Kinh Bạo! Đoàn Sủng Giả Thiên Kim Bị Ảnh Đế Đại Lão Sủng Khóc

Kinh Bạo! Đoàn Sủng Giả Thiên Kim Bị Ảnh Đế Đại Lão Sủng Khóc - Chương 933: Gọi cái gì tên; về đến Hải thành (length: 4045)

Chung Ly thấy cảm tạ không thành, trong lòng có chút tiếc nuối. Cảm tạ không thành, ân nhân tên tổng muốn biết, vì thế Chung Ly hỏi Vân Miểu một câu, "Vậy tiểu cô nương gọi cái gì tên."
Ngày hôm đó, tiểu cô nương che chắn mình kín mít, nghe giọng thì thấy còn trẻ, không ngờ nhìn dáng vẻ cũng rất nhỏ.
Xem chừng mười bảy mười tám tuổi, gọi nàng tiểu cô nương hẳn là không sai.
Tấn Lăng nghe vậy, cũng nghiêng đầu nhìn về phía Vân Miểu.
Tấn Lăng biết Tấn Tằng Lục và Cố Chi Tê quen biết, vốn dĩ hắn định hỏi Tấn Tằng Lục, nhưng Tấn Tằng Lục không chịu nói.
"Cố Chi Tê." Vân Miểu trả lời câu hỏi của Chung Ly, sau đó nhìn hai người nói, "Cố tiểu thư lần này cùng đi cứu viện một sự việc, mong hai vị giáo sư giữ bí mật, đừng nói với người khác."
Đây cũng là gia căn dặn hắn trước đó.
Vân Miểu biết, gia lo lắng người của Angel để mắt tới Cố tiểu thư.
Rốt cuộc, người càng lợi hại thì người của Angel càng yêu thích.
Hoặc là trực tiếp săn giết, hoặc là bắt về làm thí nghiệm, nếu bị để ý, thật phiền phức.
Chung Ly và Tấn Lăng nghe vậy, hiểu nỗi lo của Vân Miểu, gật đầu đồng ý.
Có được tên Cố Chi Tê, Tấn Lăng định rời đi, nhưng Chung Ly lại không có ý đó.
Chung Ly dời ánh mắt sang Tấn Tằng Lục, hỏi một câu, "Còn ngươi, nha đầu, tên gì?"
Tấn Tằng Lục bỗng nhiên bị hỏi, thân hình khẽ dừng lại một chút, một lúc lâu mới ấm ớ trả lời một câu, "Có việc, đi đây."
Không đợi Chung Ly phản ứng kịp, nàng đã biến mất ngay tại chỗ.
Chung Ly: ?
Tấn Lăng thấy Tấn Tằng Lục lại chơi trò biến mất, lông mày giật giật, lập tức liếc nhìn Chung Ly một cái.
Chỉ sợ Tấn Tằng Lục làm Chung Ly sợ.
Rốt cuộc, Tấn Lăng biết Chung Ly từ trước đến nay chỉ tin vào khoa học.
Nhưng rõ ràng, Tấn Lăng đã lo lắng thừa, Chung Ly chỉ sững người một chút.
Nếu như không trải qua vụ bắt cóc, với tình huống biến mất đột ngột của Tấn Tằng Lục, Chung Ly chắc chắn sẽ bị dọa, nhưng bây giờ...
Chung Ly đã thành thói quen rồi.
Mấy ngày nay, hắn gặp những chuyện huyền huyễn còn ít sao?
Thấy Chung Ly không bị dọa, Tấn Lăng thở phào một hơi, "Chung giáo sư, chúng ta đi thôi."
Chung Ly gật đầu, bước chân rời đi, trước khi đi liếc mắt nhìn nơi Tấn Tằng Lục biến mất.
Hôm sau, Cố Chi Tê trở về Hải Thành.
Khi Cố Chi Tê về đến trang viên nhà họ Cố, Cố Hoài Cẩn đang nghe điện thoại.
Thấy Cố Chi Tê trở về, Cố Hoài Cẩn khẽ nhướng mày, nhưng không nói gì với Cố Chi Tê, mà tiếp tục nói chuyện điện thoại, "Được, ngày mai ta nhất định tự mình đưa nàng đến trường."
"Được, ta sẽ thông báo cho Cố Tinh Nhược."
"Làm phiền rồi."
Cố Chi Tê vừa bước vào cửa nhà, liền nghe Cố Hoài Cẩn nói ba câu như vậy.
Không biết có phải nàng ảo giác hay không, nàng luôn cảm thấy, chữ "Nàng" trong câu nói đầu tiên của Cố Hoài Cẩn là chỉ nàng.
Cúp điện thoại xong, Cố Hoài Cẩn nhướng mày nhìn Cố Chi Tê nói: "Về rồi?"
Cố Chi Tê khẽ gật đầu.
"Mấy ngày nay đều đi đâu?" Cố Hoài Cẩn ngồi xuống sofa, đồng thời vẫy tay với Cố Chi Tê, ý bảo nàng ngồi xuống.
Cố Chi Tê thấy vậy, ngồi xuống cạnh hắn, "Có bệnh nhân, đi khám chút thôi."
Cố Hoài Cẩn nghe vậy, khóe miệng nhẹ cong lên, có chút bất lực nói, "Sao ta thấy em đi học mà bận rộn hơn cả ta quản lý công ty vậy?"
Cố Chi Tê: "Anh gặp bác sĩ nào rảnh rỗi sao?"
Cố Hoài Cẩn: "... "
Chưa từng thấy.
"Không nói cái này, vừa rồi chủ nhiệm lớp các em gọi điện tới, bảo em nhanh chóng về trường, à đúng, thầy còn nói khoảng một tuần nữa là thi thử lần đầu, bảo em chuẩn bị cho kỹ." Cố Hoài Cẩn vừa nói, vừa tìm Cố Tinh Nhược trong danh bạ.
Thi thử yêu cầu tất cả học sinh lớp 12 phải tham gia, Cố Tinh Nhược cũng phải về để dự thi.
(hết chương này).
Bạn cần đăng nhập để bình luận