Kinh Bạo! Đoàn Sủng Giả Thiên Kim Bị Ảnh Đế Đại Lão Sủng Khóc

Kinh Bạo! Đoàn Sủng Giả Thiên Kim Bị Ảnh Đế Đại Lão Sủng Khóc - Chương 544: Cổ cầm (length: 3901)

"Không có gì, ngủ một giấc là sẽ ổn thôi." Mặc dù sẽ bị chập mạch, nhưng hong khô rồi thì có thể rất nhanh tự động khôi phục.
Tô Uẩn Linh nghe vậy, khẽ thở dài một hơi.
Nếu là đồ vật trong tay hắn mà xảy ra vấn đề thì hắn không cách nào ăn nói với đứa nhỏ này.
Nhận lấy cài tóc xong, Cố Chi Tê trực tiếp dùng tinh thần lực tóm lấy Phì Thu, ném nó vào thức hải bên trong.
Phì Thu tìm lại được chính mình thì muốn cáo biệt Tô Uẩn Linh để trở về phòng, chợt nghĩ đến gì đó, ngước mắt nhìn Tô Uẩn Linh hỏi: "Ngươi có mang nhạc khí không?"
Cái nhẫn trữ vật kia của hắn có vẻ như đeo đã lâu, chắc là chứa không ít đồ, không biết có nhạc khí không.
Mượn dùng một chút cũng đỡ phải chính mình bỏ tiền mua.
Tô Uẩn Linh nghe vậy, thuận miệng hỏi một câu: "Sao vậy?"
Cố Chi Tê: "Muốn mượn dùng một chút."
Tô Uẩn Linh hơi nhướng mày, "Đã muộn thế này rồi còn chơi nhạc khí?"
Cố Chi Tê không nói gì, chỉ là thần sắc lười biếng nhưng lại ngoan ngoãn nhìn Tô Uẩn Linh.
Tô Uẩn Linh ánh mắt khẽ động, dời mắt đi, không nhìn nàng nữa, hơi rũ mắt xuống, hỏi Cố Chi Tê: "Có rất nhiều nhạc khí, ngươi muốn loại nào?"
Cố Chi Tê hỏi: "Có những gì?"
"Có cổ cầm, đàn tranh, tiêu, sáo..." Tô Uẩn Linh lần lượt kể ra.
Thấy hắn còn có ý định nói tiếp, Cố Chi Tê mở miệng: "Vậy cổ cầm đi."
Tô Uẩn Linh khẽ gật đầu, sau đó nhích người vào trong phòng hai bước, ngón tay đặt trên nhẫn khẽ gõ hai lần.
Trong ánh hào quang lập lòe, Tô Uẩn Linh trước ngực xuất hiện thêm một cây cổ cầm, Tô Uẩn Linh ôm ngang cổ cầm, đưa cho Cố Chi Tê.
Cố Chi Tê nhìn cây cổ cầm Tô Uẩn Linh đưa tới, ánh mắt hơi sâu lại, đưa tay nhận lấy cổ cầm đồng thời, hỏi Tô Uẩn Linh một câu: "Cây đàn này... Là luyện chế sao?"
Chỉ liếc qua một cái, Cố Chi Tê đã nhìn ra, cây cổ cầm này không phải đàn bình thường mà là cổ cầm vũ khí được luyện chế.
Có thể dùng làm nhạc cụ thông thường, cũng có thể làm vũ khí cho người am hiểu âm công.
Cho nên, thế giới này cũng có người am hiểu âm công sao?
Khi Cố Chi Tê đọc tiểu thuyết, tiểu thuyết chưa hoàn tất, nên phần nàng đọc cũng không đề cập đến việc có âm công.
Vì vậy, nàng cũng không rõ, thế giới này rốt cuộc có ai biết âm công hay không.
Nghe Cố Chi Tê hỏi, Tô Uẩn Linh gật đầu.
Cố Chi Tê thấy thế, ánh mắt khẽ động, "Ngươi hiểu âm công sao?"
Tô Uẩn Linh lắc đầu, tiện thể giải thích một câu, "Hai năm trước, nhận được một bản vẽ nên thử luyện chế."
Cố Chi Tê: "Vậy ngươi có biết âm công không?"
Tô Uẩn Linh nghe vậy, không biết nên gật đầu hay lắc đầu, trầm ngâm hai giây, trả lời: "Ngoài đời không thấy bao giờ, trong phim thì có xem qua."
Cố Chi Tê khẽ gật đầu.
Nếu ngay cả Tô Uẩn Linh cũng chưa thấy qua thì thế giới này khả năng thực sự không có ai biết âm công.
** Sau khi tạm biệt Tô Uẩn Linh, Cố Chi Tê ôm cổ cầm về phòng.
Việc đầu tiên khi về đến phòng chính là chuẩn bị quay video cổ cầm khúc, nghĩ đến việc muốn thu hút fan hâm mộ, vẫn nên dùng hình thức video ngắn.
Cố Chi Tê dự định bài trí cảnh tượng một chút, từ trong vòng tay trữ vật lấy ra một chậu cây.
Nửa phút sau, trên một bức tường trong phòng đã bò đầy dây leo, trên dây leo còn lấp lánh những bông hoa nhỏ màu trắng.
Tuy nói là video ngắn nhưng để đạt hiệu quả trị liệu bậc bốn tốt nhất nên khống chế trong khoảng ba phút, nên Cố Chi Tê mất ba phút thời gian, quay một video ba phút.
Sau khi quay xong, tải phần mềm chỉnh sửa video, sau đó đăng ký tài khoản.
Video không hề hậu kỳ gì cả, liền bị Cố Chi Tê đăng tải và phát luôn.
Tính đợi Phì Thu tỉnh lại sẽ nhờ nó giúp dẫn lưu một lượt.
(Hết chương).
Bạn cần đăng nhập để bình luận