Kinh Bạo! Đoàn Sủng Giả Thiên Kim Bị Ảnh Đế Đại Lão Sủng Khóc

Kinh Bạo! Đoàn Sủng Giả Thiên Kim Bị Ảnh Đế Đại Lão Sủng Khóc - Chương 369: 007 điện báo (length: 3972)

Thành phố Giang.
Trong phòng khách lầu hai nhà họ Lạc, Cố Hi Nguyệt ngồi trước bàn đọc sách, tay đè lên một cuốn sách lập trình, đang chăm chú xem, bỗng nhiên, bên tai vang lên một hồi tiếng chuông.
Cố Hi Nguyệt dời mắt khỏi trang sách, nhìn sang chiếc điện thoại đặt một bên.
Thấy người gửi tin thoại đến, đáy mắt Cố Hi Nguyệt thoáng hiện một tia nghi hoặc.
Sao tự dưng lại gọi điện cho nàng?
Trong lòng nghi hoặc, nhưng vẫn đưa tay cầm điện thoại lên, bấm nút nghe, "Nói."
"Lão đại, là ta, trước kia Fall không phải giao việc chia cổ phần cho Jiu cho ta sao, ta với 003 bọn họ đã bàn xong, Fall bảo ta tới tìm ngươi thương lượng." Người gọi điện cho Cố Hi Nguyệt là 007 Ngụy Cảnh Vũ.
Cố Hi Nguyệt nghe vậy, mới nhớ ra chuyện này, giơ tay, xoa xoa mi tâm, khẽ nói: "Ừ, ngươi nói đi."
Đầu dây bên kia, Ngụy Cảnh Vũ khẽ sững người một chút.
Đây là Moon sao?
Moon cũng có lúc bình tĩnh như vậy à?
Ngụy Cảnh Vũ ngẩn ra mất hai giây, sau đó lập tức mở miệng nói: "Ngươi biết đấy, mấy người kia chỉ quan tâm lập trình, căn bản không để ý đến chuyện có tiền hay không, cổ phần hay không, bọn họ bảo ta tự quyết định."
"Nhưng ý của Fall là, tốt nhất có thể dùng cổ phần để thu hút Jiu, để hắn định kỳ chỉ đạo cho chúng ta, như vậy thì cổ phần chia cho hắn chắc chắn không thể thấp, ít nhất không thể thấp hơn chúng ta."
"Cho nên, ta tính toán, ngoài số cổ phần chung ra, mỗi người chúng ta chia ra 2%, tổng cộng là 14%, như vậy, Jiu nắm giữ cổ phần chỉ thấp hơn của ngươi một phần trăm, người có quyền quyết định cao nhất vẫn là ngươi, mấy người kia đều nói không vấn đề, bên ngươi thấy có vấn đề gì không?" Vì những người khác đều hết sức phối hợp, bày tỏ rất hoan nghênh Jiu gia nhập, cho nên Ngụy Cảnh Vũ trực tiếp dùng cách phân chia đơn giản, thô bạo nhất.
Cố Hi Nguyệt nghe xong, không chút do dự, trực tiếp nói một câu, "Không vấn đề."
"Vậy được, nếu quyết định rồi, lát nữa ta sẽ đi tìm Jiu nói chuyện." Ngụy Cảnh Vũ thấy Cố Hi Nguyệt đồng ý, liền lập tức nói một câu.
"Ừm." Cố Hi Nguyệt đáp lời, sau đó nói, "Không có việc gì thì cúp máy."
"Ấy, khoan đã." Ngụy Cảnh Vũ kịp thời lên tiếng, ngăn Cố Hi Nguyệt tắt máy.
Cố Hi Nguyệt nghe vậy, dừng tay tắt máy.
"Cái kia, ngươi có thể giúp ta một việc được không?" Ngụy Cảnh Vũ cẩn thận từng li từng tí mở miệng.
"Nói trước đi."
"Ta cần một thôi miên sư lợi hại, ngươi..."
Cố Hi Nguyệt nghe vậy, mi tâm hơi nhíu lại, "Bệnh của ngươi không phải đã khỏi rồi sao, sao tự dưng lại cần thôi miên sư?"
"Không phải ta, là Đồng Đồng." Ngụy Cảnh Vũ nói, trong giọng nói nhuốm chút sa sút, ủ rũ.
"Đồng Đồng trở về rồi à?" Đáy mắt Cố Hi Nguyệt thoáng hiện một tia vui mừng.
"Trở về rồi, chỉ là, trước đó không phải ta đi tìm con gái sao? Bọn họ dùng Đồng Đồng làm vật thí nghiệm, còn thôi miên Đồng Đồng, bây giờ tình huống của nàng không được ổn định, thường xuyên bị tỉnh giấc bởi ác mộng, cho nên ta muốn tìm thôi miên sư cho nàng."
Ngụy Cảnh Vũ vừa nói, đáy mắt Cố Hi Nguyệt bỗng nhiên dâng lên một tia băng giá, "Bọn chúng dùng Đồng Đồng làm vật thí nghiệm?"
"Ừm." Ngụy Cảnh Vũ nhẹ giọng đáp lời, "Ta, ta cũng là khi nhìn thấy Đồng Đồng ở căn cứ Luchia mới biết."
Ngón tay đang đặt trên sách của Cố Hi Nguyệt đột nhiên siết chặt, đáy mắt lộ ra sát khí khó kìm nén.
"Moon?" Mãi không nghe thấy tiếng Cố Hi Nguyệt, Ngụy Cảnh Vũ dò hỏi, gọi Cố Hi Nguyệt một tiếng.
Cố Hi Nguyệt nghe vậy, sát khí trong mắt rút đi vài phần, hơi rũ mắt xuống, giọng nói lạnh băng, "Ta không quen ai làm thôi miên sư, ngươi có thể liên hệ với những người trong bảng thôi miên sư, trừ ba người đầu, những người phía sau không cần liên hệ, ta nghi phía sau có người của Angel, vì an toàn của Đồng Đồng, không khuyến khích."
(Hết chương này).
Bạn cần đăng nhập để bình luận