Nhân Tộc Trấn Thủ Sứ

Chương 2355: Diệt khẩu

Chương 2355: Diệt khẩu
“Nơi đây chính là Luân Hồi, tu sĩ hai giới đều ở đây Luân Hồi, sinh linh ở chư thiên, tử linh ở U Minh, nhưng Luân Hồi không thể thao túng, dù là Thần Tôn Bất Hủ ngã vào Luân Hồi, cũng chỉ có thể chuyển thế tu lại. Nếu dùng canh Mạnh Bà mà nói, vào Luân Hồi, dù quên mất chuyện cũ, nhưng cũng được sức mạnh canh Mạnh Bà bảo vệ, đảm bảo Luân Hồi không lo. Nếu không dùng canh Mạnh Bà bước vào Luân Hồi, sẽ hung hiểm hơn nhiều, sơ sẩy chút liền có thể bị lực lượng Luân Hồi xé nát..." Thanh Y nói trong đầu Thẩm Trường Thanh, hắn cũng nhìn về nơi Luân Hồi trước mắt, cỗ khí tức mênh mông cổ xưa kia, tựa như U Minh khởi nguyên, khiến hắn cảm nhận được một nỗi đại khủng bố. Giống như Thanh Y đã nói. Nếu mình bước vào Luân Hồi này, Thẩm Trường Thanh có thể khẳng định mình tuyệt đối không ngăn được lực lượng Luân Hồi. Luân Hồi chính là căn bản của chư thiên U Minh. Nói cách khác. Bất cứ tu sĩ nào bước vào Luân Hồi, kỳ thực cũng là bằng vào sức một mình, đối kháng sức mạnh chư thiên U Minh. Dù là Thần Tôn Bất Hủ cũng tuyệt đối không làm được mức độ này. Vì thế. Thẩm Trường Thanh không dám bước vào. Dù hắn có dự cảm, nếu có thể độc thân tiến vào Luân Hồi, có khả năng lĩnh hội đại đạo bản nguyên chân chính của hai giới, để cực đạo pháp của mình đột phá giới hạn vốn có. Nhưng là. Dù đột phá thì thế nào. Một khi luân hồi, kiếp trước tu vi đều thành không. Hậu quả đó, không phải Thẩm Trường Thanh có thể chấp nhận. "Nếu ta phá hủy Luân Hồi, chẳng phải Luân Hồi Thần Tôn sẽ nhận phản phệ?" Thẩm Trường Thanh hỏi. Lúc hắn vừa dứt lời, Thanh Y trầm mặc một hồi lâu rồi mới mở miệng yếu ớt. "Luân Hồi Thần Tôn chấp chưởng quyền hành Luân Hồi, nếu có người phá hủy Luân Hồi, đương nhiên phải trả giá đắt, nhưng Luân Hồi chính là mệnh mạch của chư thiên U Minh lưỡng giới, nếu Luân Hồi bị phá hủy, thậm chí có khả năng ảnh hưởng căn bản của hai giới. Nghiệp lực ngập trời đó, dù là đỉnh tiêm Thần Tôn Bất Hủ cũng không chịu nổi. Tôn thượng thật muốn phá hủy Luân Hồi, vậy thiên phạt nhất định sẽ đến đầu tiên, dù nghiệp lực trong đại kiếp không còn, cũng không thể bao trùm được ảnh hưởng của việc Luân Hồi bị phá hủy!" Phá hủy Luân Hồi. Hoàn toàn là cách lưỡng bại câu thương. Dù Thẩm Trường Thanh không được chứng kiến thiên phạt do phá hủy Luân Hồi gây ra đáng sợ thế nào, nhưng chỉ cần nghĩ đơn giản một chút cũng hiểu rõ. Luân Hồi bị hủy. Đối với Luân Hồi Thần Tôn và cả bản thân mà nói đều không có chỗ tốt. Huống chi— Thẩm Trường Thanh cảm giác mình bây giờ không có năng lực phá hủy Luân Hồi. Xem như cội nguồn của hai giới, Luân Hồi sao dễ dàng bị phá hủy vậy. Vì thế. Thẩm Trường Thanh liếc qua nơi đây, trực tiếp rời đi, tiếp tục đi ngược đường cũ, tiếp tục chém giết tu sĩ Luân Hồi thần điện. Sau một phen tàn sát. Luân Hồi thần điện suýt chút nữa bị thanh tẩy hoàn toàn. Huyết Phiên sau khi cướp đoạt vô số sức mạnh thần hồn, đã ấp ủ ra đủ một ngàn tám trăm u hồn Thần Hoàng. Sở dĩ có nhiều u hồn Thần Hoàng như vậy, là bởi vì về sau chém giết tu sĩ Luân Hồi thần điện, đều do u hồn Thần Hoàng tự mình động thủ, bất cứ sức mạnh tiêu tán nào cũng bị Huyết Phiên hấp thụ hoàn mỹ. Không giống phía trước, khi nửa bước Thần Tôn vẫn lạc, phần lớn sức mạnh đều tiêu tán vào thiên địa, chỉ một số nhỏ bị Huyết Phiên nuốt. Bởi như vậy. Số lượng u hồn Thần Hoàng mà Huyết Phiên thai nghén thành, chắc chắn nhiều hơn không ít. Một ngàn tám trăm u hồn Thần Hoàng thất trọng, đủ để lực lượng Huyết Phiên tăng mạnh, dù là đỉnh tiêm Thần Hoàng hay cả nửa bước Thần Tôn, Huyết Phiên đều có thể trực tiếp chém giết. Dù sao đỉnh tiêm Thần Hoàng và Thần Hoàng thất trọng tuy có khác biệt, nhưng khác biệt đó không đến mức một ngàn tám trăm u hồn Thần Hoàng thất trọng cũng không thể bù đắp được. Đương nhiên. Người bình thường muốn bồi dưỡng Huyết Phiên, tự nhiên là không hề dễ dàng. Thẩm Trường Thanh có thể trong thời gian ngắn bồi dưỡng được u hồn Thần Hoàng của Huyết Phiên, đó là vì hắn gần như tàn sát toàn bộ Luân Hồi thần điện. Nếu không thì. Muốn bồi dưỡng Huyết Phiên, không biết đến năm tháng nào. Khi bước ra khỏi phế tích vương thành lần nữa, Thẩm Trường Thanh đã gặp rất nhiều cường giả xuất hiện tại đây, hắn không đợi những cường giả này phản ứng, lập tức tế ra Huyết Phiên, lại triển khai một phen tàn sát. "Không tốt, hắn là Thẩm Trường Thanh!" "Chết tiệt, cổ cờ huyết sắc kia rốt cuộc là thứ gì, vì sao có thể ấp ủ ra nhiều u hồn Thần Hoàng thất trọng đến thế - - " Đông đảo cường giả Thông U Phủ đang quan sát tình hình, lúc nhìn thấy Thẩm Trường Thanh xuất hiện, mặt đều biến sắc. Kẻ có ngoại hiệu đồ tể đã giết ra ở Thanh Vân Châu, sao họ không thể nào không biết. Nhưng không đợi họ ứng phó, chỉ thấy Thẩm Trường Thanh tế Huyết Phiên, một ngàn tám trăm u hồn Thần Hoàng cùng xuất, làm cho những cường giả đang vây xem trong bóng tối vong hồn đại mạo. Dù là ở trong Thông U phủ, người có thể bước vào Thần Hoàng thất trọng cũng không nhiều. Ngoài ra, dù u hồn Thần Hoàng thất trọng, so với cường giả cùng giai thì thực lực hơi yếu hơn, nhưng không thể chịu nổi số lượng quá đông. Khi một ngàn tám trăm u hồn Thần Hoàng cùng xuất hiện, các cường giả còn lại đã quay đầu bỏ chạy. Nhưng cũng tiếc là. Hành động của họ dù nhanh, nhưng u hồn Thần Hoàng càng nhanh hơn. Màn sương mù đen kịt. Từng u hồn Thần Hoàng giết ra, khiến cho hư không vương thành yên tĩnh, lần nữa bùng phát đại chiến thảm liệt. Thương khung rung chuyển. Mưa máu đổ xuống. Từng tôn Thần Hoàng đại năng vẫn lạc, nhuốm máu thiên địa. Cuộc chiến này, kéo dài tròn nửa ngày, các cường giả Thông U Phủ sau khi bỏ mạng vài chục đại năng Thần Hoàng, rốt cuộc thành công rút lui khỏi vương thành. Cùng lúc đó. Tin tức Thẩm Trường Thanh xuất hiện tại Thông U Phủ, phá hủy vương thành, như gió lốc càn quét thiên hạ, nhanh chóng truyền đi. Một bên khác. Sau khi đánh tan những cường giả đó, Thẩm Trường Thanh không ở lại Thông U Phủ, mà trực tiếp rời đi Thông U Phủ, đi về hướng bên ngoài Phong Đô. Luân Hồi thần điện bị tàn sát. Thẩm Trường Thanh có thể khẳng định, một khi Luân Hồi Thần Tôn trở về, chắc chắn sẽ giận tím mặt. Trong tình huống này, cả Phong Đô không chừng sẽ bị đối phương lật tung. Dù càng chỗ nguy hiểm càng an toàn, nhưng Thẩm Trường Thanh không dám đánh cược xác suất này. Vì thế. Rời khỏi Phong Đô là cần thiết. Huống chi Luân Hồi thần điện vẫn lạc hơn mười nửa bước Thần Tôn, việc này đủ khiến Luân Hồi thần điện bị thương nặng. Sau đó. Tiếp tục ở lại Phong Đô đã không cần thiết. "...Luân Hồi thần điện bị diệt!" Ở Thần Hành tông, Phương Ninh khi nhận được tin này cũng phải giật mình kêu lên. Trước kia lúc Thẩm Trường Thanh muốn mình dò la tin tức Luân Hồi thần điện, Phương Ninh đã có chuẩn bị tâm lý. Nhưng khiến Phương Ninh không ngờ đến là Thẩm Trường Thanh vậy mà lại tàn nhẫn như thế, thật sự đã tiêu diệt Luân Hồi thần điện. Không. Nói diệt đi cũng không chuẩn xác lắm. Dù sao nói cho đúng thì phần lớn cường giả Luân Hồi thần điện đều ở Thiên Tinh châu, huống hồ Luân Hồi Thần Tôn không chết, Luân Hồi thần điện vẫn sừng sững bất diệt. Nhưng vương thành bị phá hủy, nội bộ Luân Hồi thần điện bị tàn sát không còn, vẫn làm Phương Ninh cảm thấy chấn kinh. Xem như thế lực bá chủ cấp Phong Đô, nhìn toàn bộ U Minh, Luân Hồi thần điện vẫn sừng sững trên đỉnh, nội tình của nó đáng sợ như thế nào, Phương Ninh biết rõ vô cùng. Dù Thẩm Trường Thanh đã gây ra không ít động tĩnh ở Thanh Vân Châu, theo Phương Ninh thấy, đối phương hẳn không có tư cách cứng đối cứng với Luân Hồi thần điện. Nhưng bây giờ. Phương Ninh nhận thấy mình sai. Hơn nữa sai hoàn toàn. Hắn không đánh giá cao Luân Hồi thần điện mà đã đánh giá thấp vị tông chủ kia của Thiên Tông. Đối phương có thể bằng sức một người tàn sát Luân Hồi thần điện hiện tại không còn, thực lực của hắn, cho dù không chứng đạo Bất Hủ, đoán chừng cũng không kém bao nhiêu. Hiện tại. Trong lòng Phương Ninh bất an. Dù sao Thần Hành tông trước kia đã làm việc cho Thẩm Trường Thanh, tuy việc làm bí mật, nhưng hắn cũng không thể bảo đảm một chút tiếng gió đều không lọt ra ngoài. Nghĩ đến đây. Ánh mắt Phương Ninh hung ác. Lúc này. Hắn triệu tập tất cả trưởng lão và đệ tử tông môn tham dự chuyện này tới, sau đó khi các tu sĩ trong tông môn chưa kịp phản ứng, liền dùng trận pháp hộ tông trấn sát tất cả tại chỗ. Biến cố bất ngờ, khiến Thần Hành tông chấn động. Vì thế. Phương Ninh chỉ có thể tùy tiện viện cớ, nói những tu sĩ này đã câu kết thế lực khác bị mình phát hiện, nên mới trực tiếp ra tay trấn sát. Đương nhiên. Về lời giải thích này, nhiều trưởng lão và đệ tử tông môn cũng không tin, nhưng Phương Ninh đã không quản nhiều đến thế. Nếu tin tức để lộ, không cần nói vẫn lạc vài trưởng lão đệ tử, ngay cả cả Thần Hành tông cũng khó thoát khỏi. Trong thời khắc này. Phương Ninh có thể làm, chính là bỏ xe giữ tướng. Hi sinh một nhóm tu sĩ, đổi lấy sự an toàn của Thần Hành tông. Dù làm vậy sẽ khiến nội bộ tông môn bất mãn, thậm chí sẽ gây ra rung chuyển, nhưng so với hậu quả bại lộ, trong mắt Phương Ninh, những vấn đề này vẫn chấp nhận được. Xem như một vị đỉnh tiêm Thần Hoàng duy nhất của Thần Hành tông, Phương Ninh tự nhiên có đủ thực lực, trấn áp tất cả những người không nghe theo tiếng nói của mình. Trong tình huống như vậy, các tu sĩ khác của Thần Hành tông chỉ có thể âm thầm bất mãn trong lòng chứ không gây ra náo động quá lớn.... Thiên Tinh châu. Chiến trường trải dài hàng trăm vạn dặm. Một bên là hắc ám trận doanh, do Luân Hồi thần điện cầm đầu, liên hợp với nhiều tông môn thế gia, các vương triều, hoàng triều khác...hàng ức tu sĩ như trùm trời kín đất cuốn tới, xung đột kịch liệt với Tinh Thần tổ đình. Bên sau, xem như thế lực bản thổ của Thiên Tinh châu, nội tình cũng không phải tầm thường. Nhưng là. Khi đối mặt thế công hung mãnh của Luân Hồi thần điện, Tinh Thần tổ đình liên tục bại lui. Còn trên bầu trời. Khí tức kinh khủng trùng điệp. Luân Hồi Thần Tôn lấy một địch hai, cùng Kiếm Tôn và Tinh Thần Thần Tôn triệt để giao chiến với nhau. Luận về thực lực. Luân Hồi Thần Tôn chính là tương đương Kiếm Tôn, nếu đánh một đối một, hắn có thể giữ không bại, nhưng nếu đối đầu hai đại Thần Tôn, đối phương sẽ trực tiếp rơi vào thế yếu. Nhưng Luân Hồi Thần Tôn không để ý. Mục tiêu của hắn không phải là trấn áp đánh bại hai đại Thần Tôn, mà là muốn ngăn cản hai đại Thần Tôn, để Luân Hồi thần điện tranh thủ đủ thời gian. Không có Thần Tôn trấn giữ Tinh Thần tổ đình, tuyệt đối không phải đối thủ của Luân Hồi thần điện. Khi Tinh Thần tổ đình không ngừng tan tác, Luân Hồi Thần Tôn đã cảm nhận được, khí vận Luân Hồi thần điện đang dần tăng lên. Nhưng— Lúc này. Khí vận Luân Hồi thần điện vốn như mặt trời ban trưa, nhưng tựa như bị trọng thương, biến cố đột nhiên xảy ra, làm Luân Hồi Thần Tôn sắc mặt đột biến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận