Nhân Tộc Trấn Thủ Sứ

Chương 4194 - Chư thiên trao tặng (1)

“Bổn tọa thấy thành lũy chư thiên khắc họa rất nhiều trận pháp, trong hư không chư thiên càng là có trận pháp phong cấm cường đại tồn tại, vì sao thần cung không trực tiếp bố trí một sát trận hoặc khốn trận cường đại, triệt để chặn cổng U Minh.
Như vậy, U Minh muốn xâm nhập chư thiên, cũng không dễ dàng như vậy.”
“Việc này nói nghe dễ dàng, thật ra không đơn giản như vậy, trận pháp cấp bậc Thần Quân cho dù mạnh nữa, cũng là có cực hạn của nó.
Nếu như chỉ lấy trận pháp vây khốn cổng U Minh, căn bản không ngăn được U Minh công kích, chỉ cần có lượng lớn cường giả Thần Quân liên hợp xông trận, liền có thể đánh tan trận pháp.
Hơn nữa, bất cứ một trận pháp Thần Quân nào bố trí cũng không dễ, vẻn vẹn là vì bố trí trận pháp phong cấm bây giờ, thần cung đã trả giá không nhỏ.
Nếu không, cũng không cần thành lập thành lũy chư thiên, chính diện cứng đối cứng U Minh xâm nhập!”
Thiên Mệnh Thần Hoàng thở dài, biểu cảm trên mặt cũng là bất đắc dĩ.
Thẩm Trường Thanh hỏi: “Chẳng lẽ thần cung không có trận đạo tông sư bậc ba trở lên tồn tại?”
“Trận đạo xuống dốc đã lâu, tu sĩ chúng ta đều là lấy căn cơ bản thân làm chủ, cực ít tiếp xúc thủ đoạn bàng môn, hơn nữa ở trong trận chiến với Thiên Ma cùng hỗn độn tà linh, cho dù là trận pháp Thần Hoàng cũng khó có tác dụng lớn.
Muốn bước vào tông sư bậc năm, bố trí ra trận pháp sánh vai Thần Tôn, độ khó so với chứng đạo Thần Tôn còn khó hơn rất nhiều.
Như vậy, tự nhiên là không có bao nhiêu cường giả say mê đạo trận pháp, cho dù là nội bộ Vô Lượng thần cung, cũng không có bao nhiêu trận đạo tông sư tồn tại.”
Lời của Thiên Mệnh Thần Hoàng, khiến Thẩm Trường Thanh xác định phán đoán trong lòng.
Quả nhiên.
Thần cung không coi trọng trận đạo, căn bản không có trận đạo tông sư đứng đầu nào tồn tại.
Dù sao chẳng ai ngờ, bây giờ chư thiên sẽ có tình huống U Minh xâm lấn xảy ra.
Nếu như nói trong chư thiên có tồn tại nào, có thể tránh quy tắc áp chế, như vậy trận pháp chính là thuộc về một loại trong đó.
Chỉ vì trận pháp chỉ cần không sinh ra linh trí, liền không tính là sinh linh thật sự, tự nhiên là không chịu chư thiên quy tắc áp chế.
Nhưng vấn đề ở chỗ, trong Thái Hư giới Thần Tôn hoành hành, cường giả còn lại nhiều vô số kể, so với khổ tâm nghiên cứu trận pháp, chẳng bằng mang toàn bộ trọng tâm đều đặt ở phương diện tu luyện của mình.
Trận đạo tu luyện khó khăn, Thẩm Trường Thanh cũng rất thấm hiểu, hắn được Thanh Y truyền thừa, về sau bằng vào ngộ tính của mình tìm hiểu nghiên cứu, bây giờ cũng là mới trận đạo tông sư bậc hai trung phẩm mà thôi.
Thái Hư giới ở dưới tình huống trận pháp phát huy tác dụng có hạn, có thể có tông sư bậc ba tồn tại, cũng coi như không tệ rồi.
Nhưng, cũng không thể nói Thái Hư giới không có trận pháp bậc ba trở lên tồn tại.
Giống như cường giả Vô Lượng thần tộc, bất cứ một vị nào cũng tương đương với một trận pháp cường đại tới cực điểm, bất đắc dĩ sinh linh thần tộc sinh ra linh trí, cho dù Thần Tôn vào chư thiên hiển hóa bản thể, hóa thành một trận pháp bậc năm, ở dưới chư thiên quy tắc áp chế, cũng chỉ tương đương với thần chủ đỉnh phong mà thôi.
Ngay tại lúc Thẩm Trường Thanh âm thầm trầm ngâm, Thiên Mệnh Thần Hoàng lại nói: “Cho dù trận pháp phong cấm bây giờ, vì bố trí ra nó, chúng ta cũng trả giá rất lớn.
Không nói đến độ khó của trận pháp, chỉ là phe U Minh đã không có khả năng tùy ý trận pháp bố trí thành công, trong lúc đó điều động rất nhiều tử linh xung kích, ý đồ phá hư trận pháp.
Chẳng qua thần cung còn chưa tính, ở phía sau thành lũy chư thiên bố trí một sát trận cường đại, nếu có một ngày thành lũy chư thiên bị phá, sát trận này cũng có thể trì hoãn một phen bước chân U Minh xâm lấn.
Nhưng bổn hoàng hi vọng, chư thiên mãi mãi cũng không có cơ hội dùng trận pháp này!”
Sát trận một khi dùng, nói lên chư thiên chính diện thất bại, thành lũy chư thiên không còn khả năng chống lại U Minh.
Đối với điều này, Thẩm Trường Thanh tự nhiên là hiểu lo lắng của Thiên Mệnh Thần Hoàng.
“Sự tình chưa đến một khắc cuối cùng, ai thua ai thắng còn chưa thể biết được, bây giờ tám vị tử linh hoàng giả ngã xuống, phe U Minh nghĩ hẳn sẽ an ổn một thời gian.
Bản thân chiến tranh cũng là một loại kỳ ngộ, nói không chừng chư thiên có thể bằng vào cơ hội lần này, xuất hiện mấy vị cường giả đứng đầu đủ để thay đổi cục diện.
Chẳng qua trừ phi có thể đánh tan cổng U Minh, hoặc là trấn áp toàn bộ U Minh, nếu không đây nhất định là một trận chiến lâu dài.
Hơn nữa U Minh đã có thể nhiễu loạn trật tự âm dương, như vậy chư thiên quy tắc sau thượng cổ đại kiếp liền thay đổi, chẳng phải lại sẽ khôi phục lại thời kỳ thượng cổ.
Nếu thật là như thế, mới là nguy cơ lớn nhất của chư thiên!”
Lời Thẩm Trường Thanh nói, khiến vị thượng cổ hoàng giả này của Chu Phượng thần cung biến sắc hẳn.

Trên tường thành dày nặng, có máu tươi loang lổ ngưng tụ ở trên, giống như từng đốm màu vàng, rõ ràng là sắc thái diễm lệ đến cực điểm, lại cho người ta một loại cảm giác nặng nề khôn kể.
Đây là thành lũy chư thiên.
Một món chí bảo thần cung liên hợp chư thiên thần tộc, bất kể trả giá đúc ra.
Không chỉ như vậy.
Toàn bộ thành lũy chư thiên đều khắc rất nhiều trận pháp, chỉ cần bất cứ một người nào xuất hiện ở trên tường thành, đều có thể cảm nhận được luồng lực lượng cuồn cuộn không ngừng đó dưới chân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận