Nhân Tộc Trấn Thủ Sứ

Chương 4870 - Vu Lượng Quỷ Tướng (2)

Bây giờ đại kiếp thực ra chính là sóng lớn đãi cát, chỉ xem ai có thể ở trong dòng lũ đại kiếp cuồn cuộn, thật sự có thể sống đến cuối cùng.
Tiếp theo, Thẩm Trường Thanh chính là nghỉ ngơi dưỡng sức, yên lặng khôi phục tiêu hao một trận chiến trước đó.
Trong một trận chiến lúc trước, đại quân bình thường không hao tổn bao nhiêu lực lượng của hắn, nhưng một trận chiến với Hoàng Phủ Hòa, cùng với về sau thúc giục chín tòa Tế Thiên Đỉnh, giao thủ cùng Thiên Tinh Thần Hoàng, mới thật sự hao tổn nghiêm trọng.
Tế Thiên Đỉnh là chí bảo đứng đầu không giả, nhưng thật sự muốn thúc giục lực lượng bên trong Tế Thiên Đỉnh, tiên lực cần thiết cũng có thể xưng là số lượng khổng lồ.
Tới bây giờ, một thân tiên lực của Thẩm Trường Thanh hao tổn gần nửa.
Điều hắn phải làm, chính là ở trước khi đại chiến lại một lần nữa bùng nổ, tận khả năng khôi phục tiên lực của mình.
Nửa ngày qua đi.
Thẩm Trường Thanh mở mắt ra, nhìn về phía phương hướng khác của hư không, chính như Ngọc Kinh Tiên Vương nói, cường giả những thành trì khác bây giờ đều cùng lúc đến.
Ba đại phòng tuyến.
Thành thứ nhất, thứ hai, thứ ba chính là phòng tuyến thứ nhất, phía sau thành thứ tư, thứ năm, thứ sáu là phòng tuyến thứ hai, còn thành thứ bảy, thứ tám xem như phòng tuyến thứ ba, thành thứ chín không cần nhiều lời, thuộc về phòng tuyến cuối cùng.
Trước kia đóng giữ phòng tuyến thứ nhất, bởi vì phòng tuyến quá mức phân tán, cho nên mỗi một thành đều cần lực lượng tương ứng trấn thủ.
Nhưng bây giờ bọn họ lui giữ phòng tuyến thứ hai, phạm vi phòng tuyến lại một lần nữa thu nhỏ, như vậy thế lực trước kia đóng giữ phòng tuyến thứ ba, tự nhiên mà vậy liền có thể điều bộ phận lực lượng đến đây phòng tuyến thứ hai giúp đỡ phòng thủ.
Như vậy, mặc dù trấn thủ thành thứ tư chính là tàn quân Hoa Dương tổ đình, nhưng thực lực tổng hợp so sánh thời điểm thành thứ nhất, lại không giảm trái lại còn tăng.
Rất nhanh.
Đại quân Thái Sơ đế quốc đến.
Hai phe không nói lời nào, xung đột bùng nổ lần nữa.
“Ầm!”
Cường giả giao phong, giết chóc tràn ngập.
Các cường giả bọn Ngọc Kinh Tiên Vương ngay lập tức đã chém giết cùng một chỗ với tu sĩ đứng đầu bọn Thiên Tinh Thần Hoàng, Thẩm Trường Thanh rút kiếm xông vào trong chiến trường, không ngừng giết chóc tu sĩ Thái Sơ đế quốc.
Kiếm khí màu đỏ vắt ngang trên không.
Từng tu sĩ Thái Sơ đế quốc bị chém giết.
Ngay lúc này, tâm thần Thẩm Trường Thanh đột nhiên giật mình, như mình bị thứ gì để mắt tới, không chút nghĩ ngợi liền bứt ra rút đi.
Mà ở một khắc này Thẩm Trường Thanh bứt ra rút đi, một sức mạnh to lớn đánh vào nơi hắn trước đó đứng, mặt đất trong nháy mắt sụp đổ hủy diệt.
“Phản ứng trái lại rất nhanh, không hổ là yêu nghiệt có thể chém giết mấy chục vị Thần Hoàng của bốn đại đế triều, không tồi không tồi!”
Thanh âm thâm trầm truyền đến, Thẩm Trường Thanh chăm chú nhìn lại, chỉ thấy trước mặt chẳng biết lúc nào, đã có thêm một nam tử trung niên mặc áo bào đen, sắc mặt âm trầm.
Từ trên thân đối phương, Thẩm Trường Thanh cảm nhận được một sự uy hiếp mạnh mẽ.
Phần uy hiếp này, so với Hoàng Phủ Hòa lúc trước còn hơn rất nhiều.
Đây là một kình địch!
Trong đầu Thẩm Trường Thanh hiện ra ý nghĩ như vậy.
“Ngươi là ai?”
Cho dù biết người trước mắt chính là kình địch, hắn mặt ngoài cũng chưa lộ ra bất cứ manh mối nào, vẻ mặt bình tĩnh hỏi.
Tu sĩ trung niên thấy thế, thâm trầm cười nói: “Ta tên Vu Lượng, đến từ Luân Hồi thần điện.”
“Luân Hồi thần điện... Mười ba Quỷ Tướng!”
Ánh mắt Thẩm Trường Thanh khẽ động.
Lấy thực lực của cường giả bí ẩn trước mắt tự xưng Vu Lượng, ở Luân Hồi thần điện chắc chắn sẽ không là hạng người vô danh gì, cũng chỉ có thân phận mười ba Quỷ Tướng khớp với đối phương.
Vu Lượng nghe được câu này, ánh mắt cũng có một chút dao động, tựa như có mấy phần kinh ngạc.
“Ngươi cũng biết mười ba Quỷ Tướng?”
Quả nhiên...
Lời của Vu Lượng, khiến Thẩm Trường Thanh xác định thân phận của đối phương.
“Ngươi đã biết thân phận mười ba Quỷ Tướng, bổn tướng quân bằng lòng cho ngươi một cơ hội, gia nhập Luân Hồi thần điện, bản tướng có thể tha cho ngươi khỏi chết!”
Vu Lượng nhìn Thẩm Trường Thanh, ánh mắt âm trầm lạnh lùng nói.
Nếu là tu sĩ bình thường, tự nhiên không đáng hắn tự mình mở miệng mời, thậm chí tu sĩ bình thường, cũng không có tư cách gia nhập Luân Hồi thần điện.
Nhưng người trước mắt khác biệt.
Sự tồn tại của Thẩm Trường Thanh, Vu Lượng cũng sớm có nghe nói.
Thiên kiêu như vậy nếu có thể kéo hắn vào Luân Hồi thần điện, nói không chừng Luân Hồi Thần Tôn cũng sẽ có trọng thưởng.
Đối mặt Vu Lượng mời, Thẩm Trường Thanh đáp lại chỉ có một đạo kiếm quang màu đỏ.
Thấy vậy, sắc mặt Vu Lượng lập tức trở nên dữ tợn.
“Ngươi muốn tìm chết, bản tướng liền tạo điều kiện cho ngươi!”
Dứt lời, cương khí màu vàng đen bùng nổ.
Lực lượng cương khí ngưng tụ như thật như thành lũy không thể phá vỡ, mà lấy lực lượng của Sát Sinh kiếm khí, ở lúc chém xuống, cũng chỉ khiến cương khí màu vàng đen rung động, chưa trực tiếp vỡ vụn ra.
Trong mắt Thẩm Trường Thanh lóe lên ánh sao, động tác dưới chân như quỷ mị, thời gian một hơi thở, đã lấy góc độ khác nhau đâm ra hàng ngàn hàng vạn kiếm, xen lẫn mà thành lưới kiếm, bao phủ Vu Lượng ở bên trong.
Ánh mắt kẻ sau có một chút kinh ngạc, nhưng vẻ mặt từ đầu đến cuối không thay đổi, hai tay duỗi ra, trực tiếp xé rách kiếm lưới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận