Kinh Bạo! Đoàn Sủng Giả Thiên Kim Bị Ảnh Đế Đại Lão Sủng Khóc

Kinh Bạo! Đoàn Sủng Giả Thiên Kim Bị Ảnh Đế Đại Lão Sủng Khóc - Chương 1367: Mạc lão sư cùng Lý lão sư chấn kinh (length: 3828)

Hắn bây giờ thật sự muốn biết, những câu hỏi mà ngay cả hắn cũng không làm được này, liệu tiểu cô nương kia có làm đúng hết không.
Rất nhanh, đáp án đã được Mạc lão sư tìm ra.
Bắt đầu đối chiếu từng câu một, sau đó, khi đối chiếu xong cả bài thi, Mạc lão sư chết lặng.
Bài thi này điểm tối đa là 100 điểm, nhưng hắn đoán bản thân cao nhất cũng chỉ được 85 điểm, thế nhưng... tiểu cô nương lại làm đúng hết toàn bộ.
Lý lão sư cầm một cái ly giữ nhiệt từ bên ngoài văn phòng đi vào, thấy trước mặt Mạc lão sư đặt một xấp bài thi, lập tức hỏi một câu: "Mạc lão sư, bài thi lấy về rồi à?"
Nói rồi, mấy bước đi đến bên cạnh Mạc lão sư, đứng sát hắn, cúi đầu xem bài thi trong tay hắn: "Ai? Đã làm xong hết rồi à?"
"Giỏi nha, hoàn toàn đúng."
Do thói quen chấm bài, Mạc lão sư vừa đối chiếu đáp án, vừa đánh dấu tick (√).
Cho nên sau khi đối chiếu đáp án xong, trên bài thi tất cả đều là dấu tick, Lý lão sư mới có thể liếc mắt một cái nhìn ra là hoàn toàn đúng.
"Với tài năng này của ngươi, không đến học viện Trung Châu làm lão sư quả thực là phí tài." Lý lão sư nói, đưa tay vỗ nhẹ lên vai Mạc lão sư.
Mạc lão sư liếc mắt, nhìn Lý lão sư nói: "Ta nếu nói, bài thi này không phải ta làm ngươi tin không?"
Lý lão sư: ?
"Không phải ngươi thì còn có thể là ai?"
Mạc lão sư: "Học sinh của ta làm."
Lý lão sư: "..."
Giờ phút này, hắn rất muốn văng một câu quốc tuý, nhưng vì phải làm gương, cuối cùng chỉ đành nén nhịn.
"Ngươi... đang đùa đấy à?" Lý lão sư im lặng nhìn Mạc lão sư, cố gắng tìm kiếm mấy phần vẻ đùa giỡn trên mặt hắn.
Nhưng mà, không có, một chút bóng dáng đùa giỡn cũng không có.
"Học sinh của ngươi, cái tiểu cô nương tên Cố Chi Tê kia à?"
Hắn biết cái tiểu cô nương lúc sáng tới tìm mà, tên là Cố Chi Tê.
Thấy Mạc lão sư không nói lời nào, Lý lão sư biết hắn đây là ngầm thừa nhận.
Lặng người tại chỗ mấy giây, Lý lão sư đặt chiếc ly giữ nhiệt trong tay lên bàn làm việc của Mạc lão sư, giật lấy bài thi từ tay hắn, rồi vừa xem bài thi, vừa đối chiếu đáp án trên máy tính.
Khoảng mười phút sau, Lý lão sư không nhịn được nữa, buột miệng: "Thảo!"
Mạc lão sư liếc mắt, nhìn hắn một cái.
Lý lão sư: "Ta thật sự không nhịn được."
Hắn vốn cho rằng tiểu cô nương kia có thể đạt điểm tối đa toàn bộ các môn trong kỳ thi thử đã đủ lợi hại rồi.
Không ngờ tới, đề thi tuyển sinh của học viện Trung Châu, nàng cũng có thể đạt điểm tối đa.
Mạc lão sư giật lại bài thi, tiếp tục ngồi trên ghế ngẩn người.
"Ngươi nói xem, đề thi tuyển sinh các khoa khác, nàng có thể đạt điểm tối đa không?" Lý lão sư nhìn Mạc lão sư hỏi một câu như vậy.
Mạc lão sư nghe vậy, hơi dừng lại một chút.
Lý lão sư thấy vậy, mở miệng đề nghị: "Ngươi đưa hết các bài thi còn lại cho nàng làm thử xem, nói không chừng, đều có thể đạt điểm tối đa đấy."
Mạc lão sư không nói gì.
Lý lão sư đang định mở miệng lần nữa, bỗng nhiên nghĩ đến điều gì đó, không nói tiếp nữa, mà thở dài một hơi nói: "Ai~ giá mà là hai năm trước thì tốt rồi."
"Đúng là một hạt giống tốt, nếu tham gia kỳ thi tuyển sinh, nói không chừng đã có thể thi đậu vào Nhất viện rồi."
Chỉ là đáng tiếc, Nhất viện đã hai năm rồi không tuyển sinh.
Cũng không biết khi nào mới có thể tuyển sinh lại lần nữa.
Nghe Lý lão sư thở dài, Mạc lão sư bỗng nhiên quay đầu nhìn Lý lão sư một cái, có vẻ hơi thần bí nói một câu: "Nhất viện có khả năng sắp khôi phục tuyển sinh."
"Cái gì? Thật sao?" Lời của Mạc lão sư làm Lý lão sư kinh ngạc thốt lên một tiếng đầy khó tin.
Mạc lão sư làm một động tác 'suỵt' với Lý lão sư: "Còn chưa chắc chắn, chỉ nói là có khả năng thôi."
Hắn chính là nghe sư đệ của hắn nói, Nhất viện có khả năng sắp khôi phục tuyển sinh, cho nên mới lấy đề thi từ chỗ hắn về đây.
(Hết chương này).
Bạn cần đăng nhập để bình luận