Nhân Tộc Trấn Thủ Sứ

Chương 4897 - Bổn tọa làm việc, khi nào đến lượt người khác khoa tay múa chân! (1)

Trong hình ảnh, chư thiên Thần Hoàng mỗi tiếng nói cử động đều vô cùng rõ ràng, trong đó bao gồm hình tượng về sau giao thủ ngã xuống, đều bị hoàn chỉnh ghi chép lại.
Duy nhất khác với hiện trường là, vật Lưu Ảnh Thạch ghi chép chỉ có hình ảnh mà không một chút đạo vận, càng chưa nói tới uy thế của Thần Hoàng.
Đây cũng là điều bình thường vô cùng.
Nếu như Lưu Ảnh Thạch có thể hoàn mỹ thu giữ chi tiết một trận chiến, càng có thể hiển hóa hoàn mỹ đạo vận trong đó, vậy Lưu Ảnh Thạch cũng sẽ không là bảo vật bình thường, mà có thể xưng chí bảo đứng đầu rồi.
“Nghe đồn thời kỳ thượng cổ có Lưu Ảnh Thạch đỉnh cấp, có thể tái tạo hoàn mỹ cảnh tượng một trận chiến, cho dù đạo vận của cường giả đứng đầu cũng có thể thu giữ, đáng tiếc bản quân cũng vô duyên gặp được!”
Có Thần Quân nhìn lưu ảnh trong hư không, không khỏi thở dài.
Cường giả tranh phong, cho dù một chút quy tắc đạo vận tiêu tán ra, đối với tu sĩ khác mà nói cũng là cơ duyên vô thượng.
Nhưng phàm là có thể nhìn thấy một chút đạo vận, đều có cơ hội khiến thực lực của mình tiến thêm một bước.
Chẳng qua, thật sự khiến bọn họ chấn động, vẫn là thực lực Thẩm Trường Thanh bày ra.
Đồ sát Thần Hoàng như sâu kiến.
Rất nhiều Thần Hoàng thâm niên ở trước mặt đối phương đều không ngăn được một đòn.
Cho dù một ít cường giả Thần Hoàng lưu lại trấn thủ chư thiên thấy cảnh tượng này, trong lòng cũng chấn động không thôi.
Bọn họ vẫn luôn cho rằng, thực lực Thẩm Trường Thanh mạnh nữa, cũng chỉ là sính uy ở cảnh giới Thần Quân thôi, một khi không có lĩnh vực chư thiên áp chế, căn bản không thể nào là đối thủ của Thần Hoàng.
Tới bây giờ, các thế lực mới xem như thật sự hiểu, tất cả đều là mình nghĩ sự việc quá đương nhiên.
Thực lực vị tông chủ Thiên tông này, so với trong truyền thuyết còn đáng sợ hơn rất nhiều.
“Giả, lưu ảnh như thế nhất định là ngươi làm giả thành!”
Ngay lúc này, một thanh âm phản đối xuất hiện, lượng lớn tu sĩ theo thanh âm đưa ánh mắt nhìn lại, phát hiện kẻ nói chuyện chính là thiên kiêu đứng đầu Vân Long thần tộc Vân Dịch.
Phát hiện các thế lực nhìn chăm chú, dũng khí Vân Dịch cũng tăng lên, hướng phía trước bước ra một bước, lưng thẳng tắp tựa như không sợ cường quyền.
“Vân mỗ không thể phủ nhận, thực lực Thẩm tông chủ có một không hai cổ kim, có thể xưng đệ nhất thiên kiêu từ thượng cổ tới nay, nhưng ngươi chỉ là cảnh giới Đạo Quả, cho dù là thiên kiêu yêu nghiệt như thế nào nữa, cũng không có khả năng nhẹ nhàng chém giết cường giả Thần Hoàng như thế.
Nhìn từ Lưu Ảnh Thạch, không ít trong đó đều là cường giả đứng đầu trong Thần Hoàng.
Nếu Thẩm tông chủ thân là Đại Năng, lưu ảnh như thế có thể có mấy phần sức thuyết phục, nhưng ngươi chỉ là Đạo Quả, sao có thể làm được trình độ này.”
Lời của Vân Dịch, làm không ít tu sĩ đều tràn đầy đồng cảm gật đầu, quả thật là hình tượng bên trong Lưu Ảnh Thạch quá mức kinh thế hãi tục.
Đặc biệt là một ít thần tộc bị điểm danh, bây giờ cũng đều mở miệng phụ họa.
“Không sai, Vân Dịch Thần Chủ nói rất có lý, Lưu Ảnh Thạch này nhất định là có vấn đề.”
“Bây giờ U Minh xâm lấn, Hư Không thần tộc lại nhìn chằm chằm, Thẩm tông chủ dùng Lưu Ảnh Thạch giả này làm cớ để động thủ với chúng ta, hẳn là muốn dẫn tới chư thiên nội loạn, để U Minh thừa sơ hở mà vào?”
“Chư vị, hôm nay Thiên tông muốn lấy Lưu Ảnh Thạch giả làm cái cớ động thủ với chúng ta, ngày khác chưa biết chừng liền sẽ xuống tay với thần tộc khác, nếu là chư vị ngồi nhìn mặc kệ đối với việc này, chỉ sợ hậu hoạn vô tận!”
Tu sĩ các phương thần tộc bị điểm danh ngươi một lời ta một câu, đều chỉ đầu mâu hướng Thiên tông, đồng thời cũng tràn đầy dự định kéo thần tộc khác vào trận doanh của mình.
Một chút tu sĩ thần tộc không ở trong phạm vi điểm danh nghe vậy, đều vẻ mặt vi diệu, không biết là đang nghĩ cái gì.
Một lát sau.
Tự có cường giả thần tộc khác ra mặt, ho nhẹ một tiếng nói: “Thẩm tông chủ trấn thủ tường lũy chư thiên nhiều năm, chém giết lượng lớn kẻ địch tới xâm phạm, quả quyết không có khả năng cấu kết U Minh hoặc Hư Không thần tộc.
Chẳng qua chuyện Lưu Ảnh Thạch này còn chờ thương thảo, theo ý kiến bổn hoàng, Thẩm tông chủ không bằng hạ bớt lửa giận trước, đợi sau khi chúng ta tra ra tình huống lại tiếp tục định đoạt.”
Nói chuyện chính là một vị Thần Hoàng của Hoàng Cực thần tộc.
Mặc dù nói Thiên tông và thần tộc khác cùng chết, đối với Hoàng Cực thần tộc mà nói không có chỗ gì xấu.
Nhưng nhìn từ tình huống trước mắt, lực lượng chư thiên thần tộc hao tổn quá nhiều, xét cho cùng là bất lợi đối với thế cục.
Mặc kệ cảnh tượng Lưu Ảnh Thạch là thật hay giả, nhưng bây giờ cách làm tốt nhất, chính là đè việc này xuống trước rồi nói tiếp, cho nhau một bậc thang, đợi đến về sau lại đi chậm rãi xử lý cũng được.
Chỉ tiếc, Hoàng Cực thần tộc xét cho cùng đã đánh giá thấp quyết tâm của Thẩm Trường Thanh.
Ở lúc hắn dứt lời, Thẩm Trường Thanh nhìn đối phương một cái, sau đó ánh mắt một lần nữa rơi vào trên thân tu sĩ thần tộc khác, sau đó một luồng khí tức cường đại chấn vỡ hư không, tất cả cảnh tượng lưu ảnh cũng tiêu tán theo.
“Bổn tọa làm việc, khi nào đến lượt người khác khoa tay múa chân, Lưu Ảnh Thạch chỉ là vì để các ngươi chết nhắm mắt, còn các ngươi tin hay không, bây giờ đều không quan trọng nữa.
Làm kẻ địch với Thiên tông ta, chỉ có một con đường chết!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận