Kinh Bạo! Đoàn Sủng Giả Thiên Kim Bị Ảnh Đế Đại Lão Sủng Khóc

Kinh Bạo! Đoàn Sủng Giả Thiên Kim Bị Ảnh Đế Đại Lão Sủng Khóc - Chương 1458: Âm sư khảo hạch; Tần Minh Lãng tới (length: 4114)

Sau khi Cố Chi Tê nhận lời, phía Dịch Thính Vũ không lập tức kết thúc cuộc trò chuyện.
【 nhị sư tỷ: Ngươi gần đây có chú ý trang web Âm Minh không? 】 【 tiểu sư muội: ? 】 Chú ý trang web Âm Minh làm gì?
Cũng không có ai bảo nàng phải chú ý mà.
【 nhị sư tỷ: Video ba bản nhạc ngươi diễn tấu lần trước ở Hải thành chúng ta đã đưa cho lão sư, kỳ khảo hạch âm sư cuối năm ngoái, lão sư đã giúp ngươi dùng ba video đó để tham gia khảo hạch. 】 【 nhị sư tỷ: Kết quả khảo hạch hôm qua đã có, ngươi đã là âm sư cấp tông sư 】 【 nhị sư tỷ: Ý của bên Âm Minh là, bảo ngươi tranh thủ thời gian đến Âm Minh xác nhận một chút 】 Cố Chi Tê thấy vậy, cũng không quan tâm đẳng cấp gì nữa, mà hỏi một câu, 【 có cần đích thân đi không? 】 【 nhị sư tỷ: Hai năm nay dung mạo ngươi thay đổi quá lớn, cần phải đổi ảnh 】 【 tiểu sư muội: Gửi thẳng một tấm ảnh qua không được sao? 】 【 nhị sư tỷ: . . . 】 【 nhị sư tỷ: Cũng không phải là không được 】 Sau khi hai tin nhắn được gửi đi, bên Dịch Thính Vũ im lặng hồi lâu, khoảng nửa phút sau, Dịch Thính Vũ lại gửi tới một tin nhắn nữa.
【 nhị sư tỷ: Đã hai năm không gặp lão sư, ngươi không muốn gặp lại hắn sao? 】 【 tiểu sư muội: Không muốn 】 Nàng còn không nhớ ra được lão sư này rốt cuộc là người thế nào, đương nhiên là không muốn gặp.
Dịch Thính Vũ: "..."
Tiểu sư muội không có lương tâm!
Lão sư cưng chiều nhất chính là ngươi, vậy mà ngươi lại không muốn gặp hắn!
Đương nhiên, những lời trong lòng này Dịch Thính Vũ không nói ra, chỉ nói với Cố Chi Tê về thời gian đến Nhạn thành cũng như địa điểm tụ họp lát nữa, sau đó hai người kết thúc cuộc trò chuyện.
** Ba giờ chiều, Tần Minh Lãng cuối cùng cũng tới, với gương mặt tiều tụy, cả người trông vô cùng hốc hác.
Cố Mộng Dương nhìn thấy bộ dạng này của Tần Minh Lãng, trực tiếp giật nảy mình, "Tối qua đi ăn trộm hả?"
"Ai ~ nói nhiều đều là nước mắt, gặp ác mộng cả nửa ngày lẫn một đêm."
Tối qua vừa chìm vào giấc ngủ là bắt đầu gặp ác mộng, nửa đêm bị thức giấc mấy lần.
Vì tối ngủ không ngon, nên buổi sáng ngủ bù một giấc, kết quả vẫn cứ gặp ác mộng liên tục.
Ác mộng nối tiếp ác mộng, sau đó, khó khăn lắm mới ý thức được mình đang nằm mơ, nhưng làm thế nào cũng không tỉnh lại được.
Mãi cho đến mười hai rưỡi trưa, Cố Mộng Dương gọi điện thoại đến chỗ hắn, mới đánh thức được hắn dậy.
Cố Mộng Dương nghe hắn trả lời, im lặng một lát, sau đó đưa tay vỗ vỗ vai hắn, "Yên tâm, có nha đầu nhà ta ở đây, tối nay ngươi nhất định có thể ngủ ngon giấc."
Tần Minh Lãng nghe vậy, cuối cùng cũng lấy lại được chút tinh thần, sau đó bắt đầu tìm bóng dáng Cố Chi Tê.
Thấy Cố Chi Tê đang ngồi trên sofa liếc mắt nhìn hắn, Tần Minh Lãng uể oải giơ tay vẫy vẫy với nàng, "Chi Chi muội muội."
Cố Chi Tê gật gật đầu với hắn.
Tần Minh Lãng vài bước nhanh chân chạy tới chỗ Cố Chi Tê, đặt mông ngồi xuống bên cạnh nàng, "Chi Chi muội muội, ngươi nhất định phải giúp ta, ta thật sự không muốn gặp ác mộng nữa."
Nói rồi, liền định đưa tay nắm lấy tay Cố Chi Tê, nhưng bị Cố Mộng Dương ngăn lại.
Cố Mộng Dương: "Nam nữ trao nhận không rõ ràng, cách xa muội ta ra một chút."
Tần Minh Lãng: ?
"Chỉ là nắm tay đơn thuần thôi mà, có cần phải vậy không?"
Với lại, dù hắn có cầm thú đến mấy cũng không đến mức có ý đồ xấu với một người vị thành niên nhỏ hơn mình mười tuổi chứ.
Mặc dù hắn vẫn luôn gọi Cố Mộng Dương là Dương ca, nhưng thật ra, năm nay hắn đã 27 tuổi, còn lớn hơn Cố Mộng Dương ba tuổi.
Cố Mộng Dương không để ý đến hắn, chỉ nắm lấy cánh tay hắn đặt lại lên đầu gối hắn, tuy không nói gì nhưng vẻ mặt rõ ràng viết "Có cần."
Tần Minh Lãng thầm mắng một câu đồ cuồng em gái chết tiệt, sau đó nhìn về phía Cố Chi Tê, "Chi Chi muội muội, lúc trước ngươi nói giá cả không thành vấn đề, ta chỉ cầu ngươi mau chóng giúp ta loại bỏ sát khí trên người đi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận