Kinh Bạo! Đoàn Sủng Giả Thiên Kim Bị Ảnh Đế Đại Lão Sủng Khóc

Kinh Bạo! Đoàn Sủng Giả Thiên Kim Bị Ảnh Đế Đại Lão Sủng Khóc - Chương 1369: La Khắc: Ta nói không tính (length: 3976)

Tên gia hỏa này, trước kia chỉ liên lạc với hắn qua email, hôm nay lại gọi điện thoại cho hắn.
Chẳng lẽ, thật sự động lòng yêu tài với tiểu cô nương kia?
Nếu đúng là vậy, mấy bài thi kia...
Mang theo tâm trạng thấp thỏm, Mạc Trạch Minh bắt máy.
Điện thoại vừa kết nối, Mạc Trạch Minh mở lời: "Sư đệ, buổi tối tốt lành."
Sư đệ hắn lại chẳng muốn xã giao, vào thẳng vấn đề: "Ai làm?"
"Hả? Cái gì?" Câu hỏi không đầu không đuôi khiến Mạc Trạch Minh nhất thời không kịp phản ứng.
"Mấy bài thi kia ai viết?" La Khắc, sư đệ của Mạc Trạch Minh, vốn dùng Trung Châu ngữ, nay sốt ruột đến mức phải dùng Hạ quốc ngữ.
Nghe La Khắc hỏi về chuyện bài thi, Mạc Trạch Minh bỗng nhiên hết hoảng, chậm rãi mở miệng: "Ôi chao, thì ra là vì mấy bài thi kia à."
La Khắc biết rõ tính cách của Mạc Trạch Minh, thấy hắn không vội không vàng thế kia, liền nói: "Không nói ta cúp."
Mạc Trạch Minh nghe vậy lập tức nói: "Ấy, đừng mà, ta nói ngay đây."
La Khắc: "Bài thi ai làm?"
Mạc Trạch Minh nghe vậy, khẽ hắng giọng, nghiêm túc nói: "Một học sinh của ta."
Vừa dứt lời, đầu dây bên kia của La Khắc truyền đến một tiếng động, nghe như tiếng điện thoại rơi xuống đất.
Sau đó là một khoảng lặng dài, La Khắc không lên tiếng, Mạc Trạch Minh cũng không sốt ruột, đáy mắt ánh lên mấy phần ý cười ác thú vị, kiên nhẫn chờ đợi.
Rất lâu sau, bên kia La Khắc mới có tiếng nói, trong ngữ khí tràn đầy vẻ khó tin: "Học sinh của ngươi? Học sinh cấp ba?"
Mạc Trạch Minh dương dương tự đắc: "Hừ hừ."
"Ngươi không đùa với ta đấy chứ?"
Mạc Trạch Minh: "Ngươi nghĩ sao?"
La Khắc nghe vậy, lại lần nữa trầm mặc.
Mấy tấm hình bài thi Mạc Trạch Minh gửi cho hắn, hắn đều xem qua, trừ môn Hóa ra thì những môn khác hắn chẳng hiểu gì, nhưng bên cạnh hắn có người hiểu.
Môn Hóa cơ bản chỉ cần viết đáp án, chỉ có thể thấy đáp án của nàng hoàn toàn chính xác.
Nhưng những môn khác, đặc biệt là Toán và Lý lại yêu cầu viết cả quy trình giải.
Mấy vị giáo sư Toán và Lý sau khi xem xong thì vô cùng kích động, đích thân chạy tới hỏi hắn ai làm, còn nói muốn nghiên cứu thảo luận về phương pháp giải đề.
Đề thi tuyển sinh năm 2004, mục đích chính là tuyển sinh cho Nhất viện, cho nên độ khó rất cao.
Đừng nói là giáo viên các trường phổ thông, ngay cả giáo sư các khoa của Trung Châu học viện cũng không mấy ai có thể đạt điểm tối đa.
Hơn nữa, đây là đề dành riêng cho các chuyên ngành công.
Phỏng đoán những môn khác, đạt yêu cầu đã khó.
Nhưng...
Lại có người đạt điểm tối đa, xem chữ viết còn là của cùng một người, điều này khiến La Khắc và mọi người vô cùng kinh ngạc và hiếu kỳ.
Cho nên, chưa kịp tìm hiểu ngọn ngành, La Khắc đã gọi điện cho Mạc Trạch Minh.
Chỉ là, hắn vừa nghe được cái gì?
Mạc Trạch Minh lại nói là một học sinh cấp ba làm ra?
Đùa à?
Không biết La Khắc đang nghĩ gì, Mạc Trạch Minh khẽ hắng giọng nói: "Cái đó, lúc trước ngươi nói đảm bảo cho kỳ thi tuyển sinh, có thật không?"
"Ta nói cho ngươi biết, nếu không đảm bảo được thì ngươi cũng phải nói với người làm tuyển sinh của trường ngươi, cân nhắc kỹ việc khôi phục tuyển sinh."
"Mầm tốt như vậy, nếu bỏ lỡ thì thật đáng tiếc, đúng không?"
Mạc Trạch Minh vừa nói ra những lời này, La Khắc cuối cùng hiểu rõ tên gia hỏa này đang tính toán cái gì.
La Khắc thở dài một hơi, nói: "Ngươi tưởng chúng ta không muốn tuyển sinh à? Chuyện này do hiệu trưởng và viện trưởng Nhất viện quyết định."
Mạc Trạch Minh nghe vậy, lập tức nói: "Vậy ngươi cứ nói chuyện kỹ với hiệu trưởng và viện trưởng Nhất viện của các ngươi đi."
"Ngươi xem, hai năm nay các ngươi không tuyển sinh, bỏ lỡ không ít nhân tài rồi đấy."
Bạn cần đăng nhập để bình luận