Kinh Bạo! Đoàn Sủng Giả Thiên Kim Bị Ảnh Đế Đại Lão Sủng Khóc

Kinh Bạo! Đoàn Sủng Giả Thiên Kim Bị Ảnh Đế Đại Lão Sủng Khóc - Chương 1277: Tô Uẩn Linh: Chờ ta (length: 4142)

【tiểu hài nhi: Cùng đại sư huynh, nhị sư tỷ bọn họ ở bên ngoài ăn cơm, muộn chút nữa còn có biểu diễn】 【Tô Uẩn Linh: Lại giúp bọn họ cứu bồ sao?】 【tiểu hài nhi: Lúc trước đã đáp ứng bọn họ rồi】 Tin nhắn gửi đi xong, bên phía Tô Uẩn Linh hồi lâu không gửi lại tin nhắn.
Khoảng một phút sau, mới gửi hai chữ qua.
【Tô Uẩn Linh: Chờ ta】 Cố Chi Tê xem tin nhắn này, trong nhất thời, tâm tình có chút phức tạp.
Nhìn chằm chằm hai chữ kia hồi lâu, Cố Chi Tê gửi cho Tô Uẩn Linh một tin nhắn.
【tiểu hài nhi: Ngươi biết địa chỉ không?】 【Tô Uẩn Linh: Từ Cố gia đến hội trường thế kỷ mất một giờ xe, hẳn là vừa kịp giờ diễn tấu hội bắt đầu】 Cố Chi Tê thấy vậy, liền hiểu ý của hắn, không trả lời tin nhắn nữa, trực tiếp nhét điện thoại vào túi.
Ăn cơm xong, ba người liền về hội trường.
Chỉ là, Cố Chi Tê không đi vào, Dịch Thính Phong thấy thế, hỏi một câu, "Tiểu sư muội, không vào sao?"
Dịch Thính Vũ cũng một mặt dò hỏi nhìn Cố Chi Tê.
Cố Chi Tê: "Ta đợi người."
Đã năm mươi phút kể từ khi Tô Uẩn Linh gửi tin nhắn, chắc hẳn hắn cũng sắp đến rồi.
Dịch Thính Phong huynh muội không tiện đứng ở đây, nên đi vào trước, Cố Chi Tê tìm một cây cột dựa vào, vừa cắm cúi chơi điện thoại, vừa chờ Tô Uẩn Linh.
Chỉ là, còn chưa kịp chờ Tô Uẩn Linh, đã có Dương Thải Huyên và mấy người kia đến trước.
"Tê Tê?"
Nghe được giọng nói ngọt ngào dịu dàng này, Cố Chi Tê không cần ngẩng đầu cũng biết người đến là ai.
Không muốn phản ứng nàng ta, vì thế Cố Chi Tê xem như không nghe thấy, tiếp tục cúi mắt chơi điện thoại.
Dương Thải Huyên thấy Cố Chi Tê không để ý đến mình, không biết có phải đã quen hay không, vẻ mặt không hề thay đổi.
"Tê Tê chắc không nghe thấy, ta qua đó chào hỏi với nàng." Dương Thải Huyên nói, chạy chậm về phía Cố Chi Tê.
Mà cùng đi với Dương Thải Huyên còn có Thôi đại sư, Lăng Viễn Chu và Tôn Vũ Giai ba người.
Nhìn thấy Cố Chi Tê, Dương Thải Huyên có chút kinh ngạc, Lăng Viễn Chu và Tôn Vũ Giai cũng không kém phần kinh ngạc.
"Không phải cô ta đã bán vé rồi sao? Sao lại tới đây?" Dương Thải Huyên vừa rời đi, Tôn Vũ Giai đã nhỏ giọng lẩm bẩm một câu.
Lông mày Lăng Viễn Chu nhíu chặt, không nói gì.
Việc Cố Chi Tê bán vé đã lên hot search diễn đàn, Lăng Viễn Chu chính vì biết Cố Chi Tê sẽ không đến nên hắn mới đến.
Thôi đại sư thấy Dương Thải Huyên chạy đi tìm Cố Chi Tê, gần như có thể thấy ông nhăn mày một chút, nghe thấy tiếng của Tôn Vũ Giai, ông hỏi một câu, "Bán vé gì?"
Tôn Vũ Giai nghe vậy, lập tức kể lại việc Cố Chi Tê đem vé Dương Thải Huyên đưa đi bán cho Thôi đại sư nghe.
Thôi đại sư nghe xong, lông mày nhăn đến mức sắp đụng nhau, nhìn Cố Chi Tê, trong đáy mắt tràn đầy chán ghét cùng ghét bỏ.
Ở bên kia, Dương Thải Huyên chạy chậm đến trước mặt Cố Chi Tê, lại mở miệng gọi Cố Chi Tê một tiếng, "Tê Tê."
Thấy Cố Chi Tê vẫn không để ý tới mình, Dương Thải Huyên liền đi lên trước hai bước, vươn tay muốn kéo tay áo Cố Chi Tê.
Cố Chi Tê nghiêng người né tránh, tránh được tay Dương Thải Huyên, "Có chuyện gì?"
"Tê Tê, thật là cậu đó à." Dương Thải Huyên một mặt tươi cười nhìn Cố Chi Tê, sau đó nói tiếp, "Tớ biết mà, diễn đàn trường học đều nói bậy thôi, sao cậu lại bán tấm vé mà tớ tặng cho cậu được."
Cố Chi Tê nghe xong lời Dương Thải Huyên nói, khẽ cau mày, diễn đàn?
Tiểu Lục mang vé đi bán ở diễn đàn sao?
Dương Thải Huyên thấy Cố Chi Tê không lên tiếng, dừng một chút, bỗng che miệng lại, "Có phải cậu vẫn chưa biết về diễn đàn trường. . . Thật ra cũng chẳng có gì, đều là bọn họ nói bậy thôi, xem vào chỉ ảnh hưởng tâm trạng, Tê Tê nếu cậu chưa xem, thì đừng xem."
Cố Chi Tê: "Được."
Dương Thải Huyên: ". . ."
Dương Thải Huyên nghẹn một chút, mấy giây sau, mới như không có chuyện gì nhìn xung quanh, rồi hỏi một câu, "Sao chỉ có một mình cậu vậy, mà. . . Lục t·h·iếu đâu?"
Cố Chi Tê: "Không biết."
(hết chương này).
Bạn cần đăng nhập để bình luận