Nhân Tộc Trấn Thủ Sứ

Chương 5150 - Bại Thiên Thần Tôn (1)

Cổ Trần Thần Hoàng nói xong lời cuối cùng, thân hình đã giống như khói bụi tiêu tán không thấy, để lại cục đá lẳng lặng nằm ở nơi đó.
Thẩm Trường Thanh nhìn cục đá trong tay, theo lời Cổ Trần Thần Hoàng, thần niệm đặt vào trong đó.
Nhưng mà, ngay tại thời điểm thần niệm của hắn đặt ở trên tảng đá.
“Ầm ——”
Một luồng ý niệm kinh khủng đến cực điểm, sau đó từ trong cục đá bộc phát ra, trong khoảnh khắc đã lao vào trong cơ thể Thẩm Trường Thanh, thanh âm kiệt ngạo càn rỡ quanh quẩn không ngớt trong đầu.
“Bổn hoàng đột nhiên phát hiện, lấy tu vi của ngươi xét cho cùng là quá yếu, cho dù đạt được Thần Tôn truyền thừa, ngày sau cũng không có khả năng hủy diệt Thiên Tuyền thánh địa.
Một khi đã như vậy, liền mang thân thể của ngươi cho bổn hoàng mượn dùng một phen, để bổn hoàng lấy thân thể của ngươi vấn đỉnh đỉnh phong, ngươi cứ an tâm đi đi...”
Còn chưa dứt lời, tiếng của Cổ Trần Thần Hoàng liền im bặt mà dừng.
Hắn nhìn Động Thiên rộng lớn trước mắt, cùng với Đại Đạo Kiến Mộc chống đỡ thiên địa, còn có thiên hà màu máu xuyên qua hư không, rất nhiều khí tức khủng bố tràn ngập ra.
Trong lúc nhất thời, nụ cười trên mặt Cổ Trần Thần Hoàng liền cứng ngắc.
“Đây là nơi nào?”
“Tiên đạo Động Thiên?”
“Không có khả năng, ngươi chỉ là cảnh giới Đạo Quả mà thôi, Động Thiên sao có thể rộng lớn như thế, đó là cái gì, chẳng lẽ đây là đại đạo thần thụ?”
Cổ Trần Thần Hoàng lắc lắc đầu, cố gắng muốn để bản thân tỉnh táo một phen, nhưng hình ảnh trước mắt, là thật sự khiến hắn cảm thấy rung động không thôi.
Lúc này, bóng người Thẩm Trường Thanh cũng xuất hiện ở trước mặt Cổ Trần Thần Hoàng, trên mặt mang theo nụ cười bình thản.
“Hoan nghênh tới Động Thiên của ta!”

Trong Động Thiên.
Hai người mặt đối mặt mà đứng.
Khác nhau là.
Cổ Trần Thần Hoàng sắc mặt âm trầm, Thẩm Trường Thanh lại trên mặt mang theo nụ cười thản nhiên, như tất cả đều ở trong sự khống chế.
“Ngươi rốt cuộc là như thế nào phát hiện bổn hoàng có vấn đề?”
Cổ Trần Thần Hoàng vẻ mặt khó coi, giọng lạnh như băng hỏi.
Thẩm Trường Thanh khẽ lắc đầu: “Muốn nói các hạ có sơ hở gì mà nói, thật ra cũng không có sơ hở quá lớn, cùng lắm chỉ là tất cả đều quá thuận lợi rồi, giống như bổn tọa đúng là thiên mệnh quy về, truyền thừa đứng đầu cỡ này là ở chỗ này chờ ta.
Chẳng qua, nếu đổi làm tu sĩ bình thường mà nói, mưu tính của các hạ hẳn là thành công rồi.
Chỉ tiếc, các hạ gặp được là ta!”
Một câu này, Thẩm Trường Thanh trái lại cũng không nói dối điều gì.
Cổ Trần Thần Hoàng ở mặt ngoài quả thật chưa lộ ra sơ hở gì, giống như thực sự là một vị cường giả tới gần tịch diệt, đối với tất cả đều đã nhìn thoáng ra, chỉ còn lại thù hận đối với Thiên Tuyền thánh địa.
Lại thêm dụ hoặc của Thần Tôn truyền thừa, tu sĩ bình thường đều sẽ mắc mưu.
Sai là sai ở, mục tiêu của Cổ Trần Thần Hoàng là Thẩm Trường Thanh.
Nếu nói cường giả đoạt xá, Thẩm Trường Thanh xem như không sợ chút nào.
Không nói đến hắn hôm nay thực lực cường đại, thần hồn và Động Thiên dung hợp làm một, kẻ dưới Thần Tôn đều không có ai có thể lay động.
Cho dù là Thần Tôn thật sự đoạt xá, cũng không có khả năng thành công.
Dù sao trong tay Thẩm Trường Thanh nắm giữ rất nhiều chí bảo, đủ để bảo vệ bản thân.
Cho nên, vấn đề đoạt xá căn bản là không tồn tại.
Giờ phút này, theo Thẩm Trường Thanh thần niệm khẽ động, chín tòa Tế Thiên Đỉnh đều xuất hiện, chiến mâu đồng xanh dính máu Bất Hủ Thần Tôn, cũng tản ra hàn quang làm người ta tim đập nhanh, Viêm Đế Ấn uy áp hư không, Cửu Thiên Linh Viêm phong ấn trong đó xao động, như có ngọn lửa kinh thiên muốn phá phong xuất thế.
Từng món chí bảo, khiến sắc mặt Cổ Trần Thần Hoàng cũng tái đi rồi.
“Tế Thiên Cửu Đỉnh!”
“Ngươi rốt cuộc là ai, vì sao có thể có được Tế Thiên Cửu Đỉnh của chư thiên Nhân tộc!”
Một khắc đó khi nhìn thấy Tế Thiên Cửu Đỉnh xuất hiện, Cổ Trần Thần Hoàng đã biết, sự việc đã vượt qua mình khống chế.
Đối với Tế Thiên Cửu Đỉnh, Cổ Trần Thần Hoàng tự nhiên là không xa lạ.
Dù sao làm thượng cổ chí bảo của chư thiên, Cổ Trần Thần Hoàng có thể bước vào cảnh giới cỡ này, lại nào sẽ không có lấy một chút hiểu biết.
Chỉ là điều khiến hắn không ngờ được là, Tế Thiên Cửu Đỉnh bảo vật như vậy, sẽ rơi vào trong tay tu sĩ trước mắt.
Mà khi chiến mâu đồng xanh cùng Viêm Đế Ấn xuất hiện, Cổ Trần Thần Hoàng đã hoàn toàn tuyệt vọng.
Bất Hủ chí bảo!
Cả thảy hai món Bất Hủ chí bảo!
Không đúng!
Nếu là tính cả Tế Thiên Cửu Đỉnh mà nói, vậy là có thể so với ba món Bất Hủ chí bảo.
Cho dù là mình thời kỳ toàn thịnh, trong tay Cổ Trần Thần Hoàng cũng không có bất cứ một món Bất Hủ chí bảo nào, càng đừng nói là ba món Bất Hủ chí bảo.
Một khắc này.
Cổ Trần Thần Hoàng có thể kết luận.
Người trước mắt, tuyệt đối không phải tán tu bình thường đơn giản như vậy.
Thẩm Trường Thanh vẻ mặt lạnh nhạt: “Ta là ai, các hạ không cần để ý tới nhiều như vậy, tin tức Cổ Trần bí cảnh xuất thế sôi trào, nhắm chừng cũng không có bao nhiêu tu sĩ ngờ được, đây chỉ là một âm mưu mà thôi.
Cổ Trần Thần Hoàng chưa thật sự ngã xuống, mà là còn sót lại trốn ở chỗ này, chờ đợi cơ hội đoạt xá trọng sinh...
Nghe được lời của Thẩm Trường Thanh, Cổ Trần Thần Hoàng trầm mặc.
Một khắc đó khi tiến vào Động Thiên, thấy được ba món Bất Hủ chí bảo, Cổ Trần Thần Hoàng đã biết, kế hoạch đoạt xá của mình là phải thất bại rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận