Kinh Bạo! Đoàn Sủng Giả Thiên Kim Bị Ảnh Đế Đại Lão Sủng Khóc

Kinh Bạo! Đoàn Sủng Giả Thiên Kim Bị Ảnh Đế Đại Lão Sủng Khóc - Chương 923: Này bằng hữu, nàng có phải hay không nghe không được? (length: 3880)

Đối diện là Đường Diệc Sâm, một mặt hiếu kỳ nhìn chằm chằm Tấn Tằng Lục mấy giây, sau đó hỏi Cố Chi Tê: "Cố Tiểu Tê, đây là bạn của ngươi à?"
"Ừ." Cố Chi Tê đáp, ngược lại không có ý định giới thiệu.
Cố Chi Tê đoán được Tấn Tằng Lục và Đường Diệc Sâm có lẽ quen biết, nhưng thấy Tấn Tằng Lục không định bắt chuyện với họ nên Cố Chi Tê cũng không nhiều lời.
Cố Chi Tê không giới thiệu, Đường Diệc Sâm liền tự nhiên hỏi Tấn Tằng Lục: "Bạn nhỏ..." Tấn Tằng Lục che chắn kín mít, không nhìn ra là nam hay nữ, Đường Diệc Sâm không biết xưng hô thế nào nên đổi giọng hỏi: "Ngươi tên là gì?"
Nghe Đường Diệc Sâm hỏi, Tấn Tằng Lục khựng lại một chút rồi giả vờ không nghe thấy, cúi đầu tiếp tục đi.
Đường Diệc Sâm thấy vậy, đầu xuất hiện dấu chấm hỏi, im lặng mấy giây rồi ghé vào tai Cố Chi Tê, nhỏ giọng hỏi: "Cố Tiểu Tê, bạn ngươi, nàng có phải... không nghe được không?"
Cố Chi Tê: "... Nghe thấy, chỉ là không thích nói."
Đường Diệc Sâm nghe xong liền liếc Tấn Tằng Lục, thấy nàng không quay đầu nhìn mình mới đưa tay sờ mũi, thấp giọng nói: "Vậy à."
Hóa ra không phải người điếc.
Hy vọng nàng không nghe thấy mình vừa hỏi bóng gió xem nàng có phải người điếc hay không.
Cố Chi Tê đã nói Tấn Tằng Lục không thích nói chuyện, Đường Diệc Sâm liền không hỏi thêm về Tấn Tằng Lục nữa.
Nhân lúc quay người đi về phòng thí nghiệm, Cố Chi Tê nói với Tô Uẩn Linh về chuyện virus: "Virus lây nhiễm qua tiếp xúc, tiếp xúc nước bọt, mồ hôi, máu của người bệnh cũng có thể bị lây..."
Nói xong về virus, nàng lại nói với Tô Uẩn Linh: "Những người chết đó tốt nhất nên hỏa táng hết, khi xử lý thi thể đừng trực tiếp chạm vào."
Tô Uẩn Linh ghi lại lời nàng: "Ta sẽ báo cho thành chủ thành Virilla."
Rất nhanh, cả đoàn người đến phòng thí nghiệm.
Mấy nhân viên nghiên cứu bị điểm huyệt đều bị người của Trường Doanh quân áp giải đi, Cố Chi Tê dẫn người của Mộc Tự bộ đến phòng thí nghiệm thứ hai.
Cố Chi Tê không ở lại Virilla quá lâu, mọi chuyện sau đó nên để Trường Doanh quân xử lý, cho nên nàng dạy cho người của Mộc Tự bộ cách bào chế thuốc trị virus.
Những việc tiếp theo, dù là điều trị cho người bệnh hay giúp đỡ Virilla, Cố Chi Tê cũng không tính ra mặt, đến lúc đó cần bọn họ hành động.
Người của Mộc Tự bộ đều hiểu y dược, rất nhanh đã học được cách bào chế, vài người chưa học được, Cố Chi Tê cho những người đã học được đi dạy lại.
Thấy Cố Chi Tê làm xong, Đường Diệc Sâm đến gần Cố Chi Tê, trêu chọc nàng: "Cố Tiểu Tê, ngươi cứ thế dạy cách bào chế cho họ mà không giữ lại chút gì à? Không lấy tiền học phí gì sao?"
Cố Chi Tê nghe xong, mắt khẽ động, nghiêng đầu nhìn Tô Uẩn Linh: "Họ là thuộc hạ của ngươi, tiền học phí này có phải nên do ngươi trả không?"
Khóe miệng Tô Uẩn Linh giật nhẹ, sau đó nhướng mày nhìn Cố Chi Tê, cười nói: "Muốn bao nhiêu? Ta trả."
Cố Chi Tê thấy Tô Uẩn Linh đồng ý, suýt chút nữa nói ra cái giá trên trời, nhưng cuối cùng vẫn nhịn được, nói nhỏ với Tô Uẩn Linh: "Nếu là thuộc hạ của ngươi thì ta không lấy tiền học phí."
Tô Uẩn Linh nghe vậy, khẽ giật mình.
Sau đó, đôi mắt đẹp lười biếng khép hờ, đáy mắt ánh lên vẻ khác lạ.
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận