Kinh Bạo! Đoàn Sủng Giả Thiên Kim Bị Ảnh Đế Đại Lão Sủng Khóc

Kinh Bạo! Đoàn Sủng Giả Thiên Kim Bị Ảnh Đế Đại Lão Sủng Khóc - Chương 878: Cố Vũ Lạc cùng Ngụy Cảnh Vũ (length: 3936)

Cùng Tô Uẩn Linh đánh nhau với hai người áo đen, Cố Chi Tê trầm mặc một lát.
Hai người áo đen kia đều mặc đồ dạ hành tối đen như mực, chỉ là khăn che mặt của hai người đều bị kéo xuống, cho nên Cố Chi Tê liếc mắt một cái liền nhận ra.
Không ai khác chính là Cố Vũ Lạc và cái 007 của Chức võng kia sao.
Thấy hai người bị lép vế, nếu đánh tiếp nữa, e rằng không chết cũng bị Tô Uẩn Linh đánh cho trọng thương, Cố Chi Tê mở miệng: "Dừng lại một chút."
Không đổi giọng, dùng giọng thật, nên Tô Uẩn Linh nghe ra, đối diện Cố Vũ Lạc cũng nghe thấy, lập tức ngừng giao chiến.
Thấy Tô Uẩn Linh và Cố Vũ Lạc dừng lại, Ngụy Cảnh Vũ cũng lập tức dừng tay, rốt cuộc, bọn họ vốn dĩ cũng không muốn đánh với Tô Uẩn Linh.
Vừa rồi là Tô Uẩn Linh ra tay trước.
Ba người đồng loạt nghiêng mắt nhìn về phía Cố Chi Tê.
Đến khi nhìn rõ dáng vẻ của Cố Chi Tê, Cố Vũ Lạc đầu tiên là sững sờ, sau đó mấy bước sải đến chỗ Cố Chi Tê: "Nha đầu, mặt ngươi sao vậy?"
Tô Uẩn Linh thấy Cố Vũ Lạc đi về phía Cố Chi Tê, vốn định ngăn lại, nhưng thấy Cố Vũ Lạc có vẻ rất quen Cố Chi Tê, liền đứng tại chỗ không nhúc nhích.
Cố Vũ Lạc đi đến trước mặt Cố Chi Tê, đánh giá Cố Chi Tê từ trên xuống dưới một lượt, đến khi xác định người trước mắt đúng là Cố Chi Tê, mới hỏi một câu: "Mặt của ngươi... Phẫu thuật thẩm mỹ thất bại à?"
Cố Chi Tê: "... Dịch dung."
Cố Vũ Lạc nghe vậy, âm thầm thở phào, còn không quên nhỏ giọng lẩm bẩm một câu: "Ta đã bảo rồi, nhan sắc của ngươi cũng đâu cần phẫu thuật thẩm mỹ."
Trừ phi là muốn biến dạng.
Gien của nhà bọn họ Cố gia cực kỳ mạnh, thêm nữa mẹ nàng là Dư Thục Linh lại là một đại mỹ nhân, nên mấy anh chị em Cố gia không ai xấu cả, đặc biệt là Cố Chi Tê, cứ như đột biến gen...
Từ từ, nha đầu có vẻ không phải người Cố gia sinh ra.
Nghĩ tới chuyện này, Cố Vũ Lạc lập tức gạt bỏ những suy nghĩ lung tung trong đầu, nhìn Cố Chi Tê hỏi: "Ngươi tới đây làm gì?"
"Cứu người, còn ngươi?" Cố Chi Tê nhìn Cố Vũ Lạc.
Cố Vũ Lạc: "Trùng hợp, ta cũng cứu người."
"Chỉ ngươi với hắn?" Cố Chi Tê nói, còn liếc mắt nhìn Ngụy Cảnh Vũ trông không được ổn.
"Vốn là chỉ có một mình ta, hắn nhất quyết đòi đi theo." Cố Vũ Lạc nói, nhún vai với Cố Chi Tê.
Ngoài Ngụy Cảnh Vũ ra, nàng còn dẫn theo người khác, nhưng sau khi đến Virilla, tuyến người của bọn họ nói Trường Doanh quân cũng muốn ra tay, nàng nghĩ dù sao có Trường Doanh quân ra tay, nàng nhân cơ hội cứu tiến sĩ Nathan ra cũng được, nàng một mình đi có lẽ không vấn đề, nên nghĩ mình đến.
Còn Ngụy Cảnh Vũ, thì sợ nàng một mình không ứng phó được, một mặt lo cho Thẩm Đồng, mặt khác vẫn cứ muốn đi theo.
Nàng vốn không muốn mang theo người, nhưng nghĩ đến, hôm nay chính là ngày thứ bảy mà tiểu nha đầu nói, nếu ngày mai Thẩm Đồng vẫn không xuất hiện, Ngụy Cảnh Vũ chịu đả kích không nổi rồi tuẫn tình thì hỏng.
Nghĩ đi nghĩ lại, vẫn nên mang người đến, chí ít để hắn tìm việc gì đó làm.
Phía kia, Ngụy Cảnh Vũ đang đứng một bên nghe thấy hai người nói chuyện, hình như nghe ra sự ghét bỏ mình, lập tức đi đến trước mặt hai người, sau đó có chút nghi hoặc nhìn Cố Chi Tê, hỏi Cố Vũ Lạc một câu: "Đây là ai?"
Nghe giọng có hơi quen, nhưng càng nghĩ càng thấy, hình như chưa từng thấy gương mặt này.
Cố Vũ Lạc: "Em gái ta."
Ngụy Cảnh Vũ: ?
Ngụy Cảnh Vũ im lặng mấy giây, nghiêng đầu nhìn Cố Vũ Lạc hỏi: "Ruột thịt?"
Cố Vũ Lạc gật đầu: "Ruột thịt."
Tuy không có quan hệ huyết thống, nhưng trong lòng nàng, tiểu nha đầu chính là em gái ruột của nàng.
Ngụy Cảnh Vũ nghe vậy, trong mắt đầy nghi ngờ: "Cái này... đột biến gen?"
Lần trước cô em gái kia xinh đẹp, sao cô em gái trước mắt lại xấu như vậy?
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận