Kinh Bạo! Đoàn Sủng Giả Thiên Kim Bị Ảnh Đế Đại Lão Sủng Khóc

Kinh Bạo! Đoàn Sủng Giả Thiên Kim Bị Ảnh Đế Đại Lão Sủng Khóc - Chương 1166: Tôn lão chấn kinh; biểu hiện bình phong (length: 3929)

"Nhiều ít?" Tôn lão đột nhiên ngước mắt, ánh mắt nhìn thẳng vào Dương Lập, con mắt trợn tròn xoe.
Dương Lập cười tủm tỉm nói: "8888."
Tôn lão: !
Tôn lão trực tiếp ngây ra hốt hoảng.
Đứng ngơ ngác tại chỗ mấy giây, mới miễn cưỡng thu lại chút ít kinh ngạc, sau đó thần sắc phức tạp lại nghi ngờ nhìn Dương Lập, "Thật sự có 8888? Ngươi chẳng lẽ đang lấy ta ra làm trò cười?"
Dương Lập lập tức vô tội nói, "Ta nào dám cùng ngươi mở loại chuyện đùa này."
"Đều là thật, bảng xếp hạng đều có rồi, không tin ngươi cứ đi đại sảnh thí luyện mà xem."
Dương Lập nói xong, một mặt ra vẻ 'ta mà lừa ngươi là chó' nhìn Tôn lão.
Tôn lão nghe xong, trầm mặc.
"8888 điểm a, cái này sợ không thể dùng thiên tài để gọi hắn, phải dùng yêu nghiệt." Dương Lập vừa gật gù đắc ý nói, vừa đưa tay vuốt vuốt râu của mình, trong giọng nói có cảm thán, cũng có khoe khoang.
Tôn lão tâm tình hết sức phức tạp, trước mắt không có tâm tư để ý tới Dương Lập.
8888 tích phân?
Vậy quả thật không thể gọi là thiên tài, nói yêu nghiệt cũng không quá chuẩn xác.
Trong mắt Tôn lão, dùng biến thái mới là thích hợp nhất.
Đã qua cả đêm, Dương Lập đã tiếp nhận sự thật trong kỳ thi đan thuật xuất hiện một yêu nghiệt, mặc dù đến bây giờ vẫn còn chút khó tin, nhưng cũng không cản trở việc hắn khoe khoang.
Trước mắt, khoe khoang cũng đã khoe khoang xong, cũng vừa lòng nhìn thấy thần sắc khó tin của Tôn lão, Dương Lập chợt nhớ tới một chuyện khác, "Tôn lão à, màn hình hiển thị ở phòng quan sát của các ngươi có sử dụng được không?"
Màn hình hiển thị của Tiên Y minh bị hỏng mấy ngày rồi.
Vẫn luôn không có ai tới sửa, hắn còn muốn xem xem rốt cuộc Đường Mỗ Mỗ và Cố Bát Bát trông như thế nào.
Tôn lão vẫn còn chút chưa hết kinh ngạc, nghe Dương Lập hỏi, vô thức hỏi một câu, "Cái gì?"
Dương Lập nghe vậy, lập tức lặp lại câu hỏi một lần nữa.
Lần này, Tôn lão nghe rõ câu hỏi của hắn, đáp: "Không hỏng, dùng tốt."
Dương Lập nghe xong, nhíu mày lại, "Không hỏng? Có thể xem được tình hình trong kỳ thi?"
Tôn lão gật đầu.
Dương Lập thấy thế, mày nhíu lại càng chặt.
Hắn còn tưởng là tất cả màn hình ở phòng quan sát đều hỏng, chẳng lẽ, chỉ có màn hình hiển thị của Tiên Y minh bọn họ bị hỏng?
Dương Lập trầm mặc mấy giây, lại hỏi Tôn lão một câu, "Ngươi biết màn hình hiển thị ở các phòng quan sát khác có dùng được không?"
Tôn lão: "Đều dùng được tốt, màn hình ở phòng quan sát của các ngươi bị hỏng à?"
Nếu đổi thành người khác, có lẽ không rõ lắm, nhưng Tôn lão thì rõ, vì hắn từng đến phòng quan sát của Huyền Minh và Võ Đạo Liên Minh, có thể xác định màn hình hiển thị của họ vẫn tốt.
Mà màn hình hiển thị bên trong phòng quan sát của Thiên Cơ Minh, chắc cũng tốt, suy cho cùng, công việc duy tu sửa chữa màn hình hiển thị, chính là do Thiên Cơ Minh phụ trách.
Dương Lập nghe Tôn lão trả lời lại càng thêm trầm mặc, mấy giây sau, mới đáp một câu, "Màn hình hiển thị của Tiên Y minh bọn ta hỏng hết mấy ngày nay, hơn nữa cả bốn cái đều hỏng."
Tôn lão nghe vậy, nghi hoặc, "Vậy sao không gọi người tới sửa?"
Dương Lập hơi có vẻ khổ não nói, "Thúc giục bên Thiên Cơ Minh nhiều lần rồi, vẫn không ai đến sửa."
Tôn lão nghe xong, đưa tay gãi gãi đầu, "Không thể nào, Thiên Cơ Minh hiệu suất luôn rất cao mà."
Dương Lập nghe lời Tôn lão nói, cũng bắt đầu nghi ngờ.
Quả thật, Thiên Cơ Minh hiệu suất luôn rất cao, nhưng lần này cứ kéo đi kéo lại, chẳng lẽ là có vấn đề gì.
Tôn lão nghĩ ngợi mấy giây, cho Dương Lập một ý kiến, "Nếu thật sự không được, thì trực tiếp đến phòng quan sát số năm tìm người đi."
Người của Thiên Cơ Minh quả thật khó tìm, bất quá, gần đây có cuộc thi, phòng quan sát lẽ ra nên có đạo sư, nếu đến phòng quan sát, hẳn là sẽ gặp được người.
(hết chương này).
Bạn cần đăng nhập để bình luận