Nhân Tộc Trấn Thủ Sứ

Chương 5164 - Huyết phiên (2)

Nhưng ở trong mắt Thẩm Trường Thanh, hạn chế như vậy chính là có cũng được mà không có cũng không sao.
Dù sao Cổ Trần Thần Hoàng lưu lại hạn chế, có thể có ảnh hưởng đối với tu sĩ bình thường, nhưng tất nhiên không có khả năng sinh ra ảnh hưởng đối với Thẩm Trường Thanh.
Nếu là lúc trước cấm chế thời kỳ toàn thịnh, có lẽ có thể áp chế một chút thần niệm cảm giác của Thẩm Trường Thanh, nhưng bây giờ, trải qua năm tháng mài mòn, cấm chế nơi này đã mỏng yếu đi rất nhiều.
Muốn hạn chế Thẩm Trường Thanh, quả quyết là không có khả năng.
Cho nên, Thẩm Trường Thanh chỉ là thần niệm quét ngang, rất nhanh đã tìm được hành tung tu sĩ khác.
“Huyền Minh tông... Trước hết xuất phát từ ngươi rồi nói sau!”
Ở trong phạm vi thần niệm cảm giác của hắn, rõ ràng là có cường giả Huyền Minh tông xuất hiện, đó là một vị cường giả Thần Quân đỉnh phong, hôm nay đang chém giết với tu sĩ khác.
Mà nguyên nhân bọn họ tranh đấu chém giết, chính là vì một cây linh dược Thần Hoàng.
“Ầm!”
“Ầm ầm ầm!”
Lực lượng mạnh mẽ bùng nổ càn quét, lay động hư không chấn động không thôi, cây cối núi cao chung quanh đều bị luồng lực lượng này đánh thành bột phấn.
Cũng chính là không gian Cổ Giới có lực lượng Thần Hoàng phong cấm, mới chưa để dao động chiến đấu tạo thành ảnh hưởng quá lớn.
Nếu không, lấy hai vị cường giả Thần Quân đỉnh phong chém giết, đủ để phá hủy một phương thiên địa.
“Bản quân chính là trưởng lão Huyền Minh tông, ngươi xác định muốn tranh đoạt với bản quân?”
Cửu Anh sắc mặt dữ tợn, nhìn tán tu Thần Quân trước mắt, trong mắt tràn ngập sát ý lạnh lẽo.
Lúc nói chuyện, thế công trong tay hắn cũng càng thêm sắc bén.
Từng đạo hắc quang như có thể đánh nát bầu trời, sát khí lạnh thấu xương tràn ngập bốn phương, tán tu Thần Quân vẻ mặt tức giận, khí tức thế mà hoàn toàn không kém gì Cửu Anh.
“Bản thân linh dược Thần Hoàng chính là ta phát hiện trước, ngươi lại chen ngang một tay, thiên tài địa bảo ai có năng lực thì được, cần gì nói lời thừa nhiều như vậy, muốn bằng vào một cái tên Huyền Minh tông đã dọa lui bản quân, ngươi còn chưa có tư cách đó!”
“Làm càn, dám vũ nhục Huyền Minh tông!”
Cửu Anh cũng phẫn nộ không thôi.
Hắn cũng tức giận tu sĩ trước mắt không nể mặt mình, còn công khai vũ nhục Huyền Minh tông, lại lo lắng ác chiến quá lâu sẽ đưa tới phiền toái khác.
Cho nên hơi cân nhắc một lát, Cửu Anh liền trực tiếp làm ra quyết định.
“Tán tu chung quy là tán tu, hôm nay để ngươi nhìn một cái, nội tình của Huyền Minh tông ta ——”
Cửu Anh thét dài một tiếng, khí tức trên thân chợt tăng vọt, có cây cờ phướn nhỏ màu máu bay ra, bên trong như là có vô số u hồn sinh linh giam cầm trong đó, hàn ý ngập trời đóng băng hư không, nhiệt độ xung quanh ở giờ khắc này đều ngã xuống tới điểm đóng băng.
Đồng thời.
Vô số u hồn từ trong huyết phiên (cờ phướn màu máu) lao ra, diện mạo dữ tợn gào rống hướng về tán tu Thần Quân cắn xé.
Tán tu Thần Quân thấy một màn này, sắc mặt chợt biến đổi, cũng lập tức lấy ra hộ thân chí bảo của mình, ý đồ ngăn trở u hồn công kích.
Nhưng theo u hồn bám vào ở trên cương khí của chí bảo, nhất thời bị cắn xé thành mảnh nhỏ, mặc cho tán tu Thần Quân đánh giết như thế nào, đều trước sau chưa thể mang những u hồn này tiêu diệt toàn bộ.
Chỉ thấy một u hồn hủy diệt, liền có nhiều u hồn hơn lao ra, tán tu Thần Quân chưa phát giác, đã bị một u hồn trong đó cắn xé trên cánh tay một phát, cả khối lớn máu thịt bị u hồn nuốt vào trong bụng, dẫn đến thần hồn đau đớn, khiến khuôn mặt đối phương trắng bệch dữ tợn.
Nhục thân U Minh Thần Quân cũng chính là thần hồn hiển hóa, bị cắn xé một khối máu thịt, liền tương đương với bị trực tiếp cắn xuống một khối thần hồn.
Đau đớn thần hồn xé rách cỡ này, so với thân thể máu thịt thật sự còn khó có thể chịu đựng hơn gấp trăm lần.
“Cửu Anh, việc này bản quân nhớ kỹ, ngày khác nhất định khiến ngươi trả giá đắt!”
Tán tu Thần Quân nhịn đau xé rách u hồn bao vây, sau đó hóa thành hào quang cầu vồng bỏ chạy, không đến một nhịp thở đã mất đi bóng dáng.
Cửu Anh thấy vậy, bàn tay thúc giục huyết phiên, toàn bộ u hồn đều trở về trong huyết phiên hết.
Đợi nhìn thấy u hồn tổn thất trong huyết phiên, trên mặt hắn cũng lộ ra một phần đau lòng.
Vì luyện chế u hồn trong huyết phiên, Cửu Anh tàn sát tu sĩ vô số kể, cuối cùng mới thành công nuôi dưỡng ra mười vạn tám ngàn u hồn.
Mười vạn tám ngàn u hồn cùng ra.
Cho dù là Thần Hoàng cũng phải cứng rắn lay động một chút.
Trận chiến này đối phó một tán tu Thần Quân, tổn thất mấy ngàn u hồn, coi như là một sự tổn thất không nhỏ.
Nhưng khi Cửu Anh nhìn về phía cây linh dược Thần Hoàng kia, sự đau lòng rất nhanh đã biến mất không thấy.
“Có linh dược này không thiệt thòi, tổn thất mấy ngàn u hồn, đợi tới sau khi rời khỏi Cổ Giới lại chậm rãi bổ sung cũng được!”
Linh dược trước mắt ở Cổ Giới nuôi dưỡng nhiều năm, sớm đã tấn thăng cấp bậc Thần Hoàng, đối với Cửu Anh tu sĩ kẹt ở Thần Quân đỉnh phong bực này mà nói, sau khi luyện hóa có thể tăng cường nội tình bản thân ở trình độ thật lớn.
Tuy nói bằng vào linh dược Thần Hoàng này, trực tiếp đánh vỡ hàng rào Thần Quân tấn thăng cảnh giới Thần Hoàng, căn bản không có khả năng gì.
Nhưng chế tạo cơ sở cho ngày sau thời điểm đột phá, độ Thần Hoàng thiên kiếp, vẫn không có vấn đề gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận