Nhân Tộc Trấn Thủ Sứ

Chương 4607 - Mục tiêu, quốc đô Hỗn Độn đế triều! (2)

Huống chi, bản thân Từ Phụng cũng không phải Thần Chủ bình thường.
Hắn sớm từ ngàn năm trước đã bước vào Thần Chủ tầng ba, thực lực so với Thần Chủ bình thường mạnh hơn rất nhiều.
Chỉ tiếc, bởi thiên phú bản thân có hạn.
Sau khi vào Thần Chủ tầng ba, Từ Phụng liền khó có thể tiến thêm.
Lần này theo mệnh lệnh bốn đại đế triều đến tấn công chư thiên, nếu có thể chém giết một vị thiên kiêu chư thiên, chắc chắn có thể đạt được không ít phần thưởng.
Cho nên, khi bản thân vừa dứt lời, Từ Phụng không đợi Chung Sơn Hạ đáp lời, đã dẫn trước ra tay.
Áp lực mạnh mẽ ập tưới, Chung Sơn Hạ vẻ mặt nghiêm túc, dòng sông quy tắc dưới chân đột ngột hiện lên, mũi kiếm lấy khí thế thẳng tiến không lùi chém vỡ hư không.
“Ầm ——”
Không gian hủy diệt.
Từ Phụng phát hiện kiếm đạo sắc bén kia, sắc mặt hơi thay đổi.
“Ngươi tu luyện là kiếm đạo gì!”
“Kiếm đạo giết ngươi.”
Chung Sơn Hạ cười lạnh, trường kiếm thế như sao băng, kiếm ý sắc bén đến cực điểm tung hoành hư không, khiến Từ Phụng nháy mắt cảm nhận được áp lực to lớn.
Nhưng Từ Phụng xét đến cùng là cường giả Thần Chủ tầng ba, tự nhiên sẽ không sợ hãi một tên nửa bước Thần Chủ.
“Khẩu khí thật lớn, nửa bước Thần Chủ chung quy chỉ là nửa bước Thần Chủ, không vào cảnh giới Thần Chủ thật sự chỉ là con kiến mà thôi.
Thiên phú ngươi bày ra càng mạnh, bổn tọa sau khi chém giết ngươi lợi ích liền càng lớn.”
Dứt lời, lực lượng Thần Chủ tầng ba bộc phát ra toàn bộ.
Trong chớp mắt, hai người liền hoàn toàn chiến với nhau.
“Chung Sơn Hạ làm đệ nhất thiên kiêu Chung Sơn thần tộc, thực lực thật sự không tầm thường, trong cùng thế hệ không có tu sĩ nào có thể đánh đồng với hắn.
Dưới sự so sánh, lão phu trái lại rất xấu hổ!”
Một phương hướng khác của thành lũy chư thiên, Tử Vân Phong Càn khi tận mắt thấy một trận chiến này, trong lòng cũng cảm khái không thôi.
Hắn bước vào nửa bước Thần Chủ nhiều năm, trước sau đều chưa thể đạp vỡ một tầng bậc cửa kia, tấn thăng đến cấp bậc Thần Chủ.
Lại nhìn Chung Sơn Hạ, không đến ngàn năm thời gian, liền từ một tu sĩ Thần cảnh, trực tiếp một hơi đột phá đến trình độ hiện nay.
Đều là nửa bước Thần Chủ.
Tử Vân Phong Càn rõ, mình cùng Chung Sơn Hạ hoàn toàn là hai khái niệm khác nhau.
Nếu đối phương thật muốn ra tay, Tử Vân Phong Càn không chút nghi ngờ, mình sẽ bị chém giết ngay tại chỗ hay không.
Nhưng đây cũng là chuyện không có cách nào.
Bản thân thiên kiêu chính là như thế.
Tử Vân Phong Càn tuy thiên phú không tệ, nhưng cực hạn cũng chỉ là tiêu chuẩn nửa bước Thần Chủ.
Nếu không có cơ duyên, cả một đời cũng không có hy vọng đột phá Thần Chủ.
Ở bên cạnh hắn, Mãng hoàng khẽ lắc đầu: “Chung Sơn thần tộc nội tình không phải là cạn, không nói Chung Sơn Hạ, chỉ riêng vị Chúc hoàng kia cùng với Đông Huyền Thần Chủ, cũng không giống tầm thường.
Tử Vân thị tộc ta so sánh, nội tình trái lại quá nông cạn!”
Không có so sánh thì không có chênh lệch.
Tử Vân thị tộc cũng có thể tính là thị tộc đứng đầu, Chung Sơn thần tộc trước khi có Thần Chủ xuất thế, tương tự cũng là thị tộc đứng đầu.
Nhưng tới bây giờ, Mãng hoàng mới đột nhiên phát hiện.
Thì ra giữa Tử Vân thị tộc cùng Chung Sơn thị tộc, chênh lệch vậy mà lại rõ ràng như thế.
Không nói hôm nay đã tấn thăng thần tộc, cho dù là lúc trước thời điểm đều là thị tộc, Chung Sơn thị tộc cũng có rất nhiều thiên kiêu.
Lại nhìn Tử Vân thị tộc, thiên kiêu bình thường ngược lại có mấy tên.
Nhưng muốn nói thiên kiêu đứng đầu, lại là một vị cũng không có.
Cho dù là bản thân Mãng hoàng, thiên tư cũng có hạn.
Đột phá Thần Vương đệ tứ cảnh, xấp xỉ đã là cực hạn của Mãng hoàng, lấy thiên tư của hắn muốn tiến một bước nữa, cũng cần cơ duyên rất lớn mới được.
Về sau cũng chính là được Thiên tông ban thưởng, Mãng hoàng mới có thể may mắn bước vào hàng ngũ nửa bước Thần Chủ.
Đúng lúc này.
Lại có khí tức mạnh mẽ đánh tới.
Mãng hoàng cùng Tử Vân Phong Càn đều đồng loạt biến sắc.
“Ầm!”
Hư không đột ngột nổ tung.
Một vị U Minh Thần Chủ cường thế đánh tới, luồng lực lượng mạnh đến cực điểm kia, khiến hai người đều cảm thấy áp lực to lớn.
“Giết!”
Mãng hoàng cùng Tử Vân Phong Càn không có do dự, đồng loạt ra tay hướng về đối phương chém giết.
Làm nửa bước Thần Chủ, thực lực của bọn họ ở trong Thần Vương cảnh tự nhiên không thể nghi ngờ.
Nhưng nửa bước Thần Chủ chung quy chỉ là bước nửa bước vào cảnh giới Thần Chủ, chưa hoàn toàn tấn thăng Thần Chủ, trước sau không thể so sánh với Thần Chủ thật sự.
Nếu là mọi khi, Mãng hoàng tất nhiên là không muốn chống lại Thần Chủ.
Nhưng trước mắt Tử Vân thị tộc cũng là một thành viên trấn thủ thành lũy chư thiên.
Thần Chủ đột kích.
Tử Vân thị tộc chẳng thể đẩy cho ai.
Lập tức, ba luồng lực lượng va chạm ở trên hư không, thân thể Mãng hoàng cùng Tử Vân Phong Càn đều chấn động, như không chịu khống chế lui về phía sau mấy bước.
Lại nhìn về phía hư không, một thân hình vĩ ngạn đứng trên không.
Khí tức trên thân y phát ra, khiến tâm thần hai người một lần nữa trầm xuống.
Ầm!
Mãng hoàng dẫn đầu ra tay.
Thần lực bùng nổ, có mãng xà màu tím sinh ra, trong cái mồm khổng lồ như chậu máu phun thần lực hủy diệt, hướng về vị Thần Chủ kia đánh giết.
Kẻ sau thấy vậy, biểu cảm trên mặt khinh thường, tay phải ép ngang hư không, lực lượng hủy diệt có thể chém giết Thần Vương nháy mắt bị đánh nát ngay tại chỗ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận