mây, Thần Quân Thần Hoàng chỗ nào cũng có, càng có Thần Tôn cao cao tại thượng tọa trấn.
Nếu ngay cả Thần Quân cũng không thể dễ dàng chém giết, chống lại kẻ mạnh hơn nữa chính là chỉ còn đường chết.
Nghe vậy, Vạn Đạo lão nhân gật đầu: “Tông chủ yên tâm đi, ngày khác thần cung nếu đến xâm phạm, lão phu tất nhiên làm bọn họ có đến mà không có về.
Vô số năm tháng tới nay, thần cung vẫn luôn chèn ép tu sĩ chư thiên, bao nhiêu thiên kiêu ngã xuống ở trong tay họ, thù của Minh Hà Bá Quân năm đó hôm nay cũng tới lúc thanh toán một phen hẳn hoi rồi!”
Minh Hà Bá Quân ngã xuống, vẫn luôn là chấp niệm trong lòng Vạn Đạo lão nhân, lão muốn báo thù cho Minh Hà Bá Quân, nhưng bất đắc dĩ thực lực của mình không đủ, khó có thể đối phó thần cung.
Nhưng bây giờ có Thẩm Trường Thanh yêu nghiệt bực này xuất thế, xem như thật sự khiến Vạn Đạo lão nhân thấy được hy vọng báo thù.
Ở trong mắt Vạn Đạo lão nhân, thiên tư của Thẩm Trường Thanh chính là người số một từ xưa đến nay, cho dù là Minh Hà Bá Quân lão xưa nay tôn sùng tới cực điểm, ở trước mặt hắn cũng có chỗ không bằng.
Nếu thiên kiêu yêu nghiệt như vậy cũng không thể đối phó thần cung, Vạn Đạo lão nhân rất khó tưởng tượng, rốt cuộc còn có tồn tại thế nào có thể uy hiếp thần cung.
“Tiền bối yên tâm đi, nợ máu thần cung thiếu đều sẽ lần lượt hoàn lại, mặc kệ là Minh Hà Bá Quân, hoặc là mối thù bằng máu của Nhân tộc, thần cung đều phải trả giá đắt.
Vốn thấy được đại kiếp đến, bổn tọa không muốn xé rách da mặt với thần cung, bọn họ đã dẫn trước nhấc lên tranh chấp, như vậy bổn tọa liền theo bọn họ mong muốn.
Ta trái lại muốn xem, thần cung thật sự vô địch thế gian hay không!”
Ánh mắt Thẩm Trường Thanh lạnh như băng, sát ý trong lòng không chút nào che lấp.
Thần cung muốn chiến hắn liền chiến, trận chiến này nhất định là cơ hội Nhân tộc quật khởi.
Khi nói chuyện, thần niệm Thẩm Trường Thanh đã lặng yên khuếch tán tới toàn bộ tông môn, chỉ thấy tông môn lòng người thấp thỏm, không ít đệ tử đều sinh ra ý tưởng khác, thậm chí có kẻ lặng yên rời khỏi Thiên tông, tựa như không muốn bị đại kiếp lan đến bản thân.
Đối với điều này, Thẩm Trường Thanh không ngăn trở, chỉ là yên lặng để lại một dấu ấn ở trên thân các đệ tử rời khỏi.
Một luồng dấu ấn này không có tác dụng khác, đơn thuần đánh dấu phản đồ mà thôi.
Hôm nay các đệ tử này rời khỏi Thiên tông, Thẩm Trường Thanh tự nhiên không có khả năng lại để họ bái vào Thiên tông, ngày khác nếu ở trên chiến trường hai thế lực gặp nhau, hắn cũng không ngại tiêu diệt toàn bộ bọn họ.
Mà ở bên ngoài Thiên tông, rất nhiều tông môn thế lực đều lặng yên di chuyển đi, tình nguyện liều mạng lãnh địa tông môn nhà mình không cần nữa, cũng không chịu ở lại chỗ này, sợ bị đại chiến về sau lan đến.
Giống như chỉ trong nháy mắt thời gian, Thiên tông đã bị thế lực Thiên Lôi vực cô lập.
Thẩm Trường Thanh âm thầm cười lạnh, nhưng cũng chưa ngăn trở.
“Hy vọng các ngươi là thật sự bo bo giữ mình, mà không phải bỏ đá xuống giếng, nếu không, ngày khác cũng khó thoát khỏi cục diện bị diệt!”
Các tông môn này không muốn dính vào thị phi dọn ra ngoài, một điểm này không có gì để nói, dù sao muốn bo bo giữ mình cũng không phải lỗi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận