Nhân Tộc Trấn Thủ Sứ

Chương 4089 - Tân nhậm trưởng lão (3)

Thanh Phong Thần Vương thất bại, làm Thần Vương còn lại đều phủ kín một tầng bóng ma, khiến một ít tu sĩ chuẩn bị chứng đạo Thần Chủ dừng bước.
Ai không tiếc mạng.
Đau khổ tu luyện là vì cái gì, đơn giản chính là muốn sống được lâu hơn mà thôi.
Tuy không thể thăm dò trường sinh, nhưng Quy Tắc Thần Vương mấy chục vạn năm tuổi thọ, cũng có thể làm người ta trải qua ruộng bể nương dâu, xem hết thế sự biến thiên.
Nếu mạo hiểm một phen độ kiếp thất bại, như vậy tất cả đều sẽ thành không.
“Tu hành như đi ngược dòng nước không tiến thì lui, độ kiếp thành công tất nhiên vui sướng, nhưng độ kiếp thất bại cũng không cần bi thương, Thanh Phong Thần Vương tuy ngã xuống, nhưng hắn chính là ngã xuống ở trên đường cầu đạo, xem như chết có ý nghĩa.
Cho dù độ kiếp thất bại hồn về U Minh, tin tưởng Thanh Phong Thần Vương cũng là trong lòng không tiếc nuối.”
Thẩm Trường Thanh nói tới đây, nhìn trưởng lão khác một cái, tựa như có thể mang ý tưởng trong lòng bọn họ đều hoàn toàn nhìn thấu.
Sau đó, hắn lại hỏi: “Bích Huyền phong hôm nay có Thần Vương tồn tại trên đời hay không?”
“Mười ba năm trước Bích Huyền phong có vị thiên kiêu đầu tiên chứng đạo Thần Vương, trước mắt toàn bộ Bích Huyền phong tổng cộng có ba đệ tử thành công chứng đạo.”
Phổ Tông trả lời tình hình thực tế.
Một ngọn núi có thể có ba vị Thần Vương, tỉ lệ này đã không tính là thấp rồi.
Dù sao toàn bộ Thiên tông đệ tử có thể chứng đạo thành công, cũng chỉ có ba mươi sáu vị mà thôi.
Trong ba mươi sáu vị Thần Vương, Bích Huyền phong có thể có ba vị, có thể thấy được Bích Huyền phong nội tình thật sự không cạn.
“Trong ba vị Thần Vương có huyết mạch Bích Huyền thị tộc hay không?”
“Mười ba năm trước vị thiên kiêu đầu tiên chứng đạo Thần Vương, chính là đến từ Bích Huyền thị tộc, tên hắn là Thanh Diệp, hôm nay là thủ tịch đại đệ tử của Thiên La phong.
Từ sau khi Thanh Phong Thần Vương ngã xuống, đều là Thanh Diệp xử lý thay chuyện của Bích Huyền phong.”
Phổ Tông trầm giọng nói.
Thẩm Trường Thanh nghe vậy, nói thẳng: “Bảo hắn đến một chuyến đi.”
“Vâng!”
Phổ Tông lập tức rời đi, không đến một lát đã dẫn theo một thanh niên mặc áo xanh, dáng người thon dài khuôn mặt tuấn tú từ bên ngoài đi vào.
Ở lúc nhìn thấy hai bên đại điện là một đám trưởng lão, biểu cảm trên mặt đối phương ngưng trọng thêm vài phần khẽ không thể tra xét, mà khi nhìn thấy Thẩm Trường Thanh, mặt hắn lập tức lộ vẻ biểu cảm kính sợ, rất cung kính khom người chắp tay.
“Thanh Diệp đệ tử Bích Huyền phong, bái kiến tông chủ!”
“Thanh Diệp Thần Vương không cần đa lễ, tạm ngồi xuống trước rồi nói sau.”
Thẩm Trường Thanh gật đầu, sau đó chỉ vào một chỗ trống phía dưới, tiếp đó nói.
“Vị trí này ban đầu chính là của Thanh Phong Thần Vương, ngươi đã là đệ tử Bích Huyền phong, vậy ngồi ở chỗ này đi.”
“Đệ tử lĩnh mệnh!”
Thanh Diệp không dám từ chối, tới vị trí ban đầu của Thanh Phong Thần Vương ngồi xuống.
Ở lúc hắn ngồi xuống, trưởng lão khác đều là ánh mắt khác nhau.
Thẩm Trường Thanh nói: “Thanh Phong Thần Vương độ kiếp ngã xuống, Bích Huyền phong không thể một ngày không có kẻ đứng đầu, nay có thủ tịch đệ tử Thanh Diệp tuổi còn trẻ chứng đạo Thần Vương, tiền đồ tương lai không thể hạn lượng.
Hơn nữa hắn mang huyết mạch Bích Huyền thị tộc, nắm giữ Bích Huyền phong là lẽ đương nhiên.
Bổn tọa cho rằng Thanh Diệp Thần Vương có thể thoát ly thân phận đệ tử, tấn thăng thành trưởng lão tông môn kiêm nhiệm phong chủ Bích Huyền phong, các vị trưởng lão có gì dị nghị không?”
Thanh Diệp bên dưới nghe Thẩm Trường Thanh nói, trong lòng không khỏi chấn động, bàn tay thu nạp trong ống tay áo đều không tự chủ được nắm chặt thêm vài phần.
Tuy ở lúc Phổ Tông dẫn mình đến, cùng với lời nói vừa rồi của Thẩm Trường Thanh, Thanh Diệp cũng đã có một ít phán đoán.
Nhưng khi sự việc phát triển thực đến một bước này, vẫn khiến hắn khó có thể giữ được bình tĩnh.
Tấn thăng trưởng lão.
Cai quản một ngọn núi.
Cái này đối với các đệ tử mà nói đều là dụ hoặc khó có thể ngăn cản.
Trưởng lão khác nghe vậy, đều nhìn nhau một cái, cuối cùng mở miệng nói: “Thanh Diệp Thần Vương thiên tư cường đại, nắm giữ Bích Huyền phong tất nhiên là không có vấn đề.”
“Tốt, từ hôm nay trở đi Thanh Diệp Thần Vương chính là phong chủ Bích Huyền phong!”
Thẩm Trường Thanh trực tiếp đưa ra quyết định, sau đó vung tay lên, liền có hào quang bắn ra ngoài, trực tiếp rơi ở trước mặt Thanh Diệp.
Đó là một tấm lệnh bài.
Một tấm lệnh bài thân phận đại biểu cho phong chủ Bích Huyền phong cùng trưởng lão Thiên tông.
Thanh Diệp không tự chủ được nắm chặt lệnh bài, sau đó đột nhiên từ chỗ ngồi đứng dậy, sắc mặt hơi kích động: “Đệ tử... Thanh Diệp nhận lệnh!”
“Ừm.”
Thẩm Trường Thanh gật gật đầu, ngay tại lúc hắn muốn nói cái gì đó, đột nhiên có sét đánh giữa trời truyền đến, uy áp làm người ta cảm thấy hít thở không thông truyền khắp bốn phương.
Thẩm Trường Thanh khẽ biến sắc, thân hình trực tiếp biến mất ở trong đại điện tông môn.

Trên không Thần thành, thiên kiếp màu tím ngưng tụ thành, trong kiếp vân dày nặng tản mát ra khí tức mạnh đến cực điểm, cho dù là Thần Chủ giáp mặt cũng có loại ảo giác thoáng như con kiến.
Theo kiếp vân xuất hiện, toàn bộ tu sĩ tồn tại ở trong Thần thành, hôm nay đều ùn ùn bị kinh động, không dám dừng lại ở trong thành chút nào, sợ bị thiên kiếp lan đến.
Không chỉ có thế.
Toàn bộ Thiên Lôi vực đều chịu chấn động thật lớn, toàn bộ cường giả bế quan lánh đời, giờ phút này đều xuất quan, ánh mắt nhìn về phía Thần thành, trong mắt có biểu cảm kinh hãi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận