Kinh Bạo! Đoàn Sủng Giả Thiên Kim Bị Ảnh Đế Đại Lão Sủng Khóc

Kinh Bạo! Đoàn Sủng Giả Thiên Kim Bị Ảnh Đế Đại Lão Sủng Khóc - Chương 625: Khả năng đã không có ở đây (length: 3774)

【Chi gia: Có thể hiểu là quẻ bói năng lực bị phong ấn】 【007: ! 】 【007: Ai mà ác thế, lại đi phong ấn quẻ bói năng lực của Chi gia ngươi?!】 Đối phương thu về một tin nhắn.
【007: Không phải, trời ơi, không muốn sống nữa hả, lại dám phong ấn quẻ bói năng lực của Chi gia ta!】 Vẻ mặt Cố Chi Tê không hề thay đổi, mắt cụp xuống, lại gửi cho hắn một tin nhắn.
【Chi gia: Ngươi đi tìm người khác cũng được mà】 Tin nhắn vừa gửi đi không bao lâu, Ngụy Cảnh Vũ liền gửi tin tới.
【007: Ô ô ô, tìm không ra ai hết oa】 【007: Chi gia, ngươi còn biết quẻ sư nào khác không?】 Nhìn tin nhắn Ngụy Cảnh Vũ gửi tới, đáy mắt Cố Chi Tê thoáng qua một tia nghi hoặc.
Là quản lý của Mạng lưới Chức, hẳn phải rất quen nữ chính chứ.
Quẻ bói của nữ chính chẳng phải lợi hại lắm sao?
Sao lại không đi tìm nữ chính?
【Chi gia: Nội bộ Mạng lưới Chức của các ngươi chẳng phải có một quẻ sư rất giỏi sao? Sao không tìm nàng?】 Vì tò mò, Cố Chi Tê mới hỏi một câu như vậy.
Đợi tin nhắn gửi đi, Cố Chi Tê lại cảm thấy không ổn lắm.
Liên quan đến tin tức nhân viên nội bộ của Mạng lưới Chức, Ngụy Cảnh Vũ hẳn sẽ không trả lời.
Cố Chi Tê vừa định thu hồi thì tin nhắn của Ngụy Cảnh Vũ đã gửi tới.
【007: Chuyện này dài lắm, quẻ sư kia của bọn ta gặp chút chuyện nhỏ, tạm thời không xem bói được】 Cố Chi Tê thấy vậy, đã hiểu.
Khó trách, trước đó cả Fall và 007 đều tới tìm nàng xem bói.
【007: Chi gia, ngươi có biết quẻ sư nào khác đáng tin hơn không?】 【Chi gia: Gửi bát tự của Thẩm Đồng đây】 【007: !】 Đầu tiên là một dấu chấm than, rất nhanh sau đó bát tự cũng được gửi tới, sau còn kèm thêm một câu cảm ơn.
【007: Cảm ơn Chi gia】 【Chi gia: Chờ chút】 Trả lời hai chữ xong, cũng không quan tâm Ngụy Cảnh Vũ có gửi thêm tin gì nữa hay không, mà trực tiếp mở khung chat của Lữ Diệu.
【Chiết Chi: Sao rồi?】 【Lữ Diệu: Dạ có!】 Gần như là cùng lúc Cố Chi Tê vừa gửi tin nhắn đi, Lữ Diệu liền trả lời.
Cố Chi Tê trực tiếp gửi bát tự cho Lữ Diệu.
【Chiết Chi: Ngươi xem giúp ta, có tính được bây giờ nàng đang ở đâu không?】 【Lữ Diệu: Dạ được!】 Bên Lữ Diệu hồi lâu không có động tĩnh, Cố Chi Tê liền không đợi nữa mà bắt đầu xem những tin nhắn khác.
Tin nhắn chưa đọc thật nhiều, chú Ba và Cố má mỗi ngày sáng tối đều nhắn chúc ngủ ngon cho nàng, tin chúc ngủ ngon hôm nay đã được gửi tới.
Cố Chi Tê lần lượt gửi lại chúc ngủ ngon cho hai người, sau đó tiếp tục xem tin nhắn của những người khác.
Khi nhìn thấy một cái tên quen thuộc, Cố Chi Tê vô ý thức bấm vào.
Sau một hồi im lặng tuyệt đối, chỉ có một tin nhắn thoại, dài đến mười mấy giây.
Cố Chi Tê hơi ngẩn người.
Do dự mấy giây, giơ tay lên định mở tin nhắn thoại.
Đúng lúc này, trên màn hình hiện lên tin nhắn của Lữ Diệu.
Cố Chi Tê vô thức bấm vào.
【Lữ Diệu: Đại sư, mệnh cách người này quá kỳ quái, ta thật sự tính không ra】 Cố Chi Tê thấy vậy thì trầm mặc.
【Lữ Diệu: Sư tỷ ta lợi hại hơn ta, hay là để nàng tính thử xem?】 【Chiết Chi: Nhờ ngươi vậy】 Nghĩ nghĩ, Cố Chi Tê lại thêm một câu 【Nếu thật sự không tính ra được thì đừng cố, nếu không sẽ bị phản phệ】 【Lữ Diệu: Dạ】 Tiếng chuông báo lại lần nữa vang lên, Cố Chi Tê phát hiện đã mười một giờ rồi.
Bên Lữ Diệu nhất thời sẽ không có tin tức gì, Cố Chi Tê liền ấn đen màn hình điện thoại, ném lên bàn học, đứng dậy đi vào nhà vệ sinh rửa mặt.
Đến khi đi ra thì Lữ Diệu vừa vặn trả lời tin nhắn.
【Lữ Diệu: Đại sư, kết quả sư tỷ tính ra là, người này, nàng có thể đã không còn ở đây nữa】 Cố Chi Tê nhìn tin nhắn, rơi vào trầm mặc.
(Hết chương này).
Bạn cần đăng nhập để bình luận